Nhất Võng Khuynh Tâm

Fiez theo bản năng vươn hai tay ra chống đỡ trước ngực Flavor, đối phương lại nhìn Fiez nở một nụ cười trêu chọc, vì đèn thang máy bị khuất ở phía sau nên nhìn cậu ta giống như một loài ma quái đang cười nhạo trong bóng đêm. Trong đầu Fiez bắt đầu nổi lên cảnh báo vù vù, cậu đẩy bả vai Flavor ra, sau đó đỉnh đầu gối từ dưới lên trên, Flavor không ngờ Fiez lại đột nhiên công kích mình, đành phải lùi về sau, ngã ngồi dưới sàn thang máy, ngước đầu lên nhìn thấy vẻ mặt đầy giận dữ của Fiez.

.

"Montgomery tiên sinh, tôi không hề cảm thấy trò đùa này của cậu thú vị tí nào!"

"Trò đùa của tôi đương nhiên không có gì thú vị, nhưng người thật sự làm cho người ta cảm thấy thú vị chính là Khidr anh đó!" Flavor từ từ đứng lên, chỉnh chỉnh lại quần áo, "Bởi vì trước giờ tôi chưa hề thấy tên Juliano đó lại lộ ra biểu tình ngây thơ như vậy!"

"Cậu muốn làm gì?" Trực giác nói cho Fiez biết, Flavor hoàn toàn không giống với Teetor hay Horsel. Teetor và Horsel vẫn là những đứa nhỏ, nhưng Flavor lại biết lợi dụng ưu thế của đứa nhỏ để giải trừ sự đề phòng của người khác với mình.

"A, xem vẻ mặt của anh kìa," Flavor chỉnh chỉnh quần áo xong có chút hỗn độn nhào nát, nhìn Fiez chăm chăm, toàn thân cậu ta tỏa ra hơi thở nguy hiểm, "Anh ta hình dung tôi như thế nào? Ác ma có nụ cười thiên sứ?"

"Tôi ghét nhất những lời nói vô nghĩa!" Fiez nhíu mày.

"Vậy hiện giờ chúng ta sẽ tiến vào vấn đề chính." Flavor bẻ bẻ ngón tay, thoáng một cái, Fiez cảm thấy mình đã bị Flavor túm được, thân thể bị xoay ba trăm sáu mươi độ, mặt ép lên tường, hai tay bị bẻ ngược ra sau lưng, đau đến muốn chảy nước mắt.

"Đừng lo lắng, cánh tay của anh không sao cả, còn có thể tham gia thi đấu," hơi thở của Flavor phun vào tai Fiez, mang theo vẻ trêu chọc như vô tình như hữu ý, Fiez cố sức vặn vẹo, nhưng hai tay lại bị Flavor giữ chặt không thể nhúc nhích, cơ thể vẫn như cũ bị đặt trên vách thang máy.

"Buông tôi ra! Flavor!" Fiez cố quay đầu qua nhưng lại không thể nhìn thấy khuôn mặt của Flavor. Flavor bỏ một tay ra, ôm lấy eo Fiez, ngón tay chạm nhẹ vào, dây lưng lạch cạch mấy tiếng văng ra khiến cho tim Fiez đập càng căng thẳng hơn, sau đó cậu lại cảm giác được tiếng dây lưng bên hông bị rút ra. Ngay sau đó, cổ tay Fiez bị dây lưng trói lại, trong thời khắc đó Fiez càng giẫy dụa mãnh liệt hơn, cố gắng đẩy Flavor ra thật xa mình, Flavor buông tay ra, lại siết chặt dây dưng một chút, khiến hai cổ tay Fiez bị trói chặt vào nhau.

"Thế nào? Thủ pháp của tôi rất giống Juliano phải không? Tôi và anh ta học Karate cùng một thầy đó!" Flavor lại kéo Fiez đặt sát vào tường, lúc này cánh tay Fiez bị cố định phía sau, tất cả giãy dụa đều trở nên vô ích, "Fiez, khí lực của anh rất lớn, sức lực và kĩ xảo ở trong giới tennis đều đứng hạng ưu. Nhưng tiếc là ngay từ lúc nhỏ, Juliano đã dạy tôi nên đối phó đối thủ có khí lực mạnh hơn mình như thế nào rồi. Cho nên nếu như lúc này anh muốn nổi giận, vậy thì hãy giận Juliano đi!" Flavor nở nụ cười hoàn mỹ, nhìn vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi của Fiez.

"Flavor...cậu đừng quá đáng..." Ánh mắt của Fiez như sắp phun ra lửa.

"Sao? Như vậy là quá đáng? Vậy thế này thì sao?" Flavor vươn tay về phía Fiez, kéo khóa quần Fiez xuống, cách lớp vải quần lót bắt đầu vuốt ve thứ tượng trưng cho nam tính của Fiez.

Ngay tức khắc mặt Fiez nóng lên, đỏ hồng từ mặt đến cổ. Mà đầu của Flavor lại dán chặt vào cổ Fiez, nhẹ nhàng ma xát, ngón tay cũng không an phận trượt vào trong quần lót, Fiez kinh hãi, vừa định giãy dụa lại bị Flavor dùng thân thể ngăn lại, âm thanh quỷ mị lại vang lên bên tai Fiez, "Đừng lộn xộn nha, nếu tôi không cẩn thận bóp mạnh một chút, anh sẽ phải vào bệnh viện."

"Buông tay! Tôi bảo cậu buông tay!" Lúc này Fiez chỉ muốn đập vào khuôn mặt có nụ cười thuần khiết nhưng giả dối đến vô hạn đó một cái thật mạnh.

"Không buông!" Ngữ khí đầy tính ngang bướng trẻ con, ngón tay của Flavor lại càng thêm kiêu ngạo hoạt động ngay tại hạ thể của Fiez, đầu ngón tay thường xoẹt qua linh khẩu, khiến toàn thân Fiez run rẩy, sau đó lại nhẹ nhàng ấn ấn vào, vuốt ve hai viên cầu bên cạnh, "A, cuối cùng cũng cương lên rồi, vậy mà tôi còn tưởng kĩ thuật của mình quá kém!"

Lúc này Fiez thật muốn chết quách cho rồi, mình vậy mà lại ở trong tay tên tiểu quỷ đó sinh phản ứng, chỉ có thể nghẹn đỏ mặt thở hổn hển.

"Fiez..." Giọng của Flavor có chút khàn khàn, "Anh thật sự rất mê người...Tôi có chút hối hận đã chạm phải anh trong này..."

Fiez thở hổn hển, áp chế âm thanh trong cổ họng mình truyền ra, mà Flavor lại càng ôm chặt Fiez, hai tay Fiez bị trói chặt ở phía sau chạm vào phía dưới bụng Flavor, dường như cậu còn cảm giác được có thứ cứng rắn gì đó đang ma xát vào cổ tay mình.

Fiez rùn mình một cái tiết ra ngoài, Flavor chậm rãi rút tay ra khỏi quần lót của Fiez, năm ngón tay ma xát, chất dịch màu trắng ngà bám vào bàn tay, dưới chiết xạ của ngọn đèn phát ra ánh sáng mê người.

"Cậu đã nhìn thấy tôi xấu mặt! Mau thả tôi ra!" Fiez cảm thấy có thứ ngày càng cứng rắn gì đó đang đỉnh ở phía sau mình, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác sợ hãi.

"Không thả!" Lúc này không còn giọng điệu trẻ con nữa mà là trầm thấp khẳng định.

Fiez cảm giác được quần của mình bị kéo tới đầu gối, liền hiểu được Flavor muốn làm gì, trong lòng thầm đếm: một, hai, ba!

Flavor thấy Fiez nghiêng người hất mình ra ngoài, tốc độ nhanh đến nổi khiến cậu ta không kịp tránh né, cả người bị đánh ngã sang một bên.

Thang máy vang lên âm thanh va chạm, Fiez cắn răng thở phì phò, liều mạng vặn vẹo cổ tay, nhìn về phía Flavor còn chưa kịp trấn định lại đang ngồi ở góc bên kia, lúc này bên ngoài thang máy lại vang lên tiếng của nhân viên bảo trì.

"Hai vị đừng lo lắng! Thang máy sẽ lập tức được sửa lại ngay! Đợi thêm một lát nữa là ổn rồi!"

"Mẹ nó! Sao đến giờ mấy người mới tới!" Lần đầu tiên Fiez nổi cáu chửi người thiếu văn nhã như thế, cuối cùng dây lưng trên cổ tay cậu cũng bong ra, rơi xuống đất, Fiez cúi đầu, thấy Flavor đang ngồi dưới đất ngước đầu lên, khóe môi còn lộ ra ý cười tìm tòi dò xét, liền lập tức kéo quần mình lên.

"Thật là không ngờ nha, nơi đó rất được...nếu có thể tiến vào bên trong, hẳn là thật thích đi? Thật hâm mộ Juliano nha!"  Flavor lộ ra bộ dáng một đứa nhỏ thèm thuồng đồ chơi của người khác.

"Cậu đúng là biến thái!" Fiez nổi điên lên, đánh một quyền vào khuôn mặt dối trá đáng ghét đó, trong tích tắc, cái mũi của Flavor bị đánh tới chảy máu và đối phương cũng chỉ lơ đễnh xoa xoa.

"Thật sự là không công bằng nha! Cùng một sự tình mà Juliano làm cùng lắm chỉ bị mắng là chết tiệt...còn tôi làm thì lại là biến thái! Thật là, từ nhỏ đến lớn hễ thứ gì tốt đều bị anh ta chiếm hết!"

"Có ý gì?" Từ nhỏ đến lớn? Chẳng lẽ Flavor và Juliano đã quen biết từ rất lâu rồi?

"Ý nghĩa ở trên mặt chữ!" Flavor vỗ vỗ mông đứng lên.

Lúc này, thang máy bắt đầu khởi động lại, ở bên ngoài truyền đến tiếng của nhân viên bảo trì, "Đã khôi phục bình thường! Hiện giờ hai vị có thể ra ngoài!"

Cửa thang máy rầm một tiếng từ từ mở ra, không khí trong lành cũng xông vào, Fiez nhìn thấy vẻ mặt đầy xin lỗi của nhân viên bảo trì, quay đầu lại nhìn Flavor, "Tôi mong là sau này không cần phải nhìn thấy cậu nữa!"

Đáng tiếc, người còn chưa kịp bước ra khỏi cửa thang máy đã bị người phía sau níu lại kéo trở về, phía sau lại nhẹ nhàng vang lên  âm của thanh Flavor, "Thật có lỗi nha, còn có chút việc phải thương lượng lại!" Sau đó tiện tay ấn cửa thang máy đóng lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui