Nhất Tương Công Thành Đậu Đậu Khốc

Tư Đồ Nhất Tương bồng hai bé cưng lên phòng ngủ trước để Đậu Đậu trông. Còn mình thì quay lại chỗ tủ lạnh để đem đồ ăn lên. Thứ hai đứa nhóc kia muốn ăn nhiều vô cùng, dù cho hắn có mọc thêm hai cánh tay nữa cũng không thể mang hết một lần.

Đậu Tương cùng Đậu Đinh chớp chớp đôi mắt to chờ đợi. Đậu Đậu ngắm bọn nhỏ, càng nhìn càng yêu, sau đó nó chợt nhớ ra một chuyện.

“Đậu Đinh, Đậu Tương, hai con sao lại biết gọi Nhất ca ca là cha? Là ai dạy cho hai đứa?” Đậu Đậu tò mò hỏi. Nhớ rõ ràng từ lúc sinh xong đến giờ mình chưa hề dạy bọn trẻ. Mấy hôm nay nó chỉ tập trung lo giảm béo……….

“Là cha xinh đẹp dạy mà!” Đậu Đinh trợn mắt nói. Cha xinh đẹp sao lại ngốc như vậy? Hảo thất vọng mà!

“Ta dạy lúc nào?” Đậu Đậu không hiểu, nó có dạy sao?

“Lúc bọn con còn ở trong bụng không phải chuyện mà ngày nào cha xinh đẹp cũng nghĩ nhiều nhất chính là ‘bé cưng à, sau này các con phải gọi Nhất ca ca là cha biết không’. Con với muội muội ngày nào cũng nghe, không biết gọi mới là lạ đó.”

“A, thì ra là vậy.”

“Ân ân, bọn con còn biết cha xinh đẹp ghét nhất là ai nè, tại sao lại ghét nữa.”

“Thật sao? Vậy nói ta nghe một chút nào.”

“Cha xinh đẹp ghét nhất là người tên Hứa Nguyện, bởi vì hắn luôn khi dễ người.” Tiểu Đậu Tương tức giận nói. Bé còn nhớ rõ lúc bị đẩy trong toilet, bé đã có trong bụng cha xinh đẹp rồi.

“Ngô, đúng đó, đúng đó, lại còn đem ảnh lúc cha xinh đẹp biến thành phụ nữ, đi mua sắm với cha chụp lại, rồi còn gửi cho cha xinh đẹp nữa. Rõ ràng người đó là cha xinh đẹp mà. Cái tên Hứa Nguyện này đúng là si đần.”

“Ách…..” Đậu Đậu nhìn người đang đứng ngoài cửa, cái này, từ nãy đến giờ, hình như đều đã bị nghe hết rôi!!!

Tư Đồ Nhất Tương khẽ cau mày, đi đến bên giường đem đồ ăn của bọn nhỏ để xuống, sau đó nhìn Đậu Đậu nói: “Bảo bối, ngươi có việc gạt ta?”

“Đúng rồi, đúng rồi, cha xinh đẹp có rất nhiều bí mật không nói cho cha biết.” Đậu Đinh vừa ăn trái táo đã được rửa sạch sẽ vừa nói. May mà đã có bốn cái răng, nên bé mới ăn được đồ cứng như vậy.

“Ngô, giống như lần đi dự tiệc rượu với cha từng bị Hứa Nguyện đẩy ngã.” Đậu Tương đang ăn đào liền tiếp lời. Hai anh em tính ra cũng rất bản lãnh, có thể ăn trái cây mà không cần cắt nhỏ, cứ cầm lên là gặm ngon lành. Cả hai đều chỉ lo ăn, không thèm nhìn Đậu Đậu.

Đậu Đậu nháy mắt với hai bé cưng, ý muốn hai đứa đừng nói nữa. Nhưng hai tiểu tử này lại giả vờ như không hay biết. Có người dám khi dễ cha xinh đẹp, đương nhiên là không thể bỏ qua!

“Các con làm sao biết được?” Tư Đồ Nhất Tương không phải không tin, chỉ là hơi nghi ngờ một chút.

“Chúng con trong bụng của cha xinh đẹp, cha xinh đẹp nghĩ gì, chúng con đều biết.”

“Vậy có thể nói cho cha nghe được không?”

“Đương nhiên. Cha, sau này có phải ngày nào cũng được ăn nhiều đồ ăn ngon như vậy không?” Trả lời vấn đề, nhưng vẫn không quên mưu lợi cho mình, cái này chính là một trong những kỹ xảo giao tiếp a. Chỉ có thể nói hai bé cưng nhà hắn phi thường thông minh.

“Chỉ cần hai đứa muốn ăn, tất nhiên là sẽ có.” Đối với bé cưng của mình, Tư Đồ Nhất Tương nhất định phải mang lại cho chúng những gì tốt nhất.

“Khanh khách, cha thật tốt. Con nghe ca ca nói. Lần trước khi cha xinh đẹp đi dự tiệc rượu với cha, đã bị Hứa Nguyện đẩy trong toilet.”

“Hắn còn nói xấu cha xinh đẹp!”

“Còn nữa, còn nữa, hắn còn đem hình chụp lúc cha xinh đẹp biến thành phụ nữ đi mua sắm với cha gửi cho cha xinh đẹp xem.”

“Ngô, cái này không biết có tính không. Hắn hỏi cha xinh đẹp ‘Công phu trên giường của Nhất Tương không tệ đúng không?’ hình như là câu này. Nhưng cha à, công phu trên giường của người là gì vậy?” Tiểu Đậu Tương nghi hoặc nghiêng đầu hỏi. Khó hiểu quá, cha không phải là con người sao? Sao lại có võ công chứ?

Tư Đồ Nhất Tương cùng Đậu Đậu ngượng chín cả người, thật không biết nói gì cho phải. Hai tiểu tử này sao lại tinh ranh như vậy chứ? Thật muốn chết mà.

“Đậu Đậu, sao chuyện này trước kia không cho ta biết?”

“Ta cảm thấy không cần thiết. Lúc ta biến thành phụ nữ cùng Nhất ca ca đi mua sắm bị chụp lén rồi ảnh được gửi đến nhà cho ta. Ta giận quá, nên đã cho hắn một bài học rồi.”

“Ai, chỉ cần ngươi không bị tổn hại gì là tốt rồi.” Tư Đồ Nhất Tương sủng nịch vuốt tóc Đậu Đậu, sau đó lại nhìn hai bé cưng đang ngồi ăn ở đằng kia. Chốc chốc lại ăn cái này, chốc chốc lại nếm cái kia, nha, sức ăn phi thường đáng sợ.

“Ai, chỉ không hiểu tại sao ta luyện tập mấy tháng trời mà pháp lực không tăng lên chút nào. Nếu không nó đã có thể biến bụng nhỏ lại rồi ung dung đi cùng Nhất ca ca, đâu phải nhẫn nhịn lâu như vậy. Bất quá bây giờ Đậu Đinh và Đậu Tương cũng đã ra đời, chuyện này không cần quan tâm nữa. Nhưng ta vẫn có chút không thông, tại sao chăm chỉ luyện mấy tháng trời vẫn không tiến bộ?” Vấn đề này nó vẫn luôn thắc mắc. Nhưng lần trước phụ thân tới đây lại quên hỏi.

“Cha xinh đẹp, ở đây, ở đây.” Hai bé cưng cùng giơ tay lên vẫy vẫy.

“Cái gì?”

“Pháp thuật người luyện trong mấy tháng qua đã chia đều cho hai anh em bọn con rồi.”

“Ai nói chia đều, rõ ràng là ca ca hấp thụ nhiều hơn!”

“Tại ngươi ngốc, ta đã tận lực kềm chế rồi, ai bảo ngươi không kịp hấp thụ làm gì!”

“Không phải tại ta ngốc! Là tại ngươi quá nhanh tay!”

“………..”

Mặt Đậu Đậu co rúm lại. Cái này có thể tính là dẫn nước vào tưới ruộng người không đây? Nó làm sao có thể nuốt trôi cục tức này đây?

“Cha xinh đẹp đúng là ngốc mà! Nếu không người nghĩ làm sao bọn ta có thể nhanh như vậy vừa biết đi, vừa biết nói chứ?” Tiểu Đậu Tương nói xong liền xoay mông nhảy xuống giường, bước đi mấy bước, sau đó lại quay về giường.

“Ca ca biết đi rồi, còn Đậu Đinh thì chưa. Đậu Đinh chỉ mới biết nói thôi.” Bé mới không ngốc giống ca ca, nói chuyện mà không thèm dùng đại não suy nghĩ! Nếu nói mình chưa biết đi sẽ được cha ôm nhiều hơn, không cần phải tự mình đi. Tự đi sẽ mệt chết người đó!

“Ngươi nói dối! Ngươi rõ ràng cũng biết đi!”

“Ta không có mà!”

“Trẻ con nói dối sẽ bị sói ăn thịt! Là đồ phế thải không ai thèm!”

