Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Lời nói vừa dứt, một đoàn sền sệt tựa như chất lỏng trong suốt bắt đầu từ cơ thể thanh niên dần dần bị kéo ra. 

"@#$%"

Kinh hãi định hét lên, thế nhưng hết thảy không có lời nói nào từ miệng hắn phát ra được, chỉ có tử vong sợ hãi ồ ạt kéo lên đầu hắn, hết thảy đi qua một đoạn thời gian, rốt cuộc thanh niên cặp mắt trắng dã xụi lơ té xuống. 

"Chết?? Như vậy liền chết? Quá không có khả năng đi."

Natsu lần đầu nhìn tình cảnh này biểu cảm khó đỡ hiển hiện trên mặt, kẻ địch mà bọn hắn khổ sở không thể giết chết lại cứ như vậy đơn giản bị giết rồi. 

"Chưa chết."

Kenji lúc này đôi mắt cũng lóe ra một đoàn kì dị sắc thầm nói một tiếng. 

Đúng lúc này nguyên bản nằm trên tay Kenji linh hồn ngọ nguậy, ngay lập tích nổ tung ra biến thành vài đoàn tia sáng bay trở lại cơ thể thanh niên. 

"Xem ra còn tương đối khinh thường thế giới này pháp tắc rồi, ý chí lực cho phép Ankhseram ban quyền hạn...cũng không như vậy đơn giản đây."

Ánh mắt mi mi nhìn thanh niên chớp chớp đôi mắt Kenji cũng không để ý nhiều mà chỉ nhìn lên bầu trời, nhìn về một nơi không ai rõ lẩm. 

"Hắc hắc, ta nói rồi, dù ngươi có làm thế nào đi chăng nữa, ta cũng không thể nào chết, ha ha ha."

Cuồng vọng tiếng cười vang lên, thanh niên nhẹ vươn người, từng tiếng khớp xương lạch bạch vang lên, kế theo đó chính là xoay người muốn rời đi. 

Kenji nào sẽ cho phép loại này rời đi, đơn giản ánh mắt lóe lên, thanh niên thế giới lại một lần nữa điên đảo, chớp mắt chính là xuất hiện tại vị trí cũ. 

"Hừ! Ngươi không giết được ta, đồng thời ta cũng không đánh được ngươi, không nhất thiết phải tiếp tục đi."

Thanh niên trong lời nói chính là mang theo một chút khó chịu, hắn không đánh lại Kenji cũng không có ý định dây dưa, hắn bất tử là thật thế nhưng cũng không phải không biết đau. 

"Không giết được ngươi?? Ngươi là đang đùa ta phải không, ai cho ngươi tự tin rằng ta không giết được ngươi, chê cười."

Dứt lời, một chỉ điểm ra, xung quanh không khí từng trận lạnh buốt phủ xuống, không biết lúc nào thanh niên tứ chi đã bị khủng bố dây xích trói lại trằng chịt. 

"Nếu như nhân gian không giết được ngươi, vậy ta liền lấy địa ngục thẩm phán tống ngươi vào."

『Rinseigan: Jigokudo』

Bầu trời chuyển màu, Kenji trực tiếp liên kết địa ngục thế giới này với nhân gian, đây cũng không phải là địa ngục đạo vốn dĩ, đây là ngầm được ý chí thế giới công nhận mà hình thành. 

Kế tiếp cảnh tượng kinh khủng chính là hiển hiện, từ dưới đất một cánh cổng đen kịt ùng ùng mọc lên, hai cây cột trống đỡ được đúc tạo bằng muôn vàn hình tượng quỷ quái vô cùng đáng sợ. 

"Nên đưa ngươi lên đường."

Nhắm lại đôi mắt, từ trong cánh cổng từng cánh tay duỗi dài ra bám lấy thanh niên trực tiếp từ từ kéo vào. 

Vốn dĩ còn đang ngỡ ngàng với trước mắt cảnh tượng, thế nhưng nhận thấy bản thân đang bị vô số cánh tay nhớp nháp bám chặt có thể, lúc này hắn mới kinh hoàng vùng vẫy, thế nhưng có khả năng không? 

"Khoonggggggg~~"

Hét dài một tiếng, cánh cổng đóng ập lại biến mất vô tung, bầu trời cũng từ đó mà trờ lại một màu xanh vốn có. 

"Như vậy hắn chết sao???"

Mirajane che miệng lại thấp giọng nói một câu, cô cũng mới lần đầu gặp bất tử loại hình này lần đầu tiên. 

"Ở trước mắt ta không hề có cái gọi là bất tử, chẳng qua một chút đồ vật không biết lớn nhỏ tự xưng mà thôi, các ngươi sẽ còn gặp kẻ địch như vậy nhiều."

"..."

"Ah, cũng không cần sợ hãi, rất nhanh rồi loại này sẽ kết thúc, tất nhiên cũng chính là sau này."

Để lại một loại cao ngạo lời nói, Kenji phất tay một cái, dịch chuyển toàn bộ đám người trở về công hội. 

Đến khi chỉ còn lại một người, Kenji mới chạm rãi phiêu phù lên không trung. 

"Xem ra đến thời điểm làm cho Ankhseram cắn một chút thuốc lắc."

Khóe miệng cong lên, từ cơ thể Kenji một luồng có như không dần dần lấy tốc độ khủng khiếp lan tràn ra xung quanh, khuếch tán toàn bộ thế giới này. 

Với hiện tại bản thân ma lực, Kenji không tự tin có thể bao phủ toàn bộ thế giới này, thế nhưng thêm vào ý chí lực thì sao đây, hết thảy nước chảy mây trôi. 

"Ngươi muốn nguyền rủa chúng bất tử, như vậy ta liền làm ngược lại xem ai sợ ai."

Kenji hiện tại chính là vừa làm kỹ nữ lại vừa muốn lập đền thờ trinh tiết, tất nhiên những thứ này đều là chủ ý xấu bản thân đề ra, cũng không thể trách được rồi, bản thân nhưng là cân bằng thế giới này thần đấy, mà cân bằng thì sao có thể cho phép đám người kia đạt được sự bất tử đây, một công đôi việc. 

Kenji cười nhạt một cái bắt đầu phân tán quy tắc. 

Ngay tại một hòn đảo trong vô hạn không gian, trên một tòa lầu cao, Ankhseram đang ngủ, bất chợt mở bừng đôi mắt lên, đây là một đôi mắt đen kịt thâm thúy, nếu để nhìn lâu chắc chắn sẽ bị nó hấp dẫn mà hút mất sự sống cũng không chừng. 

Thở ra một ngụm sương lạnh, Ankhseram từng thớ gần trên đầu nổi lên, mang theo giọng nói âm trầm vang vọng. 

"Đê tiện chủng loài, vậy mà tiếp tục, tiếp tục động chạm đến cấm kỵ, rốt cuộc là tên khốn kiếp nào sáng tạo ra loại kia ma thuật, hơn nữa có là kì kì bí bí bị che giấu mất."

"Không đúng!! Khốn kiếpppp"

Đang tự lẩm bẩm, bất chợt Ankhseram lại giận sôi lên, hét dài một cái, toàn bộ không gian bắt đầu theo vậy băng liệt vỡ vụn. 

"Lại là tên kia chuyện tốt, ngươi vậy mà dám dỡ đi lời nguyền, cân bằng!! Tên khốn."

Ankhseram nổi giận đùng đùng, cả cơ thể lóe ra từng trận quang mang, cuối cùng cơ thể đen kịt bộ giáp cũng dần dần vỡ vụn rơi xuống, để lộ ra một thân hình mảnh khảnh khá kì dị thanh niên. 

Mái tóc dài đen được tết lại ngã nghiêng, một đôi mắt sâu thẳm với một vết hằn đen từ đôi mắt chảy xuống như lệ quang, trên người khoác lấy bộ áo khá tương tự với Kenji, đây là cổ đại áo choàng. 

"Loài người nên từ đây xóa sổ."

Lạnh lùng lời nói không có chút cảm tình. 

Hắn không cho rằng cùng với Kenji hơn thua là một việc đúng, bởi lẽ Kenji cũng có bản thân công việc, đó chính là cân bằng, hắn cũng coi Kenji đồng đẳng, thế nhưng loài người lại khác. 

Hắn coi hết thày tất cả mọi chuyện đều là do loài người gây nên, hắn muốn trút giận, tất cả tội lỗi hắn đều đổ lên đầu loài người và hắn đã lựa chọn. 

Ánh mắt kinh khủng bắn ra quang mang, Ankhseram lướt về phía trước biết mất. 

Ngồi xếp bằng trên đất, Kenji ánh mắt khép hờ bất ngở mở choàng ra thầm nói. 

"Tính toán tên kia hẳn là muốn ra tay chứ?"

Thu hồi Toàn tri thiên phú, Kenji ánh mắt lấp lóe nhìn phương xa, lúc này mới trở lại Fairy tail, thời gian không còn nhiều lắm, nếu như lúc này không thu xếp một hai, vậy liền vất vả một chút rồi. 

Cũng ở một phương thế giới khác, Chronos hiện tại vẫn đang bị đóng băng lại, nhìn đến hoàn toàn không có chút nào khác biệt, có chăng chỉ là quá hoàn hảo xinh đẹp mà thôi, tất nhiên nếu để ý kĩ, bên trong tảng băng, Chronos mi mi đôi mắt đang nhè nhẹ rung động, thế nhưng rung động rất nhỏ không có chút nào khác biệt rồi. 

Giờ này bên trong không gian ý thức bản thân, Chronos đã hoàn toàn không có chút nào ý thức, chỉ thấy xung quanh xiềng xích chằng chịt trói buộc cơ thể tứ chi, đầu nhỏ gục xuống không có ý thức, mái tóc mượt cũng bởi vậy rủ xuống khá tàn tạ. 

"Thế giới có thật nhiều biến động...mà thôi, theo hướng đi nào cũng là nó vốn có, có lẽ bản thân không nên trở ra đâu, còn kém một chút nữa thôi....Kenji...rốt cuộc ngươi lại là thứ gì đây, che giấu được cả ý chí lực, thành công lừa dối chúng thần...mục đích ngươi lại là gì đây."

Mang theo man mác nỗi buồn không tên, giọng nói nhạt dần.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui