Nhị Thứ Nguyên Tiến Hoá Giả


Yozora nhận ra ba người này.

Người đàn ông trung niên đó là Yomogawa Kenshou, gia chủ của gia tộc Yomogawa, đồng thời cũng là người lãnh đạo của cứ điểm Aragane! Còn thiếu nữ kia là con gái của Kenshou, Yomogawa Ayame! Thiếu niên là Konochi Kurusu, cận vệ của Ayame!
Ngoại trừ Kenshou đi lĩnh cơm hộp ngay tập đầu tiên ra thì hai người còn lại đều là nhân vật quan trọng trong Thiết Giáp Thành!
Thấy chủ tử của mình đi lại, một tên võ sĩ chạy vội lại báo cáo:
“Bẩm! Chúng thần phát hiện ra một người bị kabane cắn, nhưng tên tóc xanh kia lại ngăn lại, sau đó tên tóc bạc cũng tham gia vào! Thậm chí…”
Tới khúc này, tên võ sĩ kia do dự không dám nói, nhưng nhìn thấy gương mặt lạnh lùng của Kenshou, đành phải cắn răng nói tiếp:
“Tên tóc xanh kia còn dám giấu nội tạng của kabane trong người!”
Nghe vậy, đám người chấn kinh, thậm chí mấy tên võ sĩ cận vệ cũng đã cầm súng ngắm vào Ikoma, chỉ chờ lệnh bắn nữa thôi!
“Tên kia! Ngươi có gì để giải thích không?” Kenshou nhìn chằm chằm vào Ikoma, đôi mắt lạnh như băng!
Ánh nhìn của Kenshou khiến cho Ikoma run rẩy, dù sao bây giờ hắn chưa phải là Kabaneri, chỉ là một kỹ sư hơi nước nhỏ bé mà thôi! Làm sao có thể bình thản đối đầu với một lãnh chúa cơ chứ?
Dù vậy, hắn vẫn cố mở miệng:
“Vẫn chưa thể xác nhận được người đàn ông kia có thật sự bị nhiễm bệnh hay không, theo luật thì phải tạm giam ba tới bốn ngày để theo dõi!”
“Vậy còn việc ngươi giấu nội tạng của kabane trong người?” Kenshou hỏi tiếp, lần này sắc mặt còn lạnh hơn nữa.
Xem ra cho dù là lãnh chúa của một cứ điểm thì vẫn sợ hãi kabane a! Yozora suy nghĩ.
“Để nghiên cứu!” Lần này Ikoma trả lời dứt khoát, có lẽ do dính tới vấn đề ước muốn của hắn, cũng có thể do những lời khen ngợi của Yozora khi nãy đã khiến hắn tự tin hơn!

“Làm bậy!” Nghe vậy, Kenshou giận tím mặt! Hắn không biết cậu thiếu niên trước mặt mình nghĩ gì mà lại đi nghiên cứu mất thứ đó!
Amane đứng bên cạnh thấy cha mình tức giận, liền cầu tình nói:
“Phụ thân đại nhân, xin ngài hãy bớt nóng giận, lỡ như cậu ta thật sự nghiên cứu ra được điều gì thì sao?”
“Amane! Con nên biết bọn kabane đó không có gì đáng để nghiên cứu cả!”
— QUẢNG CÁO —
“Vâng…”
Kenshou nghe vậy liền quay qua mắng con gái mình, Amane liền im lặng không dám nói gì nữa.
“Một cô gái hiền lành a! Đáng tiếc tính cách quá mềm yếu, không phù hợp với thế giới tăm tối này!” Yozora nghĩ.
Nếu như Amane được sinh ra trong một thế giới bình thường thì có lẽ “cô bé” đã có một cuộc sống rất tốt đẹp rồi!
“Mau bắt...”
“Đợi chút!”
Ngay khi Kenshou định ra lệnh cho võ sĩ bắt Ikoma lại thì Yozora liền cắt ngang! Nhìn về phía người thiếu niên ngắt lời mình, Kenshou nhíu mày.
Lúc trước không để ý, nhưng khi nhìn kĩ rồi mới phát hiện ra dung mạo tuyệt mỹ của Yozora! Tuy nhiên, vốn là một lãnh chúa nên Kenshou không chỉ chú ý tới thứ này, hắn còn chú ý tới khí chất cao quý hơn người của Yozora, cộng thêm quần áo trên người hắn, Kenshou nghi ngờ người này cũng phải thuộc một gia tộc quyền quý nào đó!
“Xin hỏi các hạ là?” Kenshou thận trọng hỏi.

Dù tên võ sĩ kia nói Yozora cũng tham gia vào chuyện này nhưng hắn cũng không định giam giữ Yozora lại, biết đâu gia tộc phía sau hắn tới đòi người thì sau?
“Yozora, họ thì khỏi cần!” Với trình độ của mình mà không thể nhìn ra tâm tư của Kenshou thì Yozora nên nổ súng tự sát đi là vừa.
Hắn chỉ báo ra tên mà không báo dòng họ để tránh Kenshou phát hiện ra mình chả phải là quý tộc gì!
Quả nhiên, khi nghe vậy thì Kenshou càng khẳng định đây là con cháu của một quý tộc nào đó, hơn nữa dựa vào chiếc áo xa hoa trên người hắn (hàng Yozora tự làm, tuy mộc mạc nhưng nhờ kỹ nghệ của hắn mà nhìn có vẻ cực xa hoa!) thì có khả năng đây là công tử của một gia tộc ở Kinh Đô!
“Xin hỏi các hạ có ý kiến gì?” Kenshou hỏi Yozora, lần này trong thần sắc mang theo một ít cung kính, dù sao hắn chỉ là một tên lãnh chúa quen dở vùng biên giới, sao mà dám đắc tội một quý tộc ở Kinh Đô cơ chứ!
Nhìn xem Kenshou thận trọng hỏi mình, Yozora không khỏi cảm khái:
“Dù ở bất kì đâu thì địa vị về giai cấp vẫn giống hệt nhau a!”
Amane (nãy giờ đang chấn kinh bởi dung mạo của Yozora) bất ngờ nhìn cha mình, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời nàng thấy cha mình lộ ra thần sắc như vậy, hơn nãy còn là đối với một thiếu niên bằng tuổi mình nữa chứ!
“Không có gì, chỉ là ngài nên đuổi cổ mấy tên võ sĩ khi nãy được rồi! Nếu không thì có ngày bọn họ sẽ hại chết ngài đấy!”
— QUẢNG CÁO —
“Tên kia!”
“Im miệng!”
Nghe thấy lời mỉa mai từ Yozora, mấy tên võ sĩ khi nãy liền là lên, nhưng Kenshou lại ngăn lại, sau đó hỏi:
“Các hạ có thể cho ta biết lí do được không?”
Nghe vậy, Yozora cười khẩy nói:

“Ha ha! Không có gì, chỉ là vết thương do bị cắt bởi vật sắc với vết thương do kabane cắn mà cũng không phân biệt được thì không nên leo lên tàu!”
“Người đâu! Nhanh đi kiểm tra vết thương của người đàn ông đó!” Kenshou biến sắc, hạ lệnh kiểm tra.

Nếu như Yozora nói đúng thì mấy tên võ sĩ kia không chỉ bị đuổi cổ thôi đâu!
“Vâng!” Vài tên võ sĩ vội vàng đi kiểm tra.

Càng nhìn, sắc mặt của bọn họ lại càng xấu đi.

Xem ra bọn họ cũng nhận ra được lời của Yozora là hoàn toàn đúng!
Sau khi kiểm tra hoàn tất, một tên võ sĩ chạy lại bẩm báo:
“Thưa chúa công! Người thiếu niên đó nói hoàn toàn đúng! Vết thương của người đàn ông kia chỉ là vết cắt bởi một vật nhọn, không phải vết cắn của kabane!”
Tiếng nói giống như kinh lôi nổ bên tai, đám đông xung quanh bắt đầu bàn tán:
“Không thể nào! Hoá ra bọn võ sĩ kia nhìn lầm thật!”
“Đúng là không thể tin được! Ai mà ngờ võ sĩ của lãnh chúa lại mắc một sai lầm như vậy cơ chứ!”
“Xem ra sau này phải cẩn thận.

Nếu như một ngày nào đó bị thương rồi bị nhầm tưởng thành kabane cắn thì không phải chết rất oan uổng hay sao?”

Càng nghe, sắc mặt của Kenshou càng đen lại.

Cuối cùng, hắn tức giận quát lên:

“Đem mấy tên phế vật này giam lại chờ xét xử! Còn nữa, chữa trị cho người đàn ông kia!”
— QUẢNG CÁO —
“Không! Chúa công, xin cho ta cơ hội giải thích!”
“Ngươi không được làm vậy! Chúng ta đã bán mạng chiến đấu vì người mà!”

Nghe thấy mệnh lệnh của Kenshou, những tên võ sĩ lúc nãy liền sợ hết hồn, hò hét xin tha, thậm chí có người còn chửi mắng Kenshou!
Nhưng hắn không quan tâm!
Chỉ thấy Kenshou phất tay lên, những võ sĩ cận vệ lập tức lao lên bắt đám người kia, không cho cơ hội giẫy giụa!
Nhìn thấy võ sĩ cùng người đàn ông đều được dẫn đi, Kenshou liền quay qua cảm tạ Yozora:
“Tạ ơn các hạ! Nếu không nhờ các hạ thì có lẽ bọn phế vật đó đã không bị phát hiện rồi, đồng thời người đàn ông đó cũng sẽ không được cứu rồi!”
“Không biết ta nên làm sao để trả ơn các hạ?”
“Nha! Không có gì đâu! Chỉ là thấy bất bình nên ra tay cứu trợ thôi mà! Nếu có thể thì xin ngài hãy bỏ qua cho Ikoma lần này được không?”
Kenshou nghe vậy liền nhìn về phía Ikoma, hắn vẫn nhớ rõ việc người thiếu niên này giấu nội tạng của kabane trong người!
Vốn đi chờ Yozora đi rồi sẽ xử lí hắn nhưng có vẻ như không được rồi! Kenshou thở dài nói:
“Nếu các hạ đã muốn như vậy.”
So với mối quan hệ với một quý tộc cao cấp thì một vị kỹ sư hơi nước chả là gì cả!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận