Nhặt Tổng Tài Sinh Bánh Bao

Edit+Beta: Minh Miu

Lại nói bên này, Đại Tráng ở bên trong chỗ tạm giam ngây người suốt ba ngày, ngồi xổm nhà tù anh cũng không quan tâm, chủ yếu là ở bên trong chẳng khác nào cắt đứt liên lạc với Tiểu Mãn, cũng không biết vợ đang lớn bụng, tình huống bây giờ như thế nào, đám vương bát đản đáng chết kia về sau còn đuổi giết cậu không, ăn cơm làm sao bây giờ, cùng cha của cậu có liên lạc không.

Đủ loại lo lắng áp chế ở trong lòng, Đại Tráng gấp đến độ sắp muốn điên rồi, tóm người liền muốn mượn điện thoại người ta gọi điện thoại cho vợ hỏi bình an. Bởi vì không tuân thủ quy củ trong phòng tạm giam, cảnh sát tức giận đến mức thiếu chút nữa cấm đoán anh.

Ngày hôm sau luật sư Tiểu Mãn ủy thác đã tới rồi, nghe được là Tiểu Mãn tìm luật sư đến, Đại Tráng lúc này mới thoáng yên tâm một chút, ít nhất có thể nói rõ vợ hiện tại còn bình an lắm.

Chỉ là, luật sư này không biết là ngốc hay là cuồng công việc, chỉ biết là hỏi tình tiết vụ án, sau đó dốc sức liều mạng hướng quyển vở nhỏ ghi ghi ghi, mỗi lầm Đại Tráng hỏi hắn tình huống Tiểu Mãn, đều là vừa hỏi vừa lắc đầu không biết, hoàn toàn không dò xét được cái gì.

Nhịn ba ngày, Đại Tráng gấp dến độ trên mặt nổi mụn trong miệng loét, rốt cục hiểu rõ vì cọng lông gì có người muốn vượt ngục rồi, nhà ai có vợ lớn bụng bị kẻ thù nhớ thương đuổi giết vợ có thể không gấp đến độ muốn nổ bay ngục giam?

Đại Tráng không có dũng khí phạm tội, chi hận không thể chính mình biết {Thuật xuyên tường}, mới có thể đi ra ngoài tận mắt nhìn tình hình vợ đến tột cùng là như thế nào.

Cho nên, cảnh quan thẩm vấn anh hỏi anh, Đại Tráng sẽ không chịu phối hợp, cắn chặt răng Đại Tráng nhiều lần cường điệu chính mình là phòng vệ chính đáng, không thể nói trên ba câu liền ngược lại cầu khẩn để cho anh gọi điện thoại cho vợ, vợ mang thai như thế nào làm sao, ngược lại nói đến cảnh quan đều có chút đồng tình. Chỉ là quy định tạm giam như thế, vẫn là hung ác nhẫn tâm cự tuyệt anh.

Buổi sáng ngày thứ tư, nghe thấy khóa cửa sắt vang, Đại Tráng cho là mình lại phải đi phòng thẩm vấn tiếp nhận hỏi han rồi, vừa mới ủ rũ đứng dậy, lại nghe thấy cảnh sát trông coi nói: “Số xxx, bởi vì bằng chứng chưa đủ, còn có về phía nguyên cáo hủy bỏ tố cáo, anh vô tội được thả ra. Hiện tại đi với tôi nhận vật phẩm tư nhân của anh, có thể đi ra ngoài rồi.”

Đại Tráng lập tức mừng rỡ như điên.

Nhận được đồ, Đại Tráng dưới chân sinh gió chạy vội ra ngoài, đi ra ngoài liền hai mắt khắp nơi tìm kiếm, trước muốn tìm điện thoại công cộng, gọi điện thoại báo tin vui cho vợ.

Chính là cửa ra vào tạm giam cùng đất cằn sỏi đá giống nhau, ngay cả sạp bán đồ đều không có nhìn thấy, đừng nói điện thoại công cộng.

Dưới một cây đại thụ cửa tạm giam ngừng lại một chiếc xe, bỗng nhiên, cửa xe mở ra, tài xế xe bước ra, bước nhanh đến trước mặt Đại Tráng, khách khí nói: “Điền tiên sinh sao? Ngài phải hay không đang tìm điện thoại ngoại cho nhị thiếu gia nhà tôi báo bình an? Chỉ là, nhị thiếu gia thay số, ngài dùng số trước kia tìm cậu ấy là không được đâu. Đến, nơi này có điện thoại, mời ngài dùng.”Đại Tráng nghi hoặc nhìn hắn một cái.

Người này lộ ra nụ cười chuyên nghiệp, nói: “Nhị thiếu gia đã được Chu tiên sinh đón đi rồi, đến địa phương an toàn. Vốn dĩ số điện thoại cũng ngưng dùng. Ngài gọi dãy số này.”

Lái xe lại cười cười, bỏ thêm một câu: “Còn có, Chu tiên sinh muốn trước tiên gặp mặt ngài, cố ý bảo tôi đến đón ngài.”

Đại Tráng bán tín bán nghi mà tiếp điện thoại di động, dựa theo lời lái xe nói mà nhấn một dãy số.

Điện thoại rất nhanh đã thông, không đầy một lát bên trong loa phát thanh truyền đến thanh âm quen thuộc của vợ: “Alô.”

Đại Tráng kích động nói: “Tiểu Mãn, là em sao?”

Bên kia thanh âm cũng rất kích động, nói: “Đại Tráng, anh đi ra?”

Đại Tráng lo lắng hỏi: “Phải phải phải, cuối cùng đi ra, vẫn muốn gọi điện thoại cho em, chính là không có biện pháp. Tiểu Mãn, em có khỏe không? Cha của em tới đón em rồi?”

“Ai, một lời khó nói hết. Về sau lại nói cho anh. Anh đi ra là tốt rồi.”

Đại Tráng nhìn sang lái xe cách đó không xa, giảm thấp thanh âm xuống hỏi: “Tiểu Mãn, anh hiện tại không thể đi gặp cha em sao? Cha của em phái lái xe đến đón anh, nói muốn trước gặp mặt anh. Ông không phải là muốn chia rẻ chúng ta đi...”

Tiểu Mãn an ủi anh nói: “Chắc sẽ không. Là thế này, em cùng cha thẳng thắn chuyện của chúng ta, ông vẫn còn có chút...nghi kị, cho nên, muốn trước gặp anh một chút, nói chuyện một chút. Nhưng, anh không cần quá áp lực, cùng với ông tùy tiện nói chuyện phiếm.”

Làm sao có thể không có áp lực? Là cha vợ muốn gặp anh. Hơn nữa...nội dung cốt truyện máu chó Đài Loan trào lên quá lớn trong đầu óc Đại Tráng, khiến anh kìm lòng không được mà bắt đầu sợ hãi: “Ai, cha của em muốn nói cái gì? Không phải là xuất ra một tờ chi phiếu, bảo anh xéo đi.”

Tiểu Mãn “phốc” một tiếng cười, rồi lại nghiêm trang nói: “Không bài trừ loại khả năng này. Cha của em có lẽ sẽ đưa cho anh một tờ chi phiếu trống, tùy tiện anh điền mấy số không. Nếu như anh cảm thấy giá cả phù hợp, muốn lăn liền cút đi.”

Đại Tráng gấp đến độ nói: “Này, em nói cái gì đó, anh là loại người này sao?”

Lại chơi xấu vui vẻ nói: “Muốn lăn cũng có thể, cùng vợ cùng một chỗ lăn, lăn ga giường lăn bãi cỏ cũng có thể.”

Tiểu Mãn hừ một tiếng nói: “Anh bây giờ da mặt càng ngày càng dày.”

Cùng vợ nói chuyện, tâm tình bỗng nhiên liền tốt hơn một chút, Đại Tráng trầm giọng nói: “Vợ, mặc kệ người khác nói cái gì, anh cũng sẽ không rời em.”

Tiểu Mãn nhẹ nhàng trách mắng: “Được, chớ nói nhảm, anh đi trước đi. Vui vẻ nói chuyện, chớ chọc cha em tức giận.”

Đại Tráng không tự giác mà ngổn ngang trăm mối gật đầu, nói: “Anh đương nhiên sẽ không chọc ông tức giận. Nhưng, ông cũng không thể không nói đạo lý, không nên chia rẻ chúng ta.”

Tiểu Mãn nói: “Đoán mò cái gì. Anh có thể nhanh như vậy đi ra, vẫn là cha của em tìm quan hệ thông đường, anh trước cảm ơn ông.”Hình tượng cha vợ trong nội tâm Đại Tráng lập tức cao lớn đến phải ngưỡng mộ rồi.

Nửa giờ sau, Đại Tráng bị dẫn đến công ty khu vực Á Thái của Chu thị.

Công ty nổi tiếng ở MA mọc san sát nhau trên đường Tả Tử Gian, chiếm được một toàn lầu làm văn phòng, quy mô phải rất lớn.

Đại Tráng mắt nhìn qua, đều là bàn công tác sắp xếp ngăn nắp tỉ mỉ, thỉnh thoảng có người đi đi lại lại, trong tay thường thường cầm văn bản tài liệu hoặc túi văn kiện, mỗi một người đều là bộ dáng thành phần tri thức tinh anh.

Bởi vì là mùa hè, máy điều hòa thả ra khí lạnh, nam áo sơ mi quần tây, quần áo sạch sẽ gọn gàng, nữ váy đồ trang sức trang nhã, phong độ tư thái hấp dẫn, khiến Đại Tráng ở bên trong âm thầm khích lệ mình, càng đứng thẳng lưng lên, nghĩ thầm: Tiểu Mãn làm tổng giám đốc, chính là lãnh đạo của bọn họ, mình là người nhà lãnh đạo, cũng phải bộ dáng giống vậy.

Đại Tráng tiến vào một văn phòng cửa lớn được khắc hoa văn kiểu dáng Châu Âu, chính giữa là một bàn hội nghị cực lớn, sau lưng ba mặt đều là cửa sổ thủy tinh, đứng bên cửa sổ có thể quan sát toàn bộ thủ đô MA, khiến người ta có cảm giác vũ trụ như ở dưới chân mình.

“Đát” một tiếng cửa phòng mở, Đại Tráng còn tưởng là cha vợ đại nhân cuối cùng đã tới, lập tức ở bàn hội nghị kéo một cái ghế đoan trang ngồi xuống, lưng thẳng tắp, giống như ném lao.

Kết quả, lại là tiểu thư kí mặc bộ váy đoan trang bưng café tiến vào, nhẹ nhàng khéo léo đặt trước mặt Đại Tráng, nhẹ nhàng nhỏ nhẹ nói: “Điền tiên sinh, xin ngài chờ một lát, Chu đổng đang hợp, đoán chừng còn phải nửa giờ nửa mới có thể chấm dứt.”

Đại Tráng “Ah” một tiếng, nhìn thư kí kia quay người đi rồi, cửa cũng đóng lại, lưu lại một mình Đại Tráng.

Kì thật, Chu Nguyên Dịch không có họp, hắn nửa năm nay cũng không có dùng văn phòng chủ tịch, giống nhau cũng ở trong lòng xây dựng tâm lý.

Cho dù bị con trai tẩy não cả đêm, Chu Nguyên Dịch trước mắt hiểu rõ tình trạng Đại Tráng, vẫn có chút ghét bỏ, vẫn...không cam lòng.

Thân phận? Trước kia là nông dân, nghe thấy ba chữ “Điền Đại Tráng” liền biết, cỡ nào dáng vẻ quê mùa lại dùng ba chữ khí, biến thành tên người, thoáng cái Chu Nguyên Dịch phác họa hình tượng tiểu hỏa nhi nông thôn: Khuôn mặt đen, bờ môi dày, cười cười liền toát ra vẻ ngu đần...

Chỉ là, An Trình “người tình trong mắt hóa Phan An” lại khoa trương cậu ta đến lên trời, nói cậu ta lớn lên rất tuấn tú, rất có mùi vị nam nhân, hay là...có thể vậy? Hy vọng kéo ra ngoài không quá mất mặt con trai...Chu Nguyên Dịch nghĩ nửa ngày, ở trên vở miễn cưỡng viết một chữ.

Tiền? Tự nhiên là không có. Nhưng, con trai nói, sớm muộn gì sẽ có. Nhiều lần nói thằng này có thể thành châu báu, còn nói “Anh hùng không ngại xuất xứ”, vậy mỏi mắt mong chờ. Chu Nguyên Dịch trên vở xóa nửa câu, ngẫm lại viết nửa chữ.

Sự nghiệp? Chu Nguyên Dịch đã gọi người điều tra qua, ngược lại là thực sự xem như lăn bánh rồi. Đến thủ đô MA cũng chẳng qua mấy tháng, rõ ràng sáng lập siêu thị “Heo Tường An”, hiện tại làm có hình có dạng rồi, tuy khả năng có An Trình chỉ điểm trợ giúp, nhưng, có thể trong thời gian ngắn như vậy có thể đạt được tới một bước này, ngược lại là nói rõ người trẻ tuổi kia rất có tiềm lực. Chu Nguyên Dịch nghĩ nghĩ, trên vở ghi một chữ lớn.Mấu chốt nhất, đương nhiên còn là người này, phẩm hạnh cậu ta, trình độ trung thành của cậu ta đối với An Trình. Trải qua buổi tối hốm qua An Trình nhiều lần cường điệu khuyếch đại, Chu Nguyên Dịch đã hiểu rõ Đại Tráng là một tuyệt thế nam nhân tốt như thế nào, hơn nữa đối với con trai trung khuyển muốn chết. Như vậy, hiện tại, trăm nghe không bằng một thấy, liền đi gặp.

Chu Nguyên Dịch hít sâu một hơi, đứng lên, ra văn phòng.

Bên này, Đại Tráng một mình đợi chờ trong phòng hợp bưng lên café uống một ngụm, yên lặng trấn tĩnh chính mình một chút.

Đại Tráng thủy chung uống không quen thứ này, một luồng đắng chát ở trên đầu lưỡng tràn ra, tựa hồ đang nhắc nhở cái gì.

Đại Tráng gò bó tay chân mà chờ đợi, thỉnh thoảng lại ở trong lòng âm thầm lưu vào trí nhớ lát nữa thuyết phục cha vợ đại nhân.

Càng là chờ đợi, càng là làm lòng người tâm tình bất định, khó có thể bình tĩnh, Đại Tráng vốn ở trong bụng tính xong nghĩ sẵn trong đầu, chuẩn bị dùng ngôn từ êm tai mà vang dội đối với cha vợ đại nhân biểu thị quyết tâm, nhưng, đợi gần một giờ, đợi đến bụng đói kêu vang, đợi đến tâm tình phập phồng không yên, lúc chân thân cha Tiểu Mãn xuất hiện, cơ hồ đều quên hết, chỉ là vô vị gọi một tiếng “bác trai xin chào” liền không nói gì nữa.

Chu Nguyên Dịch xem xét tướng mạo trước hết thở dài một hơi, An Trình đúng là không có khuyếch đại, tiểu tử này lớn lên hoạt bát, một chút dáng vẻ quê mùa cũng không có, đường cong khuôn mặt cương nghị, hốc mắt có chút lõm vào, thân cao 1m85, ngược lại có chút cảm giác con lai, bởi vì mới tạm giam ra, quần áo trên người lộ ra có chút lôi thôi, chỉnh lý một chút mà nói ngoại hình càng thêm nổi bật. Khó trách An Trình thích...

Được rồi, chỉ xem tướng mạo xứng đôi An Trình, mang đi ra ngoài cũng sẽ không mất mặt...Chu Nguyên Dịch cảm thấy hơi an ủi.

Hơn nữa, Chu Nguyên Dịch lúc sai người tìm quan hệ, cũng thuận tiện hỏi tình huống Đại Tráng trong chỗ tạm giam, biết rõ cậu ta tập trung tinh thần lo lắng An Trình mang thai, còn có chút cảm động nhỏ, cảm thấy lời An Trình nói cũng không phải là hoàn toán nói ngoa.

Hơn nữa vừa rồi trong văn phòng làm việc trong nội tâm kiến thiết hồi lâu, còn có con trai nhắn nhủ lại nhắn nhỉ, sợ mình cha vợ này quá mức sỉ diện, tổn thương lòng tự trọng con rể, Chu Nguyên Dịch điều chỉnh tâm tính một lát, ánh mắt nhìn Đại Tráng có chút ôn hòa.

Thấy cậu ta ngồi nghiêm chỉnh, bàn tay lớn đặt ở trên đầu gối, quy củ giống như học sinh tiểu học tiến vào lớp, Chu Nguyên Dịch cảm thấy lại tăng thêm một điểm cảm tình, liền nói: “Tùy tiện một chút, đừng câu nệ như vậy. Tôi chính là cùng cậu tâm sự, tìm hiểu cậu một chút.”

Đại Tráng vốn là rất khẩn trương, lưng thẳng tắp có chút cứng ngắc, mồ rồi tuôn ra, cho dù ở trong phòng họp hơi lạnh chỉ có hai mươi độ, trán anh lại đổ mồ hôi, bởi vì, quá muốn cho cha vợ đại nhân lưu lại ấn tượng tốt.

Hiện tại thấy cha vợ vẻ mặt ôn hòa, thông tình đạt lý, Đại Tráng cũng liền buông lỏng, lại nhìn kĩ khuôn mặt cha vợ đại nhân có năm phần tương tự Tiểu Mãn, mặc dù dần dần mọc tóc bạc, khóe mắt lại có nếp nhăn, lại cộng thêm vài phần nam nhân thành thục nho nhã khí chất trầm ổn, cũng khiến cho Đại Tráng cảm giác thân thiết.Đại Tráng tính cách vốn có chút trầm mặc, may mà sau khi đến thủ đô MA đã rèn luyện, hiện tại đã có thể rõ ràng mạch lạc biểu đạt ý nghĩ của mình, cha vợ đại nhân hỏi mấy vấn đề làm ăn trước mắt cùng vấn đề phát triển tương lai, Đại Tráng nghiêm túc trả lời, khiến ánh mắt Chu Nguyên Dịch nhìn anh lại mang thêm vài phần thỏa mãn, nói: “Nghe cũng không tệ lắm. An Trình cũng khen cậu, nói cậu tuy không có đọc qua sách gì, kiến thức cũng không nhiều, ngược lại là có nhiều ưu điểm mà thanh niên lớn lên trong thành thị không có được, chịu được khổ, chịu nghiên cứu, còn có mục tiêu không lơ là, về sau nhất định sẽ trở nên nổi bật.”

Ơ, cha vợ đại nhân khoa trương mình rồi. Đại Tráng ở trong lòng vui vẻ, đối với cha vợ đại nhân hòa ái dễ gần, quả thực là lòng tràn đầy sung kính yêu quý, nhưng tiếc không có đuôi, nếu có đuôi, nói không chừng còn muốn thuận thế rung một cái, thể hiện sự trung tâm.

Nhưng, Đại Tráng không nghĩ tới là, cha vợ đại nhân hình như học được tuyệt kĩ trở mặt, mới vừa rồi còn cười tủm tỉm đây này, trong nháy mắt liền “phong tiêu tiêu hề dịch thủy hàn”*, rét căm căm nói: “Nhưng, cậu dù nổi bật như thế nào, cùng An Trình cũng không cách nào so, chênh lệch này, mọi người trong nội tâm đều hiểu rõ, nếu không phải đứa nhỏ sắp sinh ra đời, tôi quyết không thể nào đáp ứng hai người cùng một chỗ. Làm cha, tôi đối với An Trình kí thác kì vọng rất lớn, căn bản không phải như bây giờ.”

Đại Tráng xấu hổ cúi đầu, chỉ có thể vụng về nói: “Cháu biết rõ cháu không xứng với An Trình, nhưng, cháu nhất định có gắng, lại để cho An Trình và đứa nhỏ có cuộc sống những ngày tốt đẹp.”

Gọi Tiểu Mãn đã quen, gọi An Trình luôn cảm giác là lạ, như không phải người kia, chỉ là, muốn theo cha vợ đại nhân, về sau chậm rãi sửa đổi. Đại Tráng nghĩ thầm.

Chu Nguyên Dịch nở nụ cười một tiếng, nói: “Ha ha, cái này sao, có vẻ như không cần cậu đặc biệt cố gắng. An Trình tương lai nhất định là phải kế thừa gia nghiệp, nó so với anh trai nó thông minh tài giỏi nhiều lắm, Chu thị vẫn là chỉ có thể giao cho An Trình, tôi mới có thể yên tâm. Nói cách khác, trên vai An Trình mang trên lưng mấy trăm triệu người, nhưng, đây chỉ là một mình nó, hoặc là, con của hai người cũng có phần. Về phần cậu, có thể hưởng thụ, nhưng, không thể có được. Ý của tôi, cậu hiểu?”

Cái này có cái gì không hiểu? Đại Tráng gật gật đầu, nói: “Cháu hiểu. Cái này rất bình thường, cháu có thể hiểu. Cha mẹ nhà ai cũng cam tâm tình nguyện để con mình ăn bám mình, nhưng là sẽ không cam tâm tình nguyện để người khác ăn bám mình. Cháu cũng không có mặt dày như vậy lại muốn dùng tiền của ngài. Ngài yên tâm đi, về sau tiền An Trình là của An Trình, của cháu là của cháu, sẽ phân rõ, không cầm các ngài một đồng tiền.” Cảm giác hơi thê lương, cảm giác, cảm thấy bị ghét bỏ rồi.

Chu Nguyên Dịch lắc đầu, nói: “Chỉ là như vậy còn chưa đủ. An Trình mặc dù có tiền, nhưng, nó là dùng thân đàn ông mang thai sanh con cho cậu, chịu khổ người bình thường khó có thể tưởng tượng, cậu chẳng lẽ không nên bù tổn thất cho nó, cậu lại là yên tâm thoải mái chính mình kiếm tiền chính mình tiêu sao?”

Đại Tráng đột nhiên tỉnh ngộ, vội nói: “Không không không, cháu sao có thể làm như vậy chứ? Cháu kiếm tiền đều cho An Trình, kiếm tiền không phải là cho vợ con tiêu sao?”

Chu Nguyên Dịch nói: “Vậy cũng không cần. Vậy cậu trở thành osin nhà tôi sao? Tôi bóc lột giác trị lao động của cậu, cũng bị người gọi Chu lột da, vừa vặn tôi họ Chu.”

Đại Tráng nói: “Không có việc gì, cháu cam tâm tình nguyện.”

Chu Nguyên Dịch nó: “Không được, không được. Ý của tôi, cậu để lại một nửa, cho An Trình một nửa. Như vậy, cậu kiếm tiền cũng có động lực, cũng đối với cậu có hiệp định trói buộc. Hiện tại, trên xã hội có đủ loại hấp dẫn thật sự quá nhiều, không phải có câu nói, đàn ông có tiền liền đồi bại. Tôi lưu chiêu thức ấy, cũng là vì để cho cậu cảnh giác.”

Đại Tráng không hề dị nghị, nói: “Vâng vâng vâng. Cháu là không sao cả, ngược lại là thà rằng toàn bộ cho An Trình, ngược lại một nửa cũng không muốn. Chỉ cần An Trình nhìn được, có cái gì nói nữa, đừng nói là hai đồng, em ấy muốn tim gan thận, cháu cũng chẳng sợ hại mà cho.”

Chu Nguyên Dịch nói: “Như vậy là được rồi. Nói cách khác, tiền An Trình, là của một mình nó, mà tiền của cậu, là cậu cùng An Trình sở hữu, cái này, hy vọng cậu lấy văn bản, lại cầm lấy đi công chứng. Tôi yêu cầu cái này, cũng không phải tính toán cậu. Tôi cảm thấy được rất công bằng. An Trình tiền là thừa kế gia tộc có, cho nên, chỉ có thể là của nó, mà tiền của cậu, hiện tại không nhiều, tương lai có hi vọng tăng nhiều. Cậu cùng An Trình không thể chính thức kết hôn, vạn nhất về sau mỗi người đi một ngả, cũng không thể khiến cậu một chỗ tốt cũng không có. Còn nữa, nói không dễ nghe mà nói, cậu hiện tại sự nghiệp mới bắt đầu, tôi cùng An Trình đều khó tránh phải giúp cậu một chút, hiện tại thế đạo, sợ là phải giới thiệu người hoặc giới thiệu mối quan hệ gì đó, đều là tài nguyên đều là nhân mạch, dùng tiền cũng không mua được. Cho nên, cậu nếu thành công, phân chúng tôi một nửa, cũng là nên. Tôi là thương nhân, chưa bao giờ làm mua bán lỗ vốn.”

Đại Tráng nhìn, tiền thứ này, đơn giản chính là thứ mà để cho người một nhà càng sống thêm thoải mái thêm an tâm mà tôi, có thì dùng nhhiều, ít liền tiết kiệm, đều không sao cả. Bác Chu nói như vậy, Đại Tráng không thèm để ý tiền, chỉ là, hơi hơi có chút để ý cách nói này, nhưng vẫn là cắn răng nói: “Không có vấn đề. Ngài nói sao thì cứ như vậy. Chỉ cần An Trình sẵn lòng, như nào cũng được.”

Chu Nguyên Dịch nhìn anh trầm ngâm trong chốc lát, lại chậm rãi mở miệng: “Còn có một chuyện gấp gáp, tôi nói là vạn nhất mà nói, chỉ mong sẽ không phát sinh...Con của cậu cùng An Trình, mặc kệ có mấy đứa, chỉ cần hai người tình cảm tan vỡ muốn chia tay, sở hữu tất cả đứa nhỏ cùng quyền nuôi dưỡng đều quy cho An Trình, một đứa cũng không để cho cậu. Cậu đồng ý không?”

Phong tiêu tiêu hề dịch thủy hàn là một câu thơ trong bài thơ của Kinh Kha

Phong tiêu tiêu hề, Dịch thuỷ hànTráng sĩ nhất khứ hề, bất phục phảnDịchGió hiu hắt chừ, Dịch thuỷ lạnh ghêTráng sĩ ra đi chừ, không bao giờ về

Còn một bản dịch khác:

Gió đìu hiu sông Dịch lạnh lùng ghêTráng sĩ một đi không trở về


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui