Nhị Thứ Nguyên Chi Phi Thiên Thành Tiên

Lý Thông đang ôm ấp rất thoải mái thì Vina card bên hông run lên, tâm tình đang vui sướng thì bị cắt ngang làm hắn rất không vui nhưng vẫn phải thăm dò nội dung trong đó.

Tâm ý vừa động liền thu được tin nhắn của Thạch Sùng: Đại ca có Quách phu nhân Hoàng Dung muốn giao dịch bí tịch võ công, khách hàng lớn đang tại Dãy Phòng Chỉ Huy phòng số 1.

Dãy Phòng Chỉ Huy có 4 phòng, phòng số 1 dùng tiếp khách hoặc ban ra sách lượt quan trọng của Phi Thiên giáo có sức chứa gần trăm người, phòng số 2, 3, 4 theo thứ tự của huynh đệ Lý Thông, đây là phòng riêng của từng người giải quyết công việc khá nhỏ chỉ chứa khoảng chục người mà thôi.

Thân là người xuyên việt Lý Thông đương nhiên biết Hoàng Dung, võ công bí tịch gia đình có không ít, lần này muốn bán bí tịch chắc là thiếu quân lượng thủ thần Tương Dương, hắn cũng muốn lợi dụng cơ hội kiếm một bả.

Dù không muốn trang thái ôm ấp nhưng Lý Thông cũng biết nặng nhẹ, phải chăm chỉ làm việc kiếm tiến mới có thể nuôi nhiều gái được, nhẹ vỗ Tiểu Long Nữ mông ngọc, xoay người nhẹ nhành đặt Tiểu Long Nữ nằm trên gường nhỏ giọng an ủi: "Tiểu nha đầu ta phải đi có việc, ngoan ngoãn ở nhà chiều ta sẽ đem đồ nă ngon về!"

"Đại phối đản nhớ giữ lời! Nếu không buổi tối về thì biết tay Long Nhi!" Tiểu Long Nữ thanh thuần đáng yêu trên khuôn mặt nhỏ nhắn ban đầu có chút không vui nhưng nể tình đồ ăn ngon thì sắc mặt vài tia nhàn nhạt vui mừng.

Rời xa thon dài đùi đẹp thướt tha cân xứng đường cong, Lý Thông chỉnh sửa quần áo đến đại sảnh phòng số 1.

Trước cửa đứng hai hàng, một bên là Phi Thiên giáo đệ tử y phục thuần một bộ chỉnh tề, vừa nhìn làm người cảm giác hảo cảm, một bên là hơn năm tên ăn mày, quần áo lôi thôi trên áo có vài túi nhỏ, hai bên đứng là một trời một vực làm cho người nhìn có cảm giác bị trừng kích thị giác, Lý Thông hắn cũng không muốn quản nhiều chuyện tiến vào phòng.

Phòng khá rộng nhưng chỉ có Thạch Sùng và thiếu phụ xinh đẹp chắc là Hoàng Dung không thể nghi ngờ.

Thiếu phụ nàng khuôn mặt tinh xảo, da thịt trắng noãn, năm tháng tựa hồ không có ở trên mặt hắn lưu lại chút nào vết tích, phong tư yểu điệu, tràn đầy thành thục phong tình, say lòng người cực kỳ, luận tư sắc không thua bất cứ tuyệt thế mỹ nữ nào.

Lý Thông đang quan sát Hoàng Dung thời điểm, Hoàng Dung tự nhiên cũng đang quan sát Lý Thông. Lý Thông người Đại Việt đến Bắc Tống buôn bán vài tháng giả tài gần ngàn vạn bằng với nhất châu đại tộc tài sản, khuôn mặt tuy không tuấn mỹ nhưng ngũ quan rõ ràng, khí chất lạnh lùng mà lười biến làm người xem bị hấp dẫn, ánh mắt mang theo tia nóng bỏng không hề giấu diếm liên tục đảo qua quan sát các vị trí chủ chốt làm nàng thẹn thùng không thôi.

Dù không muốn thừa nhận nhưng Hoàng Dung khi nhìn Lý Thông cũng phải thầm nghĩ trong lòng: "Thật là hoàn mỹ vóc người!"

Lý Thông vóc người có thể mạnh hơn Quách Tĩnh nhiều. Không hổ người Đại Việt quanh năm chống chọi thiên nhiên yêu thú, thân thể không phải người Trung Nguyên so với được.

Quách Tĩnh lợi hại chính là chân khí của Hàng Long Thập Bát Chưởng chí dương chí cương, không phải sức mạnh thân thể. Mà Lý Thông một thân tràn đầy tinh huyết, cơ bắp còn ẩn chứa lực lượng bảo nổ chỉ cần tinh ý là nhìn thấy được, tuy chỉ nhìn thấy cánh tay và vóc người nhưng nàng nghĩ nhất định phải là một bộ thân thể hoàn mỹ.

Sau khi Lý Thông ngồi xuống ghế, Thạch Sùng chỉ thiếu phụ tuyệt sắc nói: "Đây là Quách phu nhân Hoàng Dung muốn giao dịch bí tịch võ công với chúng ta. Còn đây là đại ca ta Lý Thông."

"Quách phu nhân Phong Hoa Tuyệt Đại, dung nhan như thiếu nữ hai mươi, hôm nay có thể gặp lại, thật là mãn nhãn!" Lý Thông mở miệng khen tặng, trong lòng nghĩ quá nhiên là Hoàng Dung.

Lý Thông vừa mở miệng trêu chọc lại bị khí huyết mười phần thân thể hấp dẫn, Hoàng Dung trong ngực lập tức như nai vàng ngơ ngác, "Rầm rầm" dồn dập nhảy loạn. Khuôn mặt xinh đẹp lập tức hồng lên, nhìn nàng càng tăng thêm mấy phần kiều diễm.

Cũng không biết vì cái gì, bình thường nhanh mồm nhanh miệng thông minh cơ trí Hoàng Dung nghe Lý Thông ca ngợi xong ngay cả lời đều nói không lưu loát, lắp bắp nói: "Ta...Ta nữ nhi cũng đã hơn mười tuổi rồi! Còn...Còn gì mà như thiếu nữ hai mươi."

Lý Thông cũng không nhận ra Hoàng Dung khác thường, chỉ cho là mình khen nàng đẹp mỹ nữ còn đang vui vẻ. Lý Thông khuôn mặt nghiêm túc: "Lý Thông ta không bao giờ nói đối ah! Quách phu nhân tuyệt đối đủ tư cách đứng trong hàng ngũ tuyệt sắc mỹ nữ."

Nghe Lý Thông vừa nói như thế, Hoàng Dung vốn đang chán nản phu quân mình, giờ được Lý Thông khen tặng mặt đỏ lợi hại hơn, khuôn mặt xinh đẹp liền biến đến như là tựa như quả cà chua chín muồi. Thạch Sùng chứng kiến hai người trò chuyện khuôn mặt có chút cơ giật, im lặng ra khỏi phòng, trong lòng hô: "Đại ca đúng là đại ca, chỉ cần gái đẹp là trực tiếp làm quen, không biết lần này có bị từ chối không."

Thạch Sùng cũng khá hiểu Lý Thông tính tình, thấy mỹ nữ là rất trực tiếp tiếp xúc, tỉ lệ cua gái của đại ca khá thấp, ba người chỉ có một lần thành công là Tiểu Long Nữ, hai lần thất bại là Lý Mạc Sầu và A Tử. Nếu Lý Thông biết Thạch Sùng chê khả năng tán gái của hắn kém thì sẽ liền mắng to: "Lý Mạc Sầu và A Tử đối với độc mê muội cực kỳ, luôn lấy thí nghiệm độc dược làm niềm vui, không để ý đến khác phái, làm sau hắn có thể thành công được."

Hoàng Dung sau khi hít sâu một hơi, ổn định tâm tình nói vào chuyện chính: "Lý giáo chủ, ngươi cũng biết quân Mông Cổ xăm lấn tàn sát dân Trung Nguyên, vì một số nguyên nhân mà thiếu quân phí, Lý giáo chủ có thể hay không ủng hộ tiền tài vì chống quân Mông Cổ tàn bạo, vì cứu giúp vạn dân thoát khỏi cuộc sống khó khăn."

Lý Thông thầm nghĩ trong lòng, hóa ra còn muốn xin bạc.

"Mông Cổ tàn sát dân Trung Nguyên có liên quan gì đến ta, nói quân Mông Cổ tàn bạo, Bắc Tông quân đội xăm lượt nước khác thời điểm cũng không hiền hơn ai ah! Hiện tại gặp báo ứng thì trời cứu! Ta nói rõ trước! Ta là thương nhân không có đồ tốt để giao dịch thì đừng nói chuyện tiền bạc ah!." Lý Thông từ tốn nói.

Hoàng Dung nghe xong không còn lời phản bác, trong lòng oán giận triều đình ngu muội thích kết oán xung quanh giờ đây không còn ai tinh tưởng làm bạn làm đồng minh, Hoàng Dung tâm tư xoay chuyển thật nhanh thấy mượn tiền không được đành quay lại giao dịch bí tịch.

"Vậy không biết Lý giáo chủ định giá võ công bí tịch Trung Nguyên thế nào?" Hoàng Dung khuôn mặt dáng thương nói.

"Cái này để nói! 《Hàng Long Thập Bát Chưởng》 toàn bản 1 vạn đồng kim tệ, 《Đả Cẩu Bổng Pháp》 1000 đồng kim tệ, 《Cửu Âm Chân Kinh》 bản thiếu 5000 đồng kim tệ, 《Đàn Chỉ Thần Công》 8000 đồng kim tệ, Đả Cẩu Bổng 1 vạn đồng kim tệ." Lý Thông như đã chuẩn bị sẵn, thản nhiên nói.

Hoàng Dung càng nghe càng cảm thấy khó thở, mặt ngọc đỏ bừng không chịu được quát lên: "Đủ rồi, không cần nói nữa."

"Khự khự! Có gì từ từ thương lượng." Lý Thông mặt đầy không hiểu nhưng vẫn trì hoảng không khí đang không tốt, làm sau ngươi giận như vậy, ta ra giá ngươi không hài lòng có thể nâng giá mà, không phải mua bán đều như thế sau! Lòng ảo não nếu không phải vì mỹ nữ ta mới không thèm ra cho Thạch Sùng giải quyết là tốt rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui