Vừa rồi lúc Tam Hỗn khoác lác, lại nhắc đến ba chữ Bắc Minh Thiện, cô đã đặc biệt chú ý đến anh ta.
Mặc dù vụ án này là khởi tố dưới danh nghĩa công ty giải trí, nhưng mà anh ta chính là đương sự quan trọng nhất, thành bại ở trên người này rồi.
Từ dáng vẻ cà lơ phất phơ của anh ta, có thể nhìn ra được người này không phải thứ gì tốt.
Xem ra nếu muốn thắng vụ kiện này của anh ta, phải dùng sức trên người anh ta rồi.
Cố Hạnh Nguyên vừa nghĩ vừa đi theo Tiểu Thiến vào phòng chủ biên.
Quá trình nộp đơn đều vô cùng thuận lợi, nhất là bản lĩnh chữ nghĩa của Cố Hạnh Nguyên, làm chủ biên gật đầu liên tục.
Công việc biên tập văn án này, cũng thuận lợi nhận được.
Lúc lại ra khỏi phòng tổng biên, trên người Cố Hạnh Nguyên cũng treo thêm một tấm thẻ làm việc.
Tất cả thẻ làm việc của nhân viên công ty Giải Trí Mới, kỳ thật đều không in tên thật của mình, lý do rất đơn giản, nếu như lúc ở bên ngoài phỏng vấn xảy ra chuyện gì xung đột, tên giả kia có thể giúp bọn họ tránh được một kiếp.
Cho nên thẻ làm việc của Cố Hạnh Nguyên tên là Tiểu Thiền.
Tiểu Thiến dẫn Mạc Hạnh Nguyện đến khu làm việc, tiếng vỗ tay vang dội, sau đó nói với người ở đây: "Chúng ta lại có một đồng nghiệp mới, chủ yếu chịu trách nhiệm công việc biên tập công tác, mọi người gọi cô ấy Tiểu Thiền là được rồi."
Tam Hỗn đầu bóng loáng kia vỗ tay đầu tiên: "Mọi người cùng nhau hoan nghênh Tiểu Thiền gia nhập đội chúng ta, sau này là người mình rồi, ở trong giới này, nếu gặp phải chuyện gì cứ nhắc đến tên Tam Hỗn của tôi, dễ nói chuyện."
Cố Hạnh Nguyên liên tục gật đầu: "Lần đầu tôi làm công việc này, sau này hy vọng mọi người chỉ giáo nhiều hơn."
Những người khác cũng hòa đồng trả lời: "Được, không vấn đề."
Giọng điệu của Tiểu Thiến đối với Mạc Hạnh Nguyện vẫn lười biếng như cũ nói: "Ở ngành này, chúng ta có quy củ, đó là nói ít làm nhiều.
Nhất là tư liệu đầu tiên của chúng ta không thể để những công ty khác biết được.
Không chỉ thể, còn phải dùng đủ loại phương pháp để tìm được càng nhiều tin tức."
Cố Hạnh Nguyên mỉm cười gật đầu: "Cảm ơn sự nhắc nhở của cô, xin yên tâm, tôi nhất định có thể làm tốt phần công việc của mình."
Tiểu Thiến gật nhẹ đầu, sau đó nói với cô: "Tôi cũng không phân chỗ cho cô, ở đây có nhiều vị trí trống như vậy, tự cô tùy tiện cho một chỗ ngồi là được rồi ."
Cố Hạnh Nguyên gật nhẹ đầu, ngẩng đầu nhìn phần bàn trống lớn ở khu làm việc.
Những người khác còn đang mong chờ, hy vọng Cố Hạnh Nguyên sẽ chọn vị trí gần mình.
Nhưng mà cuối cùng cô lại chọn một vị trí cách Tam Hỗn không xa ngồi xuống.
Lúc này Tam Hỗn dương dương đắc ý liếc nhìn người khác, sau đó ngồi lại vị trí của mình.
Cố Hạnh Nguyên lấy điện thoại di động ra, lén lút nhắn cho chú Khôn một tin.
Ý đại khái là bây giờ cô còn có công việc, để ông không phải đợi thêm nữa.
Sau khi gửi tin nhắn xong, cô bắt đầu lấy giấy bút bản thân chuẩn bị trước đó ra, mở máy tính trên bàn.
Ngày đầu tiên đi làm, kỳ thật không có quá nhiều chuyện.
Đơn giản chỉ là Tiểu Thiến đưa bản thảo cho cô, cô lại trau chuốt một lần.
Còn có chính là có một số tư liệu gì đó để cô đi in một chút.
Rất nhanh, một ngày đã trôi qua.
Đến giờ tan làm, Cố Hạnh Nguyên đang dọn dẹp đồ đạc trong ngăn làm việc của mình.
Đột nhiên phía trên bàn làm việc của cô xuất hiện một người đầu trọc.
Tam Hỗn cười tủm tỉm nhìn Cố Hạnh Nguyên: "Tiểu Thiền, cô là đồng nghiệp mới của công ty chúng tôi, cho nên chúng tôi quyết định mở một buổi tiệc hoan nghênh cô, chúng tôi đã đặt chỗ ở quán bar Zeus, bây giờ chúng ta qua đó đi.”
Cố Hạnh Nguyên vừa nghe đến quán bar Zues, đây không phải là địa bàn của đồng đảng Bạch Điệp Quý của Bắc Minh Thiện sao.
Nghĩ đến đây, cô lại có vẻ có chút do dự.
Biểu lộ trên mặt Cố Hạnh Nguyên, tất cả đều bị Tam Hỗn nhìn vào trong mắt, anh ta vẫn mỉm cười như trước nói: “Sao thể, không nể mặt đồng nghiệp sao?”
Cố Hạnh Nguyên nghe thế, trong lòng lộp bộp một tiếng.
Mình vất vả mới vào đây, không phải là vì tìm kiếm chân tướng sự việc sao, hơn nữa Tam Hỗn lại còn là người quan trọng nhất, nếu như đắc tội với anh ta, vậy thì xem như kiếm cửi ba năm thiêu một giờ rồi.
Nghĩ đến đây, cô mỉm cười với Tam Hỗn.
Lần này, lại làm Tam Hỗn muốn mê mẩn rồi.
"Xem anh nói kìa, tôi là người mới, sau này vẫn còn cần các vị đồng nghiệp giúp đỡ nhiều đây." Cố Hạnh Nguyên nói xong dọn đồ trên bàn vào trong túi.
Đứng lên nói tiếp: "Thật ngại quá, mọi người cứ ra trước cửa công ty chờ tôi trước, tôi đi toilet một chút."
Tam Hỗn quay lại gọi những người khác: "Đi, chúng ta ra ngoài đợi cô ấy." Vừa nói xong đã nhìn thấy Tiểu Thiến vừa từ trong phòng chủ biên đi ra.
Vừa rồi những lời Tam Hỗn nói với Cố Hạnh Nguyên, Tiểu Thiến cũng nghe được, trong lòng cô ta không không sinh lòng ghen ghét.
Vốn cô ta mới là đóa hoa đứng đầu ở đây, nhưng Cố Hạnh Nguyên vừa mới đến, địa vị của cô ta lại giảm rõ rệt.
Cô liếc Tam Hỗn một cái, tức giận nói: "Không phải mấy người mở tiệc hoan nghênh Tiểu Thiền sao, còn gọi tôi làm gì."
Tam Hỗn cợt nhả nói: "Chúng tôi có thể không dám mời cô sao, cô là người nổi bật nhất trong mắt chủ biên mà."
Cố Hạnh Nguyên vào toilet, sau khi kiểm tra bên trong không có ai, vội vàng lấy điện thoại di động ra gửi cho Anna và chú Khôn một tin nhắn, nói buổi tối cô có việc, không phải đợi cô nữa.
Mở vòi nước, dùng nước lạnh rửa mặt mình.
Ngẩng đầu nhìn mình trong gương, không ngừng động viên chính mình: "Cố Hạnh Nguyên, lần này phải cố gắng moi ra được cái gì đó."
Sau đó cô cầm mấy tờ khăn giấy, lau khô nước trên tay và mặt mình.
Sau khi sửa sang lại quần áo và lớp trang điểm của mình, đi ra khỏi toilet.
Tam Hỗn dẫn theo Tiểu Thiến ngồi cùng một xe với Cố Hạnh Nguyên, những người khác ngồi xe khác.
Tổng cộng năm chiếc xe lái về phía quán bar Zeus.
Hôm nay Bắc Minh Thiện cũng vô cùng bận rộn, mặc dù bên ngoài đã ngập tràn tin tức về phiên tòa của anh, cũng không ảnh hưởng đến sự vận hành bình thường của Bắc Minh Thị.
Sáng sớm nay anh nhận được một thông báo đấu thầu, là một công ty tên Gia Mậu lấy được một miếng đất ở Thành Đông trong tay chính phủ, chuẩn bị khai phá một sân chơi cỡ lớn.
Chỉ là tài chính bọn họ có hạn, cần hợp tác với một công ty khác, Bắc Minh Thị là công ty nổi danh nhất thành phố A, đương nhiên cũng đã trở thành một trong những công ty bọn họ mời.
Bắc Minh Thiện xem qua tư liệu bọn họ fax đến đây, cảm giác lại là một hạng mục rất tốt, đáng giá tập đoàn Bắc Minh thị phí chút tâm tư trên hạng mục này.
Vì vậy anh giao kế hoạch mảnh đất này giao cho phòng thiết kế.
Vốn anh hoàn toàn có thể tự mình thiết kế được, chỉ là bây giờ vụ kiện quấn thân, hơn nữa cũng muốn thử xem học thức của Bắc Mịnh Diệp Long đến cùng có bao nhiêu.
Mặt trời lặn trên thành phố sau khi để lại một mảng đỏ cuối cùng thì biến mất khỏi không trung.
Quán bar Zeus cũng nghênh đón thời khắc bận rộn nhất ngày.
Năm chiếc xe dừng trước cửa quán bar, Tam Hỗn dẫn Tiểu Thiến và Cố Hạnh Nguyên từ trên xe bước xuống.
Những người khác cũng xuống xe theo.
"Đi, hôm này chúng ta ở đây chơi cho đã." Tam Hỗn nói một tiếng, dẫn đầu đi vào quán bar.
Lúc này trong quán rượu mở giai điệu sống động, đèn cũng lập lòe theo âm nhạc.
Trên sàn nhảy đã có không ít người nhảy lên rồi.
Phòng Tam Hỗn đặt không xa quầy bar, chỉ cần mở cửa, là có thể nhìn thấy.
Lúc mọi người đã ngồi trong phòng riêng, phục vụ cầm menu rượu đến:: "Xin hỏi các vị uống cái gì?"
Tam Hỗn ngồi ở chính giữa sofa, bên cạnh anh ta là Tiểu Thiến, sau đấy chính là Cố Hạnh Nguyên.
Sau khi anh ta đốt thuốc hít một hơi, nói với người phục vụ: "Nghe nói ông chủ mấy người có mấy bình rượu ngon, mang lên cho chúng tôi mấy bình thử một chút."
"Cái này..." Người phục vụ có chút do dự, bởi vì rượu vang đá mà Bạch Điệp Quý đưa đến, chỉ cung cấp cho khách hàng cao cấp, giống như mấy người này căn bản không nhập giới được, muốn uống những cái đó vẫn chưa có tư cách.
Tam Hỗn gương mặt của người phục vụ có vẻ khó xử, anh ta hơi hơi nghiêng đầu, khẽ híp mắt một cai: "Không lẽ chúng tôi là người không uống nổi rượu sao!" Nói xong anh ta lấy một xấp tiền năm trăm nghìn ném lên bàn.
Người phục vụ thấy mấy người này cũng không phải hiền lành, cậu ta vội vàng khoát tay: "Xin các vị bớt giận, tôi quay lại xin chỉ thị của ông chủ chúng tôi." Nói xong xoay người ra khỏi phòng.
Ngay trên quầy bar, một người phụ nữ ăn mặc vô cùng xinh đẹp, mang kính râm ngồi đó, trước mặt cô ta đặt một chai vang đá xanh Pfalz.
Người phục vụ đi từ trong phòng bao ra, đi đến quầy bar nói nhỏ với một người phục khác: "Nhanh nới với ông chủ, vang đá anh ấy chuẩn bị cho khách quý, bọn họ gọi tên muốn uống."
Không đợi người phục vụ trong quầy bar nói, người phụ nữ ăn mặc lộng lễ bên ngoài quầy bar nhíu mày..
"Lão Bạch tuyển mấy cậu đến là làm việc, không phải để mấy cậu giao lại việc cho anh ta.
Cậu dẫn tôi qua xem, đến cùng là ai có lá gan lớn như vậy, dám gây chuyện ở chỗ này” Người phụ nữ nói xong bước xuống ghế dựa.
Người phục vụ vừa đi từ trong phòng bao ra, lúc này mới chú ý đến người phụ nữ ấy.
Lập tức cung kính gật đầu với cô ta: "Cô Tô."
Người phụ nữ này chính là Tô Ánh Uyển.
Sở dĩ hôm nay cô ta rất vui mà ngồi ở đây uống rượu.
Đó là vì cô ta cố ý vào ngày đại hôn của Bắc Minh Thiện, đuổi lịch trình chạy khỏi thành phố A.
Cô ta có vẻ mất mát.
Bởi vì cô ta cho rằng, Phỉ Nhi vì vậy mà có thể chính thức trở thành mợ chủ nhà Bắc Minh rồi.
Nhưng mà ngay là ngày hôm qua, cô ta ngẫu nhiên ở trên mạng biết được trong hôn lễ Bắc Minh Thiện xuất hiện sự cố ngoài ý muốn, hơn nữa anh cũng vì vậy mà dây dưa vào vụ kiện với phóng viên.
Cô ta cảm thấy dường như mình lại có một cơ hội.
Vì thế cô ta hôm nay lại lên máy bay trở về.
Cô ta xuất hiện ở quán bar Zues, kỳ thật chính là muốn thám thính một chút ở chỗ Lão Bạch, tình hình hiện nay của Bắc Minh Thiện, lại không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Tô Ánh Uyển dưới sự hướng dẫn của người phục vụ, cao ngạo đi vào phòng bao của Tam Hỗn.
Cửa phòng bị đẩy ra, Tam Hỗn còn tưởng là bưng rượu đến rồi.
Đang chuẩn bị mời mọi người cùng uống, không ngờ phía sau người phục vụ lại có thể một người phụ ăn mặc thời thượng theo vào.
Anh ta khẽ cau mày, nếu như anh ta với mấy người anh em, đương nhiên sẽ ai đến cũng không từ chối.
Nhưng mà bây giờ còn có thêm Tiểu Thiến, hơn nữa còn một đồng nghiệp nữ mới vào.
Cũng không thể thể hiện mình quá thô tục trước mặt các cô được, thực tế là sau lần đầu tiên anh ta nhìn thấy Cố Hạnh Nguyên, đã có ý với cô rồi.
"Ai, tôi muốn uống rượu, không phải muốn tìm đào, cậu đưa cô ra vào làm gì."
Tô Ánh Uyển vừa nghe người lại gọi cô ta là đào, cau mày lại.
Nhưng mà sau khi cô ta quét mắt trên đám người này một lần, chợt thấy trong hai người phụ nữ.
một người lại là người cô quá quen thuộc.
Cô ta đi đến trước mặt Cố Hạnh Nguyên, đưa tay ra với cô: "Không ngờ chúng ta lại gặp mặt."
Cố Hạnh Nguyên ngẩng đầu lên nhìn Tô Ánh Uyển, có lẽ là vì cô ta đeo kính mắt nên không nhận ra.
Tô Ánh Uyển nhìn gương mặt nghi hoặc của Cố Hạnh Nguyên, mỉm cười lấy mắt kính xuống.
Tam Hỗn nhìn qua, lập tức đứng lên: "Thì ra là cô Sunny, vừa rồi thật sự thất lễ rồi, không nghĩ đến cô lại là bà chủ của quán rượu này."
Những người khác cũng vội vàng đứng lên, liên tục không ngừng gật đầu với Tô Ánh Uyển.
.