“Ô oa oa ca ca khi dễ người mà!”

Đậu Đậu cảm giác được hài tử nó sinh ra không phải là yêu tinh, lại càng không phải là thiên sứ. Mà bọn chúng căn bản chính là hai tiểu ma đầu.

Tư Đồ Nhất Tương ôm lấy Đậu Đinh, dỗ dành bé. Đậu Đậu cảm thấy làm như vậy không ổn. Nhất ca ca sẽ dạy hư bọn nhỏ mất.

“Đậu Đậu, ngươi làm gì vậy?” Tư Đồ Nhất Tương chợt thấy Đậu Đậu đem hết toàn bộ số đồ ăn còn lại trên giường đem đi.

“Ta mặc kệ, sau này bọn nó còn cãi nhau ồn ào nữa ta sẽ không cho chúng ăn!” Dù sao hai tiểu tử này vốn không hề biết đói. Dạy con từ thuở còn thơ, muốn giáo dục hai tiểu ma đầu này, nó nhất định phải mạnh tay một chút.

“Cái gì?” Đậu Tương lập tức ngừng la lối, Đậu Đinh im bặt không khóc nữa. Nhưng khóe mắt của tiểu nha đầu còn vương lệ, lộ rõ vẻ ủy khuất. Không ăn thì sẽ thành cái gì đây hả?!

“Cái gì là cái gì? Sau này không được bát nháo như vậy nữa biết không?” Đậu Đậu không biết lấy từ đâu ra một cái túi lớn, cho hết thức ăn vào trong tỏ vẻ muốn đem đi.

“Xí!” Đậu Đinh và Đậu Tương cùng nhau liếc nó một cái. Ai thèm để ý tới chứ! Muốn đem đi thì đem đi đi. Bọn nó chỉ cần đoạt lại là được chứ gì.

Đậu Đậu thấy hai đứa không thèm để ý, liền cầm lấy bao thức ăn đi ra ngoài. Nó tức giận cho cả túi vào trong tủ lạnh.

Hai tiểu quỷ cười thầm, chờ Đậu Đậu cho túi đồ ăn vào trong tủ lạnh liền biến trở về phòng. Vừa vào cửa Đậu Đậu muốn phát điên mà. Tại sao? Tai sao túi đồ ăn nó vừa để trong tủ lạnh giờ lại nằm trên giường thế này?

Đậu Đinh: “Cái này chính là hành vi không nói đạo lý.”

Đậu Tương: “Em à, cái này ngon nè, cho em một nửa đó.”

Đậu Đinh: “Đừng đừng, cái này bị thối rồi, không tin anh ăn thử xem.”

Được, lúc này hai anh em tương thân tương ái rồi. Đậu Đậu bất dắc dĩ bắt tay đi dọn dẹp phòng.

“Ôi! Cha xinh đẹp đúng là ngốc mà.” Đậu Tương vừa nói vùa đưa cánh tay tròn tròn ngắn ngủn của mình lên, thoáng cái, cả căn phòng đã sạch như mới.

“Đúng là giỏi pháp thuật sẽ có nhiều tiện ích mà.” Đậu Đinh nhướn mắt nói.

Đậu Đậu chịu đả kích rồi. Không phải đả kích nào cũng giống như nhau, đây chính là đả kích lớn nhất trong cuộc đời của nó mà. Gia gia ơi! Làm sao nó có thể nói nó không thể luyện pháp thuật đến trình độ này nên mới giả vờ nói là không cần đây? Nó làm sao có thể nói là hai bé cưng vừa chào đời đã đạt đến bậc trung cấp pháp thuật chứ? Nó làm sao có thể nói pháp lực của hai tiểu ma đầu này bây giờ còn cao hơn cả nó nữa? Có thể sao? Chuyện này có thể sao?

“Nhất ca ca, ta xin lỗi.” Nội tâm giằng co phức tạp, cuối cùng khó khăn lắm nó mới nói được câu này.

“Tại sao lại nói như vậy?”

“Ta thật sự đã nghĩ sẽ sinh cho ngươi một đôi tiểu yêu tinh. Nhưng đoán thế nào cũng không thể ngờ lại sinh ra một đôi tiểu ma đầu này………..”

“Ha hả, con của Tư Đồ Nhất Tương ta sao lại có thể tầm thường như những đứa trẻ khác được chứ. Như thế này thật tốt, sau này có thể xưng hùng xưng bá được rồi. Sách, tương lai của Dạ Hỏa thật xán lạn vô cùng.”

“……….”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui