Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn)

Dịch giả: Tiểu Băng

Ta bị lộ lúc nào?

Có lẽ là giọt Ma Thánh chi huyết kia! Nhưng nó cũng chỉ có thể chứng minh Độc Thủ Ma Quân giết Ô Hoành Kiếm, có liên quan gì tới Cuồng Đao Tô Mạnh? Lúc phá trận pháp, hắn đã kiểm tra xung quanh rất kĩ, không có khả năng bị Cố Tiểu Tang theo dõi mà mình không biết, trừ phi cô ta đã có cảnh giới tông sư!

Ký lai chi, tắc an chi, nếu đã bị Cố Tiểu Tang nhìn thấu, Mạnh Kỳ cũng không cần giấu nữa, hắn quay lại, nhìn Cố Tiểu Tang đã khôi phục dung mạo của mình.

Cô vẫn bộ dáng thanh thuần đẹp đẽ ấy, mặt đầy ý cười, nhưng dưới nụ cười điên đảo chúng sinh kia là sự giết người cay nghiệt, là một kẻ có tính cách phân liệt!

“Làm sao cô nhận ra ta?” Mạnh Kỳ hỏi.

Cố Tiểu Tang chắp tay sau lưng, mỉm cười, khẽ vòng quanh Mạnh Kỳ đi một vòng, trên dưới đánh giá, tiếu mĩ mà đáng yêu, cuối cùng mới cười tinh quái: “Độc Thủ Ma Quân được Phật môn kỳ ngộ, hóa Phật pháp bổ ma cơ, chuyện này ở Ly Hoa đảo không phải là bí mật, vừa vặn chàng lại vận dụng ‘Ma Thánh chi huyết’ của tên tiểu tử kia, khiến thiếp thân khó tránh khỏi có điểm hứng thú, vì thế mới thầm quan sát, thuận tay phá hỏng vụ Liên Dục dùng Thiên Nữ đại trận mê hoặc chàng.”

“Tuy rằng vì để không kinh động chàng, không thấy được làm sao chàng phá được trận pháp, nhưng mà thiếp thân vẫn tìm ra được dấu vết để lại, ‘Độc Thủ Ma Quân’ không hề bỏ trốn, mà chìm xuống khu rừng bên dưới, hóa thành chuột, sau đó một đường xuống núi, biến hóa thành khất cái, cuối cùng là biến thành nam đệ tử của thủ hạ thiếp thân.”

“Một cường giả có hi vọng Hắc bảng lại trăm phương ngàn kế để biến thành một nam đệ tử tầm thường, thiếp thân thực là không hiểu nổi, trái lo phải nghĩ, cảm thấy làm nam đệ tử chỉ có một điểm đáng cho người ta mơ ước mà thôi, chính là cơ hội đi cảm ngộ Bá Vương Tuyệt Đao!“

” Biết Phật pháp, thiện biến hóa, lại hứng thú với Bá Vương Tuyệt Đao, đương nhiên người đầu tiên thiếp thân nghĩ tới chính là oan gia lúc nào cũng làm thiếp thân nhớ tới là chàng.”

Sóng mắt cô cô lúng liếng, không lả lơi quyến rũ như Liên Dục Bồ Tát, nhưng lại có sự hờn dỗi làm say lòng người.

Mạnh Kỳ mí mắt giật giật: “Chỉ thế mà xác định là ta?”

Biết Phật pháp, thiện biến hóa, hứng thú với Bá Vương Tuyệt Đao, thỏa mãn ba điều kiện này đâu phải chỉ có một mình hắn!

Cố Tiểu Tang mím môi phấn, mắt to mỉm cười nhìn Mạnh Kỳ, cười đắc ý:

“Đương nhiên không dám khẳng định, cho nên vừa rồi mới kêu Tô Mạnh, để thử xem phản ứng của chàng, mà phu quân chàng ấy mà, lúc nào cũng giả heo ăn thịt hổ, muốn thiếp thân không nhận ra cũng khó.”


Khốn, bị yêu nữ lừa! Mạnh Kỳ trợn mắt, vừa xấu hổ vừa giận dữ. Một người kinh nghiệm đầy mình vào nam ra bắc như mình mà lại để thua vì một cái kế lừa gạt đơn giản nhất!

Nhưng mà trong hoàn cảnh này, đột nhiên bị người ta kêu trúng tên thật, muốn không phản ứng cũng khó!

“Thiếp thân giả làm Thương Thủy, vốn là để trải đường cho tướng công chàng đi cảm ngộ ‘Bá Vương Tuyệt Đao’, không ngờ lại gặp được chàng thế này, quả thực là có duyên ngàn dặm cũng gặp được, một dây tơ hồng quấn hai tay.” Cố Tiểu Tang vui vẻ, mặt ửng hồng, vẻ thẹn thùng và vui sướng, cơ mà Mạnh Kỳ thật sự không nhìn ra chút lòng thật nào.

“Vì để trải đường cho ta cảm ngộ ‘Bá Vương Tuyệt Đao’? Cô là mới đây mới giả làm Thương Thủy?”

Hắn nhớ tới chuyện phu quân Thương Thủy tiên tử mới bỏ mạng gần đây, trong lòng hơi hiểu ra, nếu không giết kẻ chung gối sớm chiều của Thương Thủy tiên tử, làm sao Cố Tiểu Tang lừa đảo được!

Người kia chết chưa lâu, xem ra Cố Tiểu Tang giả làm Thương Thủy tiên tử không vượt qua hai tháng.

Cố Tiểu Tang hơi ngẩng đầu: “Tướng công lần trước được Lôi Thần truyền thừa không trọn vẹn, có thể ngộ ra một hai thức công pháp đã là cực hạn, mà thế gian có thể minh xác tìm được Lôi Thần truyền thừa chỉ có Bá Vương Tuyệt Đao, cho nên để giúp cho công pháp của tướng công ngày sau hoàn chính, thiếp thân đương nhiên phải tìm cách giúp tướng công cảm ngộ Bá Vương Tuyệt Đao mà không bị đám yêu tinh lẳng lơ của Tố Nữ đạo thải bổ.”

“Thiếp thân qua bao trắc trở, chặn bắt được Thương Thủy, nhờ vào bí bảo đổi được ở chỗ Lục Đạo, ngụy trang thành cô ta, trở về Ly Hoa đảo, một bên ru rú trong nhà, một bên mời chào nam đệ tử, thử đưa họ đi cảm ngộ Bá Vương Tuyệt Đao, nếu đường này thuận lợi, sau này có thể dẫn tướng công vào, lãnh lấy truyền thừa.”

Cô không nói làm sao giết được Thương Thủy tiên tử, nhưng muốn làm được như thế, chắc chắn cô cô đã bước qua nấc thang trời thứ nhất, cho dù chỉ có tứ trọng thiên, cũng đã đủ sức quét ngang phần lớn tuyệt đỉnh cao thủ!

Ửng hồng trên mặt lan xuống cổ, vẻ thẹn thùng đẹp tới mức không thể nhìn thẳng: “Thiếp thân vừa đến liền giết tên kia, không cho hắn chạm được vào mình đến một đầu ngón tay, thân mình thiếp thân chỉ có một mình tướng công là được chạm vào thôi...”

Ngươi là vì diệt khẩu mới đúng... Nhìn Cố yêu nữ thật thật giả giả biểu diễn, Mạnh Kỳ cảm thấy bất đắc dĩ, Cố yêu nữ này làm việc cay nghiệt xác thật hơn xa mình, tỷ như Quách Hỉ, lựa chọn tốt nhất là giết rồi ném vào Sơn Hà Xã Tắc đồ, nhưng hắn và y không oán không cừu, lại chưa từng thấy y làm chuyện ác, nên thật sự không đành lòng, nếu đổi thành Cố Tiểu Tang, nhất định sẽ chẳng chút suy nghĩ mà ra tay!

“Rốt cuộc là cô...” Mạnh Kỳ khựng lại, không thể nào mở miệng mà hỏi “Vì sao lại đối xử tốt với ta như vậy”, như thế nghe giống truyện ngôn tình máu chó quá. Hắn khẽ hít một hơi, tiếp tục nói, “Vì sao lại muốn ta cảm ngộ Bá Vương Tuyệt Đao?”

Cố Tiểu Tang giống như thực khiếp sợ: “Lôi Thần là đại năng nổi tiếng thời Thượng Cổ, Bá Vương là một trong những đại nhân vật hiếm hoi đạt tới Truyền Thuyết chi cảnh thời Trung Cổ, Tuyệt Đao ẩn chứa truyền thừa không hề kém công pháp trấn phái của các võ đạo đại tông, một vật tốt như thế, sao lại không để cho tướng công cơ chứ? Thê tử tốt với tướng công cần phải có lý do sao?”

“Nói tiếng người đi...” Mạnh Kỳ không nhịn được nữa.

Cố Tiểu Tang bật cười, mặt trở lại nghiêm chỉnh, vẻ ưu thương cảm khái thở dài: “Bởi vì chúng ta là cùng một loại người.”


“Cùng một loại người?” Mạnh Kỳ nhíu mày.

“Nói đùa thôi.” Cố Tiểu Tang mỉm cười nhìn Mạnh Kỳ, “Thực ra là vì chuyện phế tích Cửu Trọng Thiên, ở đó có Tiên Linh chi khí và Thiên Đình giới bi, tuy rằng có thể đi vào bên trong, nhưng không thể đặt chân lên ba tầng trên cùng, ở đó có phong ấn của Lôi Thần và các bố trí khác, cần phải có truyền nhân của Lôi Thần hoặc Thiên Đế nhất mạch mới mở được.”

Quả nhiên là vậy mà... Mạnh Kỳ thở phào, nói sự thật như thế, có phải hắn dễ chấp nhận hơn không!

Cứ gọi bậy bạ tướng công thê tử gì đó, làm hắn mù mờ và khó lường là dọa người nhất!

“Ta hiện tại cũng miễn cưỡng xem như là truyền nhân của Lôi Thần, cần gì phải mạo hiểm cảm ngộ Bá Vương Tuyệt Đao?” Trở lại bình thường, Mạnh Kỳ lập tức nói thẳng vào trọng tâm.“Thiên Đế đích mạch cũng đâu ít người, tìm đại một chân truyền nào đó của Huyền Thiên tông là được rồi.”

Tỷ như tên Thanh Dư kia.

“Không được!” Cố Tiểu Tang lắc đầu, “Thiên Đế đích mạch là chỉ huyết mạch, nay Thượng Cổ phai mờ, khó mà tìm ra được, còn truyền nhân của Lôi Thần thì phải nắm được ba thức ‘Thần Tiêu Cửu Diệt’, chàng nắm được chưa?”

Cô đi tới bên bàn, lật lên hai cái chén, đưa cho Mạnh Kỳ một cái.

Sau đó tự rót một ly nước uống, ý bảo nước trong bình không độc, sau đó rót cho Mạnh Kỳ, động tác rất là lưu loát, rất có phong phạm hiền thê lương mẫu.

Mạnh Kỳ thấy Cố Tiểu Tang uống xong mà không sao, mới nhấp môi: “Ta chưa nắm được.”

“Cho nên chúng ta hợp tác đi! Thiếp thân giúp tướng công cảm ngộ Bá Vương Tuyệt Đao, tướng công giúp thiếp thân mở ba tầng cuối cùng Cửu Trọng Thiên.” Cố Tiểu Tang sóng mắt dạt dào, đầy chờ đợi. Nếu không phải đã biết bản chất của cô cô, hẳn sẽ chẳng có nam nhân nào từ chối cô.

Mạnh Kỳ bất động: “Ta không tin cô.”

“Tướng công lúc nào cũng ý chí sắt đá như vậy.” Cố Tiểu Tang mắt rưng rưng, “Thiếp thân vì tướng công làm nhiều chuyện như vậy, liên tiếp bị tướng công thương tổn mà tâm không thay đổi, chẳng lẽ không lấy được dù chỉ một chút tin tưởng của chàng?”


Thật biết diễn trò! Mạnh Kỳ nghiến răng: “Không có bằng chứng, lập giấy tờ, không, lập khế ước đi!”

“Được.” Cố Tiểu Tang biến sắc mặt còn nhanh hơn lật sách, cười đến là rạng rỡ, trong tay có ngay một tờ khế ước, đã sớm viết đầy nội dung, Lục Đạo xuất phẩm, đáng tin tưởng được.

Đọc qua nội dung, có viết trước khi rời khỏi di tích Cửu Trọng Thiên, hai bên không được làm thương tổn tới nhau, Mạnh Kỳ quyết định rất nhanh, ký tên vào, Cố Tiểu Tang cũng chẳng hề do dự.

Ánh lửa lóe lên, khế ước cháy thành than.

“Ngươi giả làm Thương Thủy tiên tử, có biết công pháp của bà ta không?” đã lên chung một chiếc thuyền, Mạnh Kỳ bắt đầu lo lỡ Cố Tiểu Tang lộ ra dấu vết.

Cố Tiểu Tang mắt híp lại thành trăng rằm: “Đa tạ tướng công quan tâm, thiếp thân thực tình là không biết, nhưng mà có Thương Thủy bảo kiếm, có thể kích phát kiếm khí ra hù người, mà nơi này lại không cần đánh nhau, cũng đủ dùng.”

Cô bình tĩnh nhìn Mạnh Kỳ: “Tướng công chàng vốn không có ham muốn gì nhiều với Bá Vương Tuyệt Đao, sao lần này lại liều lĩnh mạo hiểm muốn lẩn vào Tố Nữ đạo? Tốt nhất nói cho thiếp thân nguyên do, để khỏi xảy ra những chuyện không cần thiết.”

Mạnh Kỳ trầm ngâm một lúc mới nói: “Ta dùng Dính nhân quả giết Cửu Thiên Lôi Thần, cho nên bị gánh nhân quả phải cảm ngộ Bá Vương Tuyệt Đao.”

Cố ý lộ ra mình biết “Dính nhân quả” cũng là để chấn nhiếp Cố Tiểu Tang, để cô cô đừng dậy lên tâm tư không tốt.

Cố Tiểu Tang sửng sốt, sau đó cười rạng rỡ: “Chúc mừng tướng công luyện thành Dính nhân quả, bất quá, việc này Huyền Nữ có biết không?”

“Có biết chuyện ta dùng Dính nhân quả giết Cửu Thiên Lôi Thần, nhưng không biết là ta phải gánh nhân quả gì...” Mạnh Kỳ càng nói càng cảm thấy không đúng.

Cố Tiểu Tang như cười như không: “Tướng công cũng nhìn ra không đúng rồi? Nhân quả lớn của Cửu Thiên Lôi Thần không nhiều, một là Bá Vương Tuyệt Đao, hai là Hoan Hỉ nhất mạch Kính Ngôn Bồ Tát, ba là về Thần Thoại. Nếu thiếp thân là Huyền Nữ, nhất định làm bộ như chưa biết, tự mình trông coi Bá Vương Tuyệt Đao, ngầm đề phòng Kính Ngôn Bồ Tát, chờ tướng công tự dâng mình tới cửa.”

Hoan Hỉ nhất mạch chỉ cần đạt tới Ngoại Cảnh là sẽ được gọi là Bồ Tát, Ngoại Cảnh trở xuống gọi là Thiên Nữ, nhưng chỉ có Tông Sư và người nổi bật trong tuyệt đỉnh cao thủ mới được vào hàng bát đại.

“Ừ, không thể coi thường Huyền Nữ.” Mạnh Kỳ thấy Cố Tiểu Tang không chút hoang mang, biết cô đã có cách ứng phó, cho nên cũng khí định thần nhàn.

Cố Tiểu Tang cười tủm tỉm nhìn Mạnh Kỳ: “Không phải tướng công có thuật phân thân sao? Nếu có thể lặng lẽ làm cho Kính Ngôn Bồ Tát bên kia rối loạn, dẫn động bản tôn Huyền Nữ, buộc bà ta phải cho ứng thân qua xem, phần còn lại thiếp thân sẽ giải quyết.”

Cô nói rất tự tin, không chút lo lắng chút nào, làm Mạnh Kỳ cũng yên tâm không ít.

“Nơi này là một trong những lối vào Tố Nữ Tiên Giới, tướng công kiên nhẫn đợi mấy ngày là sẽ có cơ hội.” Cố Tiểu Tang bỗng cười khúc khích, khuôn mặt lại hồng lên, “Tướng công, không cảm thấy vừa rồi nước trà có vấn đề à?”


“Vấn đề gì?” Mạnh Kỳ hoảng sợ, vận chuyển chân khí kiểm tra bản thân.

“Bên trong có xuân dược ảnh hưởng Nguyên Thần.” Cố Tiểu Tang như không có xương xáp lại gần, hơi thở thơm lừng nóng hổi.

“Ngươi cũng uống cơ mà?” Mạnh Kỳ tức giận, nhưng thân thể lại rất bình thường, không có phản ứng gì dị thường, không lý nào hắn kiểm tra mà không tìm ra được!

“Thiếp thân có cái gì mà không dám uống, dù sao tướng công cũng ở trong này.” Mắt Cố Tiểu Tang như muốn nhỏ ra nước.

“Ngươi!” Mạnh Kỳ đỏ mặt, trán nổi gân xanh vì giận dữ.

Cố Tiểu Tang đột nhiên đi lướt qua Mạnh Kỳ ra cửa, cười lảnh lót:

“Gạt chàng thôi!”

Mạnh Kỳ vừa thẹn vừa giận, nhìn theo Cố Tiểu Tang, hận không thể cho cô một đao.

Đưa lưng về phía Mạnh Kỳ, Cố Tiểu Tang hạ giọng: “Tướng công có thể thủ thân như ngọc dưới sự dụ hoặc của Liên Dục tiện nhân và đích truyền Anh Ninh của Hoan Hỉ Bồ Tát, thiếp thân rất là hoan hỉ.”

Anh Ninh là Hoan Hỉ Bồ Tát đích truyền? Mạnh Kỳ thầm thấy may vì mình có định lực hơn người, không chú ý Cố Tiểu Tang đã biến trở về làm Thương Thủy, mở cửa đi ra.

Bỗng nhiên, Cố Tiểu Tang quay lại, mặt lại trở về chính cô, đi tới sát hắn, mùi hương ngập cả mũi hắn.

Đẩy cô ta ra! Mạnh Kỳ theo bản năng định phản ứng, nhưng lại ngại mấy nữ đệ tử bên ngoài đang nhìn, sợ bị lộ ra dấu vết!

Trong lúc còn đang do dự, môi hắn đã nóng lên, có cái gì đó mềm mại ấm áp trơn trơn áp vào, mùi hương thơm tho chui vào chóp mũi.

“Đây là phần thưởng!” Cố Tiểu Tang mỉm cười, thì thầm vào tai hắn, “Thiếp thân đã xem công pháp của Thương Thủy, không kém mấy người họ bao nhiêu đâu.”

Cô cười khúc khích, biến trở về Thương Thủy tiên tử, quay người đi ra, giọng réo rắt:

“Dọn đồ đến phủ của ta!”

Mạnh Kỳ sờ sờ môi, thực có cảm giác trong sạch của hắn đã bị làm bẩn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận