Editor: Ngạn Tịnh.
Lại thở dài, Bạch Vi liền bước chân đi đến, không khí ở hành tinh R thật sự rất rất yệ, luôn tràn ngập một cỗ mùi chua thối như có như không, ngửi đến quen cũng còn đỡ, lúc vừa mới bắt đầu, mùi hương này thiếu chút nữa khiến Bạch Vi nôn ra mật! Đất đai cùng nước cũng vừa đắng vừa chát, hương vị từ thực vật đương nhiên là một lời khó nói hết, khiến một thiên kim tiểu thư An Bạch Vi rơi xuống tình cảnh này như cô, chỉ cảm thấy hai mắt biến thành màu đen, cô căn bản không thể tượng tượng một vài dân cư bản xứ làm cách nào chịu đựng được, còn bộ dáng khỏe mạnh cường tráng như vậy, có lẽ con người chính là động vật tiềm lực vô cùng!
Hai bên ngã tư đường tùy ý đều có thể thấy được một vài sự kiện ẩu đả, cũng khó trách, một nơi không người quản lý, không có pháp luật hạn chế, xảy ra mấy chuyện này đều như cơm thường. Nếu không phải cấp trên còn có chút áp chế mấy tên đầu sỏ có chút thực lực kia, cũng không biết sẽ loạn thành bộ dạng gì nữa. Bình thường, chỉ cần người bị bắt nạt không phải người già cùng trẻ con, Bạch Vi cũng sẽ không nhúng tay vào, hai đấm khó địch bốn tay, tạm thời cô còn chưa có lòng cứu thế chủ.
Trở về nhà, vừa mới bước vào cửa Bạch Vi chợt nghe bên trong phòng truyền đến một giọng nữ khàn khàn, "Là tiểu Vi sao? Là tiểu Vi trở về sao?"
"Ai, mẹ, là con!" Bạch Vi vội vàng lên tiếng, sau đó buông mấy thứ đang cầm trong tay, liền bước vào phòng.
Vừa bước vào nơi ẩm ướt tối tăm kia, Bạch Vi lập tức mở đèn bàn nhỏ ra, thấy bộ dáng gầy yếu tiều tụy của người phụ nữ nằm trên giường, không tiếng động thở dài. Tóc khô vàng, hai má vàng như nến ẩn ẩn chút màu xanh, da bàn tay bị nẻ, nói một câu cũng phải thở dốc một buổi, người phụ nữ trước mặt đừng nói đến sống tốt, sống thử thản, cho dù tiếp tục sống cũng đã là đau khổ cực lớn, nếu không phải vì cô con gái chưa thành niên là cô, chỉ sợ đã sớm buông tay nhân gian!
Lúc trước khi cô chưa tới cũng không chỉ mình cô bé này chịu bắt nạt, thiếu chút nữa bị người vũ nhục, mẹ của cô cũng bị người bắt nạt đủ kiểu. Từ sau khi tin tức kia truyền tới, hai mẹ con Mạc gia ở hành tinh R giống như chuột chạy qua đường, gần như mỗi người đều có thể chiếm tiện nghi của bọn họ, cướp đoạt của họ. Mạc Bạch Vi vốn là một đứa trẻ chưa phát dục, lại còn gầy khô như que củi, tình trạng còn tốt một chút, mẹ Mạc thì khổ hơn nhiều, dù sao một người phụ nữ có chút tư sắc ở cái nơi vô pháp vô thiên này, chuyện gặp phải cũng có thể nghĩ.
Mà ngày tháng thế này không chỉ tàn phá thân thể bà, còn chôn xuống tai họa ngầm không nhỏ trong lòng bà, làm cho bà đến bây giờ mắt không thể thấy, chân không thể đi, chỉ có thể mỗi ngày mỗi đêm nằm trên giường kéo dài hơi tàn.
Mà tất cả cái này đều là do con gái tốt của bà, chị gái tốt của Mạc Bạch Vi, Mạc Nhiễm ban tặng.
Mạc Nhiễm, tên thật là Mộ Nhiễm, một sát thủ máu lạnh đến từ Trái Đất thế kỷ 21, từ nhỏ lớn lên ở cô nhi viện, sau đó được một tổ chức sát thủ tên là Ám Dạ nhận nuôi, nhận các loại huấn luyện bất hợp pháp có liên quan đến giết người, dụ hoặc, trộm cướp...vv... Bắt đầu từ khi cô 16 tuổi lần đầu tiên nhận nhiệm vụ tới nay, gần như không có một lần nào thất thủ, nhưng sau đó vẫn lọt vào tay một người đàn ông, nhiệm vụ thất bại, cũng bởi vậy phản bội tổ chức, bị truy nã khắp nơi, bị trọng thương hôn mê, lại tỉnh lại, bản thân đã ở hành tinh R.
Mà lúc ấy, nằm ở bên cạnh cô chính là Mạc Nhiễm đang ở bên ngoài lấy quặng bị tập kích sắp tắt thở, bộ dáng hai người gần giống nhau như đúc, cảm giác tương tự khiến Mạc Nhiễm sinh ra hảo cảm cùng cảm giác tin cậy, vội vàng đưa tinh thạch được đào ra cùng một bạch ngọc Tì Hưu vào trong tay Mộ Nhiễm, cũng cầu xin cô đưa mấy thứ này cho em gái cô ấy, Mạc Bạch Vi, cô ấy có lẽ không được nữa, nhắn lại em gái sau này hãy tự chăm sóc bản thân cho tốt, chăm sóc cho mẹ...
Nói hết lời liền tắt thở, lúc ấy Mộ Nhiễm cầm tinh thạch cùng bạch ngọc Tì Hưu, từ đôi ba câu của Mạc Nhiễm mà đoán được có lẽ bản thân đã đến một nơi khác, mà cô còn đang chịu thương, cô còn muốn sống sót, cho nên xin lỗi...
Tâm tư chuyển động nhanh, Mộ Nhiễm đã cởi áo quần của Mạc Nhiễm xuống, mặc lên người mình, sau đó tùy ý tìm một vách núi đen thả thi thể Mạc Nhiễm xuống. Đào hố chôn người ngay tại chỗ rất nguy hiểm, nếu sau này bị người phát hiện, cô chỉ sợ căn bản không giải thích được, cho nên đành phải có lỗi với cô gái này, sau này cô chính là Mạc Nhiễm, trong lòng cô ta tự nói như vậy.
Sau đó liền cứng rắn chỗng đỡ chờ Mạc Bạch Vi đến, lúc đó Mạc Bạch Vi còn là một cô nhóc chưa tới 10 tuổi, buổi sáng vừa tỉnh dậy phát hiện chị gái không thấy đâu, cô bé liền khẳng định là chị gái sinh bệnh đã đi đến nơi nguy hiểm đó lấy quặng rồi.
Hành tinh R và nhưng hành tinh Trục Xuất khác cơ bản đều dựa vào lấy quặng để duy trì sinh kế, trên từng hành tinh Trục Xuất đều ẩn chứa quặng tinh thạch ẩn chứa phong phú, bọn họ chỉ biết hành tinh chủ cần mấy tinh thạch lập lòe sáng chói kia, căn bản không biết bọn họ dùng để làm gì, nhưng chỉ cần biết tinh thạch có thể từ phi thuyền đổi lấy rất nhiều thứ hành tinh R không có, thậm chí có gạo hương vị ngọt ngào cũng là đủ rồi.
Vì thế, Mạc Bạch Vi sợ chị gái gặp chuyện không may, liền lập tức gọi vài hàng xóm tới cùng nhau tìm Mộ Nhiễm đang hấp hối, mang cô ta về nhà.
Sau đó hai mẹ con liền bắt đầu ngày tháng chăm sóc Mộ Nhiễm. Mẹ Mạc may vá cho người ta, Mạc Bạch Vi theo một đám đàn ông cao lớn vào trong rừng già lấy quặng, liên tục cực khổ suốt bốn tháng mới dưỡng tốt thân thể cho Mộ Nhiễm. Lúc đó Mạc Bạch Vi vì ăn không đủ no cùng với mỗi ngày đi sớm về tối làm việc nặng, gầy đen giống như con khỉ đen, nhưng cô bé thấy chị gái dần dần tốt lên lập tức vui vẻ cực kỳ. Người nhỏ như cô bé cũng chẳng có yêu cầu gì ớn lao, chỉ hy vọng một nhà ba người bọn họ lành lặn sống cùng nhau thôi. Từ lúc Mạc Bạch Vi 3 tuổi cha Mạc đã chết trong quặng mỏ, cho nên Mạc Bạch Vi rất quý trọng hai người nhà còn lại, đừng nói kêu cô bé đi lấy quặng, cho dù kêu cô bé cắt thịt lấy máu cô bé cũng làm!
Đáng tiếc là, lúc này Mạc Bạch Vi căn bản không biết chị gái của mình sớm đã bị người đánh tráo, không chỉ như thế, người mà cô bé liều chết cứu sống lại vẫn là một con sói mắt trắng lòng dạ đen tối!
Gần bốn tháng, Mộ Nhiễm vẫn luon mắt lạnh nhìn hai mẹ con Mạc gia vì thân thể của mình mà bôn ba làm việc, trong lòng dường như chẳng có chút dao động nào, càng đừng nói đến việc bày tỏ sự thật rằng mình không phải Mạc Nhiễm. Cô cảm thấy bản thân không để cho hai người này trải qua nỗi đau mất đi người thân, bảo trì gia đình đầy đủ, đã là ban ơn lớn lao với bọn họ rồi. Phải biết rằng, bởi vì chức nghiệp, cô cũng không thân cận với người nào, càng đừng nói trở thành con gái/ chị gái của người nào. Mộ Nhiễm cô từ trước tới nay luôn xác định rõ mục tiêu, nếu cô bắt đầu lá mặt lá trái với người khác, vậy nói rõ cô muốn mạng của đối phương. Bây giờ nể tình hai mẹ con họ chăm sóc cô lâu như vậy, cô sẽ không ra tay!
Sau đó Cuộc chiến trốn giết đến, Mộ Nhiễm cảm thấy đó là một cơ hội, cũng chẳng nói một câu gì với hai mẹ con Mạc gia đã đi tham gia. Cô rất tự tin với thân thủ của mình, cuộc sống làm sát thủ nhiều năm đã sớm rèn luyện cô thành cỗ máy giết người, trong lòng cô, giết một người chẳng khác gì cắt một cọng rau hẹ cả.
Càng đừng nói trong tay cô còn nắm một sát khí lớn, chính là bạch ngọc Tì Hưu lúc trước Mạc Nhiễm để lại cho cô. Lúc trước cô tẩm máu vào giữa bạch ngọc, liền cảm giác được một sợi chỉ liên hệ như có như không, liền biết kia nhất định không phải là vật phàm, vì thế không hề nghĩ ngợi liền giấu đi, cũng không đưa cho Mạc Bạch Vi.
Qủa nhiên, vài ngày sau, một đoạn văn tự kỳ diệu hiện ra trong não của cô. Thì ra bạch ngọc kia là một thần khí triệu hồi, gần như có thể triệu hồi ra bất kỳ sinh vật gì từ trong bạch ngọc. Hung mãnh như sư tử, hổ, báo; mềm mại đáng yêu như gấu mèo, thỏ con; huyền huyễn như phượng hoàng, kỳ lân...vv... cũng có. Chỉ là điều kiện tiên quyết để triệu hồi chính là cần tinh thần lực để duy trì, bây giờ tinh thần lực của cô lợi hại nhất cũng chỉ có thể triệu hồi ra một con sói mà thôi, lực sát thương thật sự có hạn, chỉ có thể dùng để đánh lén. Chỉ là còn may, thông qua bạch ngọc cô biết được tinh thần lực là có thể rèn luyện, noi cách khác kỹ năng này của cô là loại hình trưởng thành, cũng không biết lúc tinh thần lực lên mức cao nhất, cô có thể tùy thân mang theo một đám thần thú hay không, đến lúc đó, cô muốn đi chỗ nào mà chẳng được, a...
Cho nên cô đối với Cuộc chiến trốn giết lần này rất có tự tin. Về phần hai mẹ con Mạc gia, cô cảm thấy duyên phận với hai người họ đã hết, dừng ở đây đi, dù sao cô cũng không thể vì hai người hoàn toàn không thể ở chung mà bỏ qua cơ hội tốt như vậy được, ai bảo hai người bọn họ căn bản không thể thắng trong Cuộc chiến trốn giết chứ, đây cũng là chuyện không còn cách nào!
Đáng thương cho hai mẹ con Mạc gia lúc này hoàn toàn không biết chuyện, còn ở hành tinh R như ruồi bọ không đầu tìm cô ta khắp nơi, thấy người liền hỏi có thấy Mạc Nhiễm nhà bọn họ hay không, dù sao hai người cũng đã tìm khắp quanh từng cái quặng, căn bản không có bóng dáng của Mạc Nhiễm, nếu không ở gần quặng tinh thạch, vậy Mạc Nhiễm có thể đi đâu được chứ? Một người đang êm đẹp sao chốc lát đã chẳng thấy tăm hơi?
Hai người thiếu chút nữa tìm đến phát điên, Mạc Bạch Vi từ nhỏ thân thể đã gầy yếu lại bởi vì lo lắng mà trở nên khi tốt khi xấu. Một cô gái nhỏ đang phát dục, vóc dáng không tăng lên được, ngay cả ngực cũng chẳng thèm nhú, nhìn qua cực kỳ gầy. Mà mẹ Mạc ngày ngày ho khan, thậm chí có lần trực tiếp ho ra máu.
Mà ở trăm ngày sau, hai người bọn họ rốt cuộc từ radio nghe thấy cái tên Mạc Nhiễm, cô ta đi đến cuối cùng trong Cuộc chiến trốn giết, đã sắp thành công dân hành tinh chủ, thậm chí còn được một quý tộc xem trọng, chờ đợi cô ta chính là con đường rộng lớn hạnh phúc mỹ mãn.
Vào ngày nghe thấy tin tức này, Mạc Bạch Vi liền nằm ở trên giường ngay cả cơm cũng không ăn, chỉ nhìn trần nhà âm u ẩm ướt suốt một ngày. Mà mẹ Mạc lại vừa khóc vừa cười, đến lúc tối, thu dọn tất cả mọi thứ của Mạc Nhiễm, sau này cũng không nhắc đến một chữ gì liên quan đến con gái đang ở hành tinh chủ.
Đáng tiếc, có nhiều chuyện không phải bản thân không truy cứu, nó sẽ chấm dứt. Mạc Nhiễm vào hành tinh chủ, còn giống người hành tinh chủ hơn cả người bản địa. Người đàn ông lúc trước nhìn trúng cô ta là một quý tộc quyền thế ngập trời, trong nhà đã sớm có mấy cô vợ, Mạc Nhiễm cũng hoàn toàn không thèm quan tâm, cô ta tin tưởng dựa vào bản lĩnh cùng thủ đoạn của chính mình, muốn nắm bắt trái tim của người đàn ông kia là chuyện không thể đơn giản hơn.
Nhưng cô ta không chỉ muốn những thứ đó, cô ta không muốn làm một trong những cô vợ của người đàn ông kia, vì thế cô ta dần dần hiển lộ ra thủ đoạn cùng với năng lực triệu hồi của mình ra. Phải biết rằng hành tinh chủ cực kỳ chấp nhất với siêu năng lực, cũng cực kỳ đau đớn bởi vì gien này mất đi, bây giờ gặp được Mạc Nhiễm liền giống như muỗi nhìn thấy máu, như ong vỡ tổ trào lên. Mạc Nhiễm nháy mắt phong cảnh vô lượng, khác hẳn với những người thông qua Cuộc chiến trốn giết vào hành tinh chủ bị kỳ thị, cô ta chiếm được nhiều ca ngợi cùng ái mộ, giống như người thắng nhân sinh mà người đời vẫn hằng mong.
Mà cô ta còn thuận thế đưa ra yêu cầu tăng số người tham gia Cuộc chiến trốn giết từ bảy người lên mười người mỗi hành tinh, dù sao cô ta cũng là người xông qua Cuộc chiến trốn giết. Bên ngoài hành tinh chủ có tổng cộng hai mươi hành tinh Trục Xuất, mỗi hành tinh ra bảy người thì tổng cũng chỉ 140 người, khó khăn quá nhỏ, đứng xem cũng chẳng có gì thú vị, nếu gia tăng lên mười người, vậy tổng cộng sẽ có 200 người, khó khăn gia tăng thật lớn. Hơn nữa còn muốn thêm các loại động vật hoang dại tham gia vào, như vậy người được chọn ra chính là tinh anh trong tinh anh. Hành tinh chủ bọn họ không có sở thích nuôi phế vật, không thấy những người trước từ Cuộc chiến trốn giết đi ra, người nào mà chẳng phải giãy giụa nơi tầng đáy xã hội, này nói rõ Cuộc chiến trốn giết cũng cần cải cách.
Ha, Mạc Nhiễm căn bản không lo lắng tính mạng những người bên ngoài hành tinh chủ, nếu trong tay cô ta không có bạch ngọc Tì Hưu, cho dù bản lĩnh có lớn hơn nữa cũng chẳng khác gì đám người trước đó. Cuộc chiến trốn giết trừ tạo thú vị cho những người ở hành tinh chủ đứng xem, tất cả chọn lựa đều là làm nô lệ, đây là quy tắc ngầm ở hành tinh chủ, đối với người đi ra từ Cuộc chiến trốn giết, không có chút quyền chọn lựa nào. Cô ta đề cử như vậy, chỉ biết tạo ra càng nhiều hy sinh, cũng nháy mắt khiến cho người ở các hành tinh Trục Xuất sinh ra phản cảm cùng căm hận thật lớn.
Nhưng người hành tinh chủ mặc kệ, bọn họ còn đang mơ ước gien của Mạc Nhiễm, một yêu cầu nho nhỏ như vậy bọn họ nguyện ý thi hành, huống chi bọn họ cũng có chút chán, đúng lúc nên cải cách.
Mà bên kia ở hành tinh R, Mạc Bạch Vi cùng mẹ Mạc là người thân duy nhất của Mạc Nhiễm thật sự gặp phải họa lớn, đám người kia không thương tổn được Mạc Nhiễm, chỉ có thể trút tất cả tức giận lên người hai người kia.
Nếu không phải Bạch Vi tới kịp lúc, từ hai năm trước, Mạc Bạch Vi sẽ bị đám súc sinh kia giày vò đến chết, mà sau khi mẹ Mạc nghe nói Mạc Bạch Vi chết, thở gấp một hơi cũng đi theo, trái lại Mạc Nhiễm vẫn luôn tiêu dao vui vẻ sống đén 205 tuổi, trở thành người dẫn đầu trăm thú nổi danh lừng lẫy trong lịch sử hành tinh chủ, bên cạnh vô số người theo...