Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn)

Dịch giả: Tiểu Băng

Hoắc Ly Thương tinh tường biết mình đang ở trong nguy hiểm.

“Ta không phải Dạ Đế.”

“Làm sao ta là Dạ Đế được?”

Y cười khổ: “Ta cũng hi vọng mình là Dạ Đế, nhưng chỉ có thể là mộng đẹp mà thôi.”

“Một năm trước, ta đã gặp Dạ Đế, hắn bảo ta trao đổi thân phận với hắn, hắn làm ta, ta làm hắn, trong một thời gian, ta đã trở thành Dạ Đế thật sự, thị thiếp thuộc hạ bảo khố quyền thế của hắn đều do ta chi phối, mấy tháng đó là mấy tháng ta sống sung sướng nhất, mỹ nhân vòng quanh, nói là làm ngay, hưởng thụ trước nay chưa có, tự tại vô cùng, đến mức ta quên luôn đó chỉ là một trò chơi, cho rằng mình chính là Dạ Đế, đáng tiếc, cuối cùng vẫn bị đánh trở về nguyên hình......”

Hoắc Ly Thương bắt chước biểu hiện của những Dạ Đế giả lúc rời đi, cảm xúc vô cùng bi thương.

Nam tử kia gật đầu: “Có phải hắn đã cho ngươi một cái mặt nạ, đeo nó lên, liền có thể biến thành bộ dáng Dạ Đế, có khí tức của hắn, có được sức mạnh của hắn giúp đỡ hay không?”

“Làm sao ngươi biết?” Hoắc Ly Thương kinh ngạc, kinh ngạc thật sự.

Kẻ này biết mặt nạ Thiên Huyễn!

Nam tử kia nhếch môi: “Thì ra Dạ Đế ám tàng Thiên Huyễn Tiên Tôn truyền thừa, hèn gì bổn tọa cảm thấy cái thủ pháp này nhìn quen mắt. Hèn gì ngươi với mấy người ở Xích Hà đảo, Đông Ly đảo gì kia đều có cảm giác là Dạ Đế hóa thân. Hắc, Thiên Diện Vạn Thế Lịch Kiếp pháp, thiên hạ không ai không phải ‘Ta’, nếu khiến Dạ Đế thần công đại thành, được đến loại đặc thù khác, sau này sẽ rất có khả năng thành truyền thuyết, nhưng luyện môn công pháp này khả năng trở thành kẻ điên còn cao hơn......”

Gã cảm khái, không nhìn Hoắc Ly Thương nữa, thân ảnh như sóng hoa bong bóng vỡ tan, biến mất.

Hoắc Ly Thương đứng im, bất động rất lâu, mắt không ngừng lấp lóe:

“Thiên tiên! Người vừa rồi là Thiên tiên!”

Gã biết Thiên Diện Vạn Thế Lịch Kiếp pháp, hèn gì mới không dám chắc ta có phải là Dạ Đế hay không, bị ta qua mặt.

Hoắc Ly Thương nghiến răng:

“Cái tên kia dám trêu chọc Thiên tiên!”

Lúc này mới qua có mấy ngày, mà tên đồ giả kia đã dám chọc tới Thiên tiên!

............

Thiên Nhất đảo, Dạ Đế thuyền.

Mạnh Kỳ chắp tay sau lưng đứng bên cửa sổ, nhìn ra những đóa hoa tươi bên ngoài, Vân Nguyệt đang dẫn một lão giả mặc bào vàng đi vào.

Lão giả này tóc còn đen, nhưng làn da khô vàng, nếp nhăn cực sâu, khóe mắt rủ xuống, lông mi thưa thớt, đôi mắt lấp lánh sáng ngời, chính là chưởng môn Kim Ô phái, “Đại Nhật sứ giả” Phạm Ly Song.

“Xin chào Dạ Đế.” Phạm Ly Song cung kính hành lễ.

Từ khi suy thoái, Kim Ô phái có thể sống sót đến nay chính là nhờ khéo đưa đẩy linh hoạt, hòa khí phát tài, cho dù bởi vì hỗ trợ luyện chế thần binh, giao hảo với các vị Pháp Thân, nhưng khi gặp Pháp Thân, Phạm Ly Song cũng vẫn giữ nguyên lễ tiết, không dám tùy tiện.

Trong tứ kì tam ma ngũ lão tiên, Dạ Đế chính là đứng trong top 6, đệ nhất nhân dưới Địa tiên!

Mạnh Kỳ quay người lại, ánh mắt thưởng thức, tươi cười nhiệt tình nói: “Phạm chưởng môn khách khí, không ngờ lại tự mình lên thuyền bái phỏng.”

“Dạ Đế giá lâm, vẻ vang cho bản phái, tiểu lão nhân làm sao dám không nghênh?” Phạm Ly Song cười tủm tỉm trả lời.

Hai người hàn huyên mấy câu, đề tài chuyển vào chuyện chính, Phạm Ly Song nói: “Dạ Đế, không biết ngài muốn luyện chế thần binh gì? Đã chuẩn bị những tài liệu nào? Bổn môn cần phải biết rõ mới biết được phải làm thế nào.”

“Ta muốn làm một thanh kiếm, tốt nhất là cấp Thiên tiên.” Mạnh Kỳ đáp.

“Cấp Thiên tiên? Này sợ là......” Phạm Ly Song chưa bao giờ luyện chế thần binh cấp cỡ này, nên có vẻ khó xử.

Cho dù Kim Ô phái khi toàn thịnh, muốn luyện chế thành công một thần binh Thiên tiên thì cũng là một đại sự oanh động các phái, vì tuyệt thế thần binh vốn có thể ngộ mà không thể cầu, sau khi Kim Ô phái suy bại, trong phái cũng không còn cao nhân nào đủ sức luyện thần binh cấp Thiên tiên, chỉ còn lại lý thuyết suông, không ai dám chắc chắn là mình luyện được.

Nhưng Phạm Ly Song lời còn chưa dứt thì đã khựng lại, bởi vì Mạnh Kỳ móc ra một khúc kiếm gãy, quanh thân có tử hỏa hư ảo, mỗi khi phun ra nuốt vào phảng phất như có một vùng thế giới điêu tàn, trên thân có khắc bốn chữ cổ:

“Ly Hỏa Chu Tước”.

“Thần binh cấp Thiên tiên!” Phạm Ly Song bật thốt!

Đây là một thanh thần binh cấp Thiên tiên đã gãy, nhưng hình như đã được ôn dưỡng, có được một chút khôi phục, không đến mức sức mạnh và thần dị hoàn toàn tan biến hết.

Thần binh cấp Thiên tiên...... đám Vân Nguyệt không ngờ giả công tử lại có được một thanh thần binh cấp Thiên tiên bị tổn hại, các cô còn lo người này cướp sạch bảo khố của công tử các cô!

Phạm Ly Song chưa hết khiếp sợ, trong tay Mạnh Kỳ đã lại xuất hiện một mảnh sáng xanh biếc, kiếm khí mạnh mẽ, cũng chỉ có một đoạn, có hai chữ “Ất Mộc”.

Lại là một thanh thần binh Thiên tiên bị tổn hại! Phạm Ly Song miệng há hốc, mặt đầy hoảng hốt, không ngờ hôm nay lại thấy được những hai thanh thần binh cấp Thiên tiên!

Thế vẫn chưa hết, Mạnh Kỳ lại tiếp tục lại cầm ra mảnh vỡ Huyền Minh kiếm và vỏ xác của Cổ Thần.

Phạm Ly Song và đám Vân Nguyệt nhìn mà chết lặng.

Nhất định tên này đã đánh cướp một ngôi mộ táng thần binh!

“Nhiêu đây đủ chưa?” Mạnh Kỳ thưởng thức tài sản của mình, mỉm cười hỏi.

Phạm Ly Song hưng phấn, từ khi mới bắt đầu luyện khí, tác phẩm ông làm ra nhiều không đếm xuể, nhưng chưa bao giờ được sử dụng tài liệu tới cấp bậc này, cũng chưa bao giờ luyện chế thần binh cấp bậc Thiên tiên, đây thật sự là một thể nghiệm hoàn toàn mới mẻ đối với ông, đối với sở học của ông.

Ông kềm chế cảm xúc, trầm ngâm một lúc mới nói: “Ba đoạn kiếm gãy này đều là cấp Thiên tiên, chúng tự có Động Thiên và pháp tắc tương ứng, không cần chúng ta phải cung cấp thêm, chỉ cần dẫn đường và dung hợp mà thôi. Điều này giúp làm giảm bớt yêu cầu khi luyện chế, không cần bắt buộc phải có Thiên tiên chủ trì mới có thể thành công. Nhưng tiểu lão nhân chỉ tới được Cửu Trọng Thiên, thực lực nông cạn, cho dù có đại trận cấm pháp tương trợ, cũng không đủ lực, tới lúc đó rất mong được Dạ Đế phối hợp, cung cấp cho sức mạnh, nếu không chắc chắn sẽ thất bại.”

“Không thành vấn đề.” Mạnh Kỳ không chút do dự gật đầu. Cho dù Phạm Ly Song không yêu cầu, hắn cũng sẽ làm như vậy, để phòng ngừa người ta thừa lúc luyện chế thần binh bỏ cái gì đó vào trong thần binh của hắn.

Phạm Ly Song tiếp tục nói: “Ngoài ra, luyện chế thần binh cấp Thiên tiên cũng là lần đầu tiên Kim Ô phái thực hiện suốt bao nhiêu năm qua, có khả năng ba lần mới thành công một lần, và còn có khả năng thần binh sẽ bị rơi xuống cấp Địa tiên. Dạ Đế có đồng ý mạo hiểm hay không?”

Ba lần thành công một lần? Thất bại cũng có thể thu hoạch thần binh cấp Địa tiên? So ra còn đáng tin cậy hơn Vân Hạc nhiều! Mạnh Kỳ nhẹ nhàng gật đầu: “Muốn được thần binh, làm sao lại không mạo điểm phiêu lưu!”

Tuy rằng tài liệu của mình chỉ có thể luyện chế hai lần, nhưng thế gian làm gì có chuyện mười thành mười?

Phạm Ly Song thấy Dạ Đế sảng khoái như vậy, thì cười nhẹ nhõm: “Ba đoạn thần binh này là thủy, hỏa, mộc, cái vỏ xác này là hai tính kim mộc, tứ giả tướng hợp, có thể luyện chế ra một thanh thần binh đủ cả ngũ hành. Nhưng những thứ này chỉ là chủ tài, để tiểu lão nhân hồi tông môn lật xem điển tịch, xem lại cách luyện chế cụ thể, sẽ lại nói cho Dạ Đế ngài cần những tài liệu phụ trợ nào, ngài sẽ cung cấp hay đổi với đồ ngang giá của tông môn.”

“Sau khi thành công, nếu tài liệu còn thừa, sẽ đều trở thành thù lao của Kim Ô phái chúng ta. Nếu không có, mong Dạ Đế ngài chuẩn bị sẵn năm bảo binh cực phẩm để làm thù lao.”

Đồ của ta bị Ma Phật hủy hết rồi...... Mạnh Kỳ nhìn nhìn đám người Vân Nguyệt, mỉm cười: “Không thành vấn đề.”

Ta là Dạ Đế, có bảo khố trong người!

A...... đám người Lưu Thường miệng há hốc, ánh mắt dại ra.

Hắn, hắn quả nhiên thò ma trảo tới bảo khố của công tử!

Chúng ta, chúng ta có nên ngăn cản hay không?

Ngăn cản được không?

Nhìn theo Phạm Ly Song hồi đảo, Mạnh Kỳ mỉm cười nhìn đám thị thiếp.

“Yên tâm, ta sẽ không dùng không đồ của Dạ Đế.” Mạnh Kỳ bật cười lắc đầu.

Nói là trao đổi thân phận, nhưng mình đâu phải loại người giống Dạ Đế, có thể tận tình nhập vào vai, dù có lỡ phải xài đồ của Dạ Đế, thì trong lòng cũng thấy ngại, vì đấy không phải là phong cách của mình.

Dù có biến hóa thành ai, thì mình cũng vẫn là mình!

Nói xong, hắn khẽ nhíu mày, luyện chế lần này nhất định sẽ cần rất nhiều tài liệu phụ trớ, còn phải thảo luận với Kim Ô phái về Vạn Giới Thông Thức cầu, tìm ra khả năng khả thi của nó. Hừm, luyện hai thứ này nhất định sẽ tốn kém rất nhiều, phải lấy cái gì bồi thường Dạ Đế?

Đồ trên người hắn hiện giờ không nhiều a!

Mạnh Kỳ quyết định rất nhanh, nói với đám thị thiếp: “Ta sẽ dùng thần binh bồi thường.”

Hắn rút ra một thanh đao mỏng tanh màu đỏ máu, hương vị huyết tinh tức khắc tràn ngập khoang thuyền.

Thần binh? Thật sự là thần binh? Đám người Lưu Thường mở to hai mắt, giả Dạ Đế này quả nhiên có thần binh, lại còn không hề chớp mắt dùng nó để đi đổi tài liệu phụ trợ!

Ai mà không biết thần binh trân quý hơn tài liệu phụ trợ gấp bao nhiêu lần!

Công tử nhà mình liên tục gặp được kỳ ngộ, cũng mới có được có hai món thần binh là mặt nạ Thiên Huyễn và Đại Hắc Thiên La kiếm mà thôi!

Hóa Huyết thần đao quá mức thương thiên hại lý, không thể dễ dàng thả nó ra ngoài....... Mạnh Kỳ ngẫm lại, cất Hóa Huyết thần đao đi, lấy ra Thất Bảo Tam Thế Minh Vương luân và Cản Sơn tiên.

Ừm, Tam Thế Minh Vương luân đối với ta có tác dụng nhất định, vậy thì đổi Cản Sơn tiên đi!

“Thôi, dùng cái thần tiên này bồi thường.” Mạnh Kỳ nói.

Đám Vân Nguyệt lại dại ra, tên này có quá nhiều thần binh!

Những thế lực hàng đầu cũng còn không hơn được hắn!

Hắn, hắn rốt cuộc có lai lịch gì?

............

Cuối Đông Hải, mây khói lượn lờ, đột ngột xuất hiện một hòn đảo khổng lồ.

Họa Mi sơn trang, Lục đại tiên sinh nhận được một tấm thiệp mời đặc biệt:

“Lúc đông chí, ở cuối Đông Hải, Kim Ngao đảo chi yến, không gặp không về.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui