Nhiệm Vụ Sinh Đẻ


Dương Dương theo ở bên cạnh Anna, cậu nghe xong thì vội vàng gật đầu: “Dì Anna, bọn họ chắc là đến đón mẹ đi tham gia chương trình đó.”

“Cho bọn họ vào đi.” Anna nói với bảo vệ.

“Cháu còn tưởng chiều bọn họ mới đến chứ, không ngờ lại đến sớm như vậy.

Cháu và em gái phải chuẩn bị một chút.” Dương Dương nói xong, nhìn sang Cửu Cửu một cái.

“Sao thế Trình Trình không tham dự sao?” Lạc Kiều hỏi.

Dương Dương gật gật đầu: “Phải, anh ấy hôm nay còn có chuyện quan trọng hơn cái này phải làm.”

Nói xong, Dương Dương dắt tay Cửu Cửu lên lầu.

Anna thì đi mở cửa.

Rất nhanh, liền nhìn thấy một chiếc xe ngừng ở cửa.

Trêи xe có tên của đài truyền hình XX rất lớn.

Sau khi ngừng lại, có một 1 nam 1 nữ bước xuống từ trêи xe.

Bọn họ đi đến trước mặt Anna, một người phụ nữ trong đó trông có vẻ chỉ khoảng 30 tuổi mỉm cười với cô một cái: “Chào cô, tôi là đạo diễn của chương trình của đài truyền hình XX, tôi họ Lương.

Xin hỏi cô là cô Cố sao?”

Anna cũng mỉm cười: “Xin lỗi, tôi chỉ là một người bạn của cô ấy.

Mời hai người vào trong ngồi.”

Nói xong, cô làm một động tác mời.

*

Bọn họ ngồi ở phòng khách một hồi, cái người đạo diễn họ Lương đó cúi đầu nhìn đồng hồ một cái, sau đó nói với Anna đang ở bên cạnh bọn họ: “Xin lỗi, xin hỏi sao cô Cố vẫn chưa đến? Thời gian của chúng tôi không nhiều, còn phải đến studio tiến hành ghi hình nữa.”

“Xin hai người đợi một chút, tôi đi rồi về ngay.” Anna cũng cảm thấy tốc độ chuẩn bị của Dương Dương và Cửu Cửu cũng quá là chậm rồi.

Cô vừa đứng dậy, chuẩn bị lên lầu thúc giục các bé.

Thì thấy cửa thang máy chợt mở ra, Dương Dương dắt theo bàn tay nhỏ của Cửu Cửu từ bên trong đi ra.

Chỉ thấy Dương Dương thay đổi bộ quần áo bình thường, đặc biệt thay bộ đồ vest nhỏ màu đen mà chỉ mặc vào trường hợp đặc biệt.

Cửu Cửu thì mặc một chiếc đầm hoa nhí màu hồng, đây cũng là do Cố Hạnh Nguyên mua cho bé gần đây, chỉ là bé vẫn mãi chưa nỡ mặc.

Dương Dương đến bên cạnh của Anna, ngẩng đầu nhìn hai người đang ngồi trêи ghế sofa, còn chưa đợi bọn họ lên tiếng thì cậu đã hỏi trước: “Hai người chính là người của chuyên mục của đài truyền hình XX sao?”

Đạo diễn Lương không thấy Cố Hạnh Nguyên ra ngoài, mà chỉ có hai đứa bé, cảm thấy có chút bất ngờ.

Nhưng vẫn mỉm cười với các bé: “Dì là đạo diễn của chuyên mục này, các cháu là con của cô Cố đúng chứ?”

Dương Dương gật gật đầu: “Đúng.

Các dì đến đón chúng cháu đi ghi hình đúng không, cháu thấy thời gian cũng không còn sớm nữa, chúng ta xuất phát đi.” Nói xong, cậu nhóc kéo theo tay của Cửu Cửu, đi về phía cửa.

Đạo diễn Lương có chút kinh ngạc: “Anh bạn nhỏ cháu đợi chút đã, thật ngại quá, bọn dì là đến đón cô Cố tham gia chương trình, chứ không phải là các cháu.”

Dương Dương bày ra bộ dạng lẽ thẳng khí hùng: “Mẹ cháu hôm nay không rảnh, xem mắt cho mẹ cứ để bọn cháu đi là được rồi.”

***

“Đưa các cháu đi?” Đạo diễn Lương kinh ngạc mà nhìn sang người đi cùng cô ta đến đây một cái.

Người đó lúng túng cười cười, sau đó lắc đầu.

Đạo diễn Lương quay đầu lại nhìn sang khuôn mặt nghiêm túc của Dương Dương, ngữ khí ôn hoà mà nói: “Anh bạn nhỏ, bọn dì đến là để tìm mẹ các cháu đi ghi hình cho chương trình.

Thời gian bây giờ không còn nhiều nữa, hay là cháu kêu cô ấy tới đi.”

“Không phải cháu đã nói với dì rồi sao, đưa bọn cháu qua đó là được rồi.

Mẹ của bọn cháu hôm nay không có rảnh.”

Đạo diễn Lương thấy Dương Dương không có ý đùa giỡn, cô ta cũng trở nên nghiêm túc lại.

Cúi đầu nhìn đồng hồ rồi nói với Anna: “Nếu cô Cố không có nhà vậy chúng tôi về đây.” Nói xong thì nháy mắt ra hiệu với người cùng cô ta đến, sau đó liền chuẩn bị quay người đi ra ngoài.

“Này, đạo diễn Lương.

Xin các vị đợi một lát.” Anna thấy bọn họ định đi, lập tức ngăn bọn họ lại, sau đó kéo Dương Dương và Cửu Cửu đến trước mặt bọn họ: “Chuyện là như vầy nè, mẹ của bọn chúng Cố Hạnh Nguyên vì để nuôi dưỡng bọn chúng mà luôn liều mạng làm việc, đến nỗi không có thời gian giải quyết vấn đề cá nhân.

Cuối cùng, có một ngày, con của cô ấy không nhìn nổi nữa, hy vọng có thể giúp mẹ của chúng tìm được một nửa kia của mình.”

“Chỉ cần bọn cháu có ba mới thì mẹ sẽ không cần mỗi ngày đều mệt như vậy nữa.” Còn chưa đợi Anna nói xong, Cửu Cửu đã tiếp lời.

Đạo diễn Lương nghe xong, biểu cảm trêи mặt cũng trở nên nhu hoà đi một chút, chắc là bị mấy lời này làm cảm động rồi.

Cô ta trầm mặc một hồi trước, sau đó nói riêng với người cùng cô ta đến đây vài câu.

Cuối cùng cô ta đi đến trước mặt Anna, lại nhìn sang Dương Dương và Cửu Cửu: “Mục đích cuối cùng của bọn tôi là để phục vụ quần chúng nhân dân.

Xét thấy tình hình của mọi người đặc thù, tôi sẽ dùng cách đặc biệt, đưa mọi người đến tham gia ghi hình số chương trình này.”

“Thật sao?!” Dương Dương vốn dĩ cảm thấy cái phương án này xem ra hết hy vọng rồi, cậu trông có chút thất vọng.

Nhưng sau khi nghe thấy câu trả lời của đạo diễn Lương, lập tức lên tinh thần ngay.

Cậu lập tức kéo tay của Cửu Cửu nói với đạo diễn Lương: “Vậy chúng ta xuất phát đi.”

Đạo diễn Lương dặn dò người bên cạnh một câu: “Cậu đưa các bé lên xe trước.”

Sau đó nói với Anna: “Vì sự an toàn của các bé, cô cũng cùng đi với chúng tôi đi.”

Bề ngoài Dương Dương trông như không có dự tính kế hoạch gì cả, nhưng năng lực vào những lúc quan trọng của cậu nhóc không thua Trình Trình chút nào cả, Cửu Cửu theo bé, Anna vẫn rất yên tâm.

Càng huống hồ trong nhà còn có Lạc Kiều và Trình Trình cũng cần người chăm sóc.

Anna mỉm cười lắc đầu: “Tôi không cần đi đâu, bọn nó ghi hình xong thì sẽ tự về thôi.”

“Vậy được, cô cứ yên tâm.

Đợi đến khi ghi hình chương trình xong, chúng tôi sẽ phái xe đưa các bé về.” Đạo diễn Lương nói xong cũng quay người đi ra ngoài.

Dương Dương và Cửu Cửu ngồi vào xe, rất nhanh đạo diễn Lương cũng theo tới, sau khi cô ta ngồi vào xe, thì nói với tài xế ở đối diện: “Chúng ta đi thôi.”

Chiếc xe rời khỏi tiểu khu, lái về phía đài truyền hình.

Đạo diễn Lương ngồi ở bên cạnh Dương Dương và Cửu Cửu, bắt đầu dặn dò các bé một số chuyện liên quan đến phương diện ghi hình: “Các bạn nhỏ, không cần căng thẳng.

Hôm nay chúng ta là ghi hình chương trình chứ không phải phát trực tiếp, cho nên cho dù trong quá trình đó có sơ xuất nhỏ gì thì cũng có thể làm lại.”

Dương Dương gật gật đầu: “Cái này thì cháu biết, đúng rồi đạo diễn Lương, lần ghi hình này khi nào phát lên TV vậy?”

***

“Anh bạn nhỏ, không lẽ các cháu rất gấp sao?” Đạo diễn Lương mỉm cười nhìn Dương Dương.

Dương Dương rất nghiêm túc mà gật gật đầu: “Đúng vậy, phát sớm thì có thể tìm cho bọn cháu một người cha mới sớm hơn, như vậy mẹ cũng có thể thoải mái sớm hơn một chút.”

*

Chiếc xe hơi rất nhanh đã đến đài truyền hình XX.

Đợi sau khi chiếc xe dừng lại, cửa xe mở ra, Dương Dương đưa Cửu Cửu xuống xe.

Dương Dương và Cửu Cửu thường xuyên xem TV, đây là lần đầu tiên đến đài truyền hình.

“Chỗ ghi hình ở studio số 1, các cháu xem là ở bên đó kìa.” Đạo diễn Lương vừa nói, vừa vươn ngón tay chỉ vào một kiến trúc hình tròn màu trắng ở không xa kia.

“Chúng ta qua đó đi.” Dương Dương có chút háo hức muốn thử.

Đạo diễn Lương đã thấy qua người ta nóng vội, nhưng chưa thấy qua ai nóng vội như đứa bé này, cô ta vươn tay ngăn Dương Dương lại: “Anh bạn nhỏ, khoan vội đã, còn có chút thời gian nữa, chúng ta đến phòng trang điểm chuẩn bị một chút.” Nói xong, đạo diễn Lương đưa bọn chúng đến một căn phòng ở bên cạnh studio.

Sau khi Dương Dương đưa Cửu Cửu đi vào, chỉ thấy bên trong đã có không ít người.

Có một số người có đeo thẻ trêи cổ bận rộn đi qua đi lại giữa các bàn trang điểm và các studio.

Một bộ phận người còn lại thì đứng ở trước bàn trang điểm, bận rộn tiến hành trang điểm trước khi ghi hình cho người ngồi trêи ghế ở phía trước bọn họ.

“Dì ơi, bọn cháu cũng phải ngồi trêи ghế để người đằng sau vẽ tới vẽ lui trêи mặt như các chị gái đó sao?” Cửu Cửu trước giờ chưa bao giờ nhìn thấy có nhiều người cùng trang điểm như vậy, càng huống hồ đến tận bây giờ bé cũng chưa từng nhìn thấy dì Anna hoặc là ma ma trang điểm qua lần nào.

Đạo diễn Lương nhìn Cửu Cửu mỉm cười một cái: “Các cháu không cần trang điểm, nhưng cần phải để cho dì sửa soạn cho các cháu một chút xíu, như vậy để khi các cháu lên sân khấu thì sẽ trông rất đẹp.

Nào, cháu ngồi ở đây, anh trai thì ngồi bên cạnh cháu.”

Nói xong, cô ta sắp xếp cho Dương Dương và Cửu Cửu ở hai vị trí trống, sau đó có hai nhân viên đến đằng sau các bé bắt đầu tiến hành sửa soạn cho các bé trước khi lên sân khấu.

Đạo diễn Lương thấy hai đứa bé đã được sắp xếp xong rồi liền rời khỏi các bé đến nơi khác kiểm tra tình hình chuẩn bị của các bộ phận trước khi ghi hình.

*

Lúc chuẩn bị trước khi lên sân khấu, Dương Dương ngồi trêи ghế cũng không có rảnh rỗi qua, nhìn sang trái, rồi lại nhìn sang phải.

Có lúc còn vươn tay kéo lấy Cửu Cửu ngồi ở bên cạnh: “Em nhìn chị gái bên kia kìa, anh có thấy chị ấy ở trêи TV qua rồi.”

“Ai cơ?” Cửu Cửu mù tịt mà nhìn về hướng ngón tay của Dương Dương.

Nhưng bé chưa từng xem qua chuyên mục này, đương nhiên không biết Dương Dương đang chỉ ai nữa.

“Này này này…các bạn nhỏ, các cháu đừng có nhúc nhích lung tung mà.” Điều này khiến cho các nhân viên đằng sau các bé có chút bận rộn.

Nhưng cũng may Dương Dương lúc ở bên ngoài an phận hơn là ở nhà một chút xíu, đặc biệt là khi không có mẹ hoặc là Trình Trình.

Qua một hồi, thì nghe thấy chuông trêи đỉnh phòng trang điểm vang lên: “Các bộ phận xin chú ý, cách thời gian ghi hình còn 5 phút nữa, xin mọi người chuẩn bị sẵn sàng.”

Dương Dương và Cửu Cửu ngồi ở trước gương, các bé cảm thấy tương đối hài lòng với sự sửa soạn đơn giản của các nhân viên làm cho mình.

Cậu nhóc nhảy xuống ghế, sau đó đỡ Cửu Cửu xuống.

Hai anh em tay nắm tay đi theo người khác đi về phía studio.

Ở chỗ ra vào của cánh gà, đạo diễn Lương đang nói về những hạng mục cần chú ý với hai mươi mỹ nữ sắp lên sân khấu.

“Đạo diễn Lương, bọn cháu đến rồi.” Dương Dương nắm tay của Cửu Cửu, đi đến bên cạnh cô ta.

***

Hồi nãy mọi người đều đang căng thẳng chuẩn bị trước khi lên sân khấu, căn bản không chú ý đến Dương Dương và Cửu Cửu.

Bây giờ đột nhiên đối diện với hai đứa nhóc này, một số mỹ nữ cùng lên sân khấu lúc này mới chú ý thấy các bé.

Bọn họ lũ lượt vây xung quanh Dương Dương và Cửu Cửu.

“Anh bạn nhỏ, các cháu có phải đi nhầm chỗ rồi không?” Trong đó có một người hỏi Dương Dương.

Dương Dương thấy người hỏi cậu chính là nữ khách mời mà lúc nãy cậu đã chỉ cho Cửu Cửu nhìn ở trong phòng trang điểm.

“Bọn em không có đi nhầm, bọn em được dì đạo diễn mời đến đây.” Dương Dương ngẩng đầu nhìn cô ta, rất nghiêm túc mà trả lời.

“Ha ha, hoá ra các em là được mời đến à.

Vậy cũng nên ngồi ở chỗ khán giả, sao lại đi đến cánh gà rồi.

Hay là để chị đưa các em qua đó nha?”

“Bọn em không phải đến xem, mà là đến tham gia đó.” Dương Dương nói xong, còn ưỡn cơ thể nhỏ bé của mình lên.

Câu nói này khiến cho những người khác trong hiện trường cũng bị chọc đến cười: “Bọn chị là lần đầu nghe nói trẻ con đến tham gia chương trình xem mắt đó.

Chỉ đáng tiếc tuổi của các em vẫn chưa đủ.”

“Bọn em là đến đây giúp mẹ tìm ba mới đó…”

Vẫn chưa đợi Cửu Cửu nói xong, lúc này đạo diễn Lương vỗ vỗ tay nói: “Thời gian ghi hình đến rồi, chúng ta lên sân khấu đi.”

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui