Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn)

Dịch: Tiểu Băng

Những tầng cấm chế nổi lên, như làn sương mù che phủ cho lâu thuyền, khiến nó như hòa vào hư không.

“Còn khá xa nữa mới tới di phủ, chúng ta vào khoang thuyền nghỉ ngơi chờ đợi đi.” Cửu Ly nhanh chóng hết xấu hổ, trở lại vẻ đoan trang bình thường, mời Hà Mộ vào trong tạm nghỉ.

Ngao Tần và Cổ Việt hờ hững, không nói gì, xoay người đi vào trong khoang thuyền, chẳng thèm nhìn Hà Mộ thêm cái nào, không muốn làm bạn với tên yêu tộc xuất thân phổ thông tầm thường này tí nào.

Đám mình có ai không xuất thân hiển hách, thiên chi kiêu tử, làm sao đánh đồng ngang với nhau được!

Mời ngươi gia nhập di phủ thăm dò, chia sẻ ưu việt cho ngươi, đã xem như thiên đại ân đức với ngươi rồi, còn muốn mơ tưởng cùng ngồi cùng ăn với nhau hả!

Cửu Ly cười vẻ xin lỗi, ra vẻ không biết phải hòa giải làm sao, Hà Mộ khẽ cười, ra vẻ không nhận ra có gì không ổn, khẽ gật đầu, bước đi theo cô.

Cái tên yêu tôn của Thiên Cẩu bộ tộc này được dạy dỗ rất sâu a...... Cửu Ly thầm nghĩ, nhưng sau khi nghĩ lại, thì thấy cũng bình thường, một yêu tộc có xuất thân tầm thường lại có đức có vận như vậy, có cả thần binh trong tay, sao dám đắc tội hậu duệ của Yêu Thần và tiểu thánh!

Cửu Ly và Kim Lân tiên tử đi vào trong khoang thuyền, thấy Ngao Tần, Cổ Việt và Hà Mộ quả nhiên chia phe ra rất rõ, mỗi người một phương, không ai giao lưu với ai.

Như vậy không thể được, làm vậy làm sao phối hợp với nhau? Cửu Ly cau mặt, đảo mắt, nảy ra một kế, ra vẻ không thèm để ý tới sự chia rẽ kia, thản nhiên đi tới bàn chủ tọa, ngồi xuống, lấy ra một tấm kim loại màu trắng bạc có khắc hoa văn.

“Cửu Ly tỷ tỷ, sao ngươi có vật này?” Kim Lân tiên tử vừa mừng vừa sợ vừa cực kỳ hâm mộ bật thốt, làm Ngao Tần, Cổ Việt và Hà Mộ quay qua nhìn.

Ngao Tần và Cổ Việt cũng lộ vẻ hâm mộ, vẻ vật kia rất là trân quý, cho dù là hậu duệ của Yêu Thần tiểu thánh thì cũng không dễ gì mà có một cái đâu, chỉ có những ai rất được coi trọng mới được ban cho đó.

Hà Mộ ngược lại ngẩn người, đấy chả phải Vạn Giới Thông Thức phù sao?

Nhìn cái hoa văn kia, hẳn là phiên bản của ba năm trước, so với cái hắn đang có trong người thì cũ kĩ hơn, khi kết nối thường bị giật, xem video trực tiếp hoặc dùng chức năng chuyển suy nghĩ thành hiện thực đều có khiếm khuyết, hay bị nhiễu.

Khi cảnh giới của sư phụ tăng lên, chức năng và hiệu quả của Vạn Giới Thông Thức phù cũng dần được tăng lên theo, những thứ nó làm được càng ngày càng nhiều!

Không ngờ Yêu tộc lại coi Vạn Giới Thông Thức phù phiên bản cũ làm báu vật! Lại còn không phải là ai cũng có!

Bất quá cũng phải, trong Vạn Giới Thông Thức yêu tộc làm gì dám nghênh ngang hiện thân, quá lắm chỉ dám lén lút xem xét mà thôi!

Thấy Hà Mộ ngớ người, Cửu Ly mím môi cười: “Nguyệt Lạc tiên sinh không biết thứ này nhỉ, nó là Nhân Gian giới Đại Chu hoàng triều Vạn Giới Thông Thức phù, có khả năng dụ yêu đọa lạc, hủ hóa ý chí, bị các đại thánh tiểu thánh xếp vào cấm phẩm, ngoài yêu tộc đang ở trong Nhân Gian giới Thiên Hải nguyên không tính, thì ở trong giới vực này, cấp đại yêu trở xuống là đều không được giữ nó.”

“Vạn Giới Thông Thức phù...... bị xếp vào cấm phẩm? Nó có thần dị gì à?” Hà Mộ tò mò.

Ngao Tần hừ một tiếng: “Quả nhiên là đồ không có kiến thức.”

Cửu Ly giải thích: “Nghe nói Vạn Giới Thông Thức phù hoàn chỉnh có thể kết nối Chân Thật giới tới mọi ngóc ngách trong vạn phương vũ trụ, xa ngoài ngoại vực cũng có thể trực tiếp trao đổi như đang ngồi đối diện với nhau, không có khoảng cách, từ một trình độ nào đó mà nói thì dù chỉ là một yêu tộc tầm thường mà trong tay có Vạn Giới Thông Thức phù thì cũng sẽ có được một ít đặc thù mà chỉ các Truyền Thuyết đại năng mới có, quả thực là một món thần khí thật sự.”

“Nhưng mà thế giới được Nhân tộc thành lập trong Vạn Giới Thông Thức phù lại đầy những ý đồ dụ dỗ yêu đọa lạc, nếu ý chí không kiên định sẽ lập tức bị trầm mê, tự chặt tay chặt chân mình, nhất là Vạn Giới Thông Thức phù này chính là do vị kia của Côn Luân sơn Ngọc Hư cung tự tay luyện chế ra, nếu sử dụng nó, nhất định sẽ bị hắn khống chế, cho nên mới bị xếp vào cấm phẩm, đương nhiên, dùng nó có thể nhìn trộm vào thế giới của nhân tộc, nên từ cấp đại yêu trở lên có thể được giữ, dùng nó.”

“Ồ vậy à......” Hà Mộ đăm chiêu gật đầu.

Kim Lân tiên tử nói xen vào: “Nhưng ta nghe nói các Đại Thánh đã chú ý tới tác dụng mà vật này mang tới cho nhân tộc, nó đã giúp Nhân tộc trở nên hưng thịnh phát triển, các đại thánh không muốn Yêu tộc lạc hậu, nên đang khẩn cầu Yêu Hoàng bệ hạ chỉ điểm, hi vọng có thể làm ra được một cái Vạn Giới Thông Thức phù và thế giới kết nối cho yêu tộc chúng ta.”

Hà Mộ nhìn Vạn Giới Thông Thức Phù trong tay Cửu Ly: “Đây là tấm của Huy Quang tiểu thánh?”

“Không phải.” Cửu Ly mỉm cười, “Mẫu thân thương ta nên đã trộm lấy từ Nhân Gian giới tấm này cho ta, đã chặn khả năng thần dị và cách thức liên hệ trong Vạn Giới Thông Thức, nếu mẫu thân thấy có cái gì đáng xem, người sẽ mở cái đó ra cho ta xem xét, học hỏi.”

“Có cái gì hay không? Ta nghe nói trong Vạn Giới Thông Thức có nhiều chuyện thú vị lắm, đếm không hết luôn.” Kim Lân tiên tử đầy chờ mong.

Cửu Ly cười yếu ớt: “Cái đó mẫu thân bảo là ảnh hưởng, làm tiêu tan ý chí của chúng ta, nên vẫn chưa cho ta, chỉ cho ta coi những video võ đạo và đi mạo hiểm thăm dò gì đó thôi.”

Cho dù người có thiên phú thần thông, thì từ Truyền Thuyết trở xuống, kinh nghiệm võ đạo của nhân tộc cũng có tác dụng rất lớn đối với yêu vật.

Dừng một chút, Cửu Ly tiếp tục nói: “Chúng ta sắp thăm dò Cửu Đầu Đại Thánh di phủ, những chuyện tương tự trải qua chưa nhiều, vừa lúc cùng xem ít video mạo hiểm tương tự cho biết, để có thêm chút kinh nghiệm, cũng biết lúc cần phải phối hợp với nhau ra sao.”

Tuy rằng phải cùng xem video với cái tên yêu vật tầm thường Hà Mộ này làm Ngao Tần, Cổ Việt có chút khó chịu, nhưng cả hai cũng chưa bao giờ được coi thần dị của Vạn Giới Thông Thức phù mà họ rất tò mò, cố kềm nén bản thân, xích qua cùng xem.

Đợi Hà Mộ cũng chuyển qua bên này ngồi, Cửu Ly liền mở Vạn Giới Thông Thức phù, phát một đoạn phim video thăm dò di tích của ai đó ra cho mọi người cùng xem.

Một quầng sáng tỏa ra, như màn nước gợn sóng, sau đó hình ảnh trở nên ổn định, rõ ràng, nhìn thấy bên trong có ước chừng bảy tám cường giả Nhân tộc đứng trước một di tích nào đó trong Táng Thần sa mạc, trao đổi những việc cần làm với nhau, giọng nói rất rõ ràng, nghe được rất tốt.

“Thần kì thật, cứ như đang trộm xem họ đi thăm dò di tích ấy......” Kim Lân tiên tử che miệng kinh hô, tưởng mình hoa mắt.

Ngao Tần và Cổ Việt cũng khẽ gật đầu, kích động chăm chú nhìn.

“Cảm giác thế nào?” Cửu Ly thuận miệng hỏi Hà Mộ.

Hà Mộ vẻ mặt cổ quái: “Không ngờ, thật là không ngờ......”

Không ngờ Cửu Ly lại chọn ngay cái video quay tường thuật trực tiếp chuyến đi hồi đó của chính hắn để xem!

Kẻ cầm đầu đang bố trí các hạng mục công việc kia chính là hắn đó!

Mấy năm trước, hắn với đám hảo hữu quen biết khi du lịch giang hồ lấy được một tấm tàn đồ di tích, tìm tới Táng Thần sa mạc, vì một người trong nhóm năn nỉ, nên mới làm quay phim trực tiếp đăng lên, tạo ra một trận náo động, nhưng thu hoạch cuối cùng lấy được lại không được hài lòng cho lắm.

May mà cái pháp khí sư phụ luyện chế cho ngoài làm thay đổi khí tức, còn làm thay đổi cả dung mạo, nếu không thì lòi ra rồi......

“Ha ha, thứ ngươi không tin nổi còn nhiều lắm!” Ngao Tần cười nhạo.

Cửu Ly không nói gì, vẻ đã xem video này rất nhiều lần, nên thi thoảng lại nói ra vài điểm mấu chốt, giảng giải cách phối hợp làm việc với nhau, hiện rõ vẻ rất là tôn sùng cái kẻ cầm đầu trong video kia, khiến Hà Mộ ngồi ngay đó khá là xấu hổ.

Thời gian lướt nhanh, bất tri bất giác, lâu thuyền ngừng lại, phía trước là vũ trụ mênh mông tối tăm, yên tĩnh thanh lãnh, không có vật gì khác, ngoài một ngọn núi u ám đang lờ lững.

Núi này rộng mấy vạn dặm, đầy dấu tích loang lổ mục nát, rất nhiều nham thạch đã bị phong hoá mà rơi xuống, lộ ra cánh cửa động phủ ở trong lòng núi động phủ, trên cửa có khắc hình con chim chín đầu tỏa ra khí tức hoang man.

Di phủ của Thái Cổ Yêu Thần Cửu Phượng, Thượng Cổ Đại Thánh Cửu Đầu trùng!

Hà Mộ nắm lấy chuôi Ly Tiên kiếm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui