“A ~~ ngươi! Ngươi! Ngươi sao lại ở đây?!” Hảo ồn ào, sáng sớm là ai không có chút đạo đức công cộng như thế a! Ta bị Lẫm giày vò hơn nửa đêm a.
“Ngươi cư nhiên ăn Lan nhi nhà ta như vậy! Ngươi! Ta đây quay về thế nào cũng phải đem ngươi độc chết!”
“Mấy năm trước đã ăn rồi, ngày hôm qua chính là trở về chỗ cũ thôi. Cũng là ngươi gần đây muốn tìm bất mãn? Sáng sớm đã có tinh thần như vậy.” Ách, tình huống hiện tại hẳn là tình huống mà ta nghĩ rồi.
“Hảo ồn ào......” Ta hướng lui vào trong, quản các ngươi!
“Nghe được không, đi ra ngoài.”
“Mới không cần! Phải đi ra ngoài thì chính ngươi đi! Sao ngươi còn có mặt mũi ở lại đây a! Ngươi là người có da mặt dày nhất mà ta từng thấy!”
“Đủ rồi! Dạ nhi còn đang ngủ, ngươi có yên lặng hay không.”
“Ta không yên đó! Không nghĩ lại xem là ai khiến Lan nhi như vậy chứ! Ngươi......”
“Đủ rồi! Hai người các ngươi đều đi ra ngoài!” Chịu không nổi, ai cũng nói một nữ nhân là năm mươi con vịt, sao hai năm nhân này lại gần bằng cả trăm con thế này. Mà bản nhân lúc ngủ không đủ tính tình tối không tốt.
“Lan nhi ~ ngươi nhìn đi! Còn không phải tại hắn!” Phụ thân lại dùng loại ánh mắt đáng thương này nhìn ta, ngượng ngùng, bản nhân đã sớm miễn dịch. Lạnh lùng nhìn lại ông, còn mặt mũi nói sao.
“Lẫm, ta muốn đi ngủ, cần im lặng.”
“Yên tâm, hảo hảo ngủ.” Ôn nhu hôn nhẹ ta, lại giúp ta đắp chăn hảo sau đó phải đi làm” Công tác dọn dẹp “.
Khi ta tỉnh lại lần nữa, hoàn toàn là bị đói mà tỉnh lại. Nguyên lai đã là buổi tối rồi a, đã lâu không có vận động kịch liệt như vậy, ngày hôm qua như vậy thật đúng là không chịu nổi.
“Dạ nhi, tỉnh?” Dụi dụi mắt, nhìn Lẫm trên đỉnh đầu. Nguyên lai là đang nằm trong lòng của hắn.
“Ân!” Dùng mặt cọ vào y phục hắn, là hương vị mà ta quen thuộc.
“Đói bụng rồi, ăn trước mấy khối liên hoa cao đi.” Gật gật đầu, hưởng thụ điểm tâm hắn uy đến.
“Ngươi cả ngày đều ở đây sao?”
“Ân, trẫm muốn nhìn một chút Dạ nhi của trẫm.”
“Cũng không phải chưa từng nhìn thấy.”
“Đúng vậy, thật lâu không gặp.” Trong thanh âm của tràn ngập hương vị hoài niệm Lẫm.
“Lẫm...... Ta hiện tại hảo hạnh phúc, rất sợ đây chỉ là một giấc mộng......”
“Sao lại là mộng được, Dạ nhi đang ở đây không phải sao. Không cần suy nghĩ nhiều quá, ân?” Lẫm vuốt đầu của ta, thật nhẹ nhàng.
“Ân! Lẫm...... Ta hảo yêu ngươi nga.”
“Ta cũng vậy.” Ôm chặt lấy Lẫm của ta, hảo muốn cho thời khắc này mãi dừng lại tại đây, cái ôm ấp này, ta không bao giờ … nữa muốn rời xa.
“Ô! Sửu bát quái, ngươi thật giỏi a! Ngay cả Hoàng Thượng cũng buông thả ngươi còn sâu hơn cả ta, thật không biết ngươi tốt ở chỗ nào, hừ!” Thật sự là một buổi sáng nhiều chuyện. Vốn nghĩ muốn cảm thụ một chút buổi sáng sớm nhẹ nhàng khoan khoái, kết quả bị cái con ruồi ngốc cả người phát ra nồng đậm mùi son làm ô nhiễm không khí.
Bạch liễu tha nhất nhãn (kiểu như mắt trợn trắng), hương vị trên người hắn ta thật đúng là nồng đậm a! Ngộp chết ta, ta chưa nghĩ đến bị ngộp chết như vậy đâu.
“Còn muốn chạy a! Đừng a, chúng ta trao đổi một chút cảm tình cùng kinh nghiệm thôi, ngươi nếu làm cho Hoàng Thượng mê luyến ngươi như vậy, cho dù là bộ dáng xấu cũng không quan tâm, nói vậy ngươi hẳn là có thủ đoạn gì đúng không! Hay là ngươi hạ bùa chú gì với Hoàng Thượng?” Thu chắn trước mặt ta, xem ra phiền toái này là tìm định rồi.
“Đúng vậy, là có vài thủ đoạn ngươi học không được.” Bĩu môi, nói xong thối lui về sau.
“Đã nói rồi mà, bằng không chỉ bằng ngươi sao? Nói ra nghe một chút xem! Nếu hữu dụng về sau bản công tử địa vị cao hơn một chút, sẽ không quên ưu đãi ngươi đâu!” Buồn cười, xem ra tênThu này còn chưa hiểu rõ tình hình a! Hài tử đáng thương ô!
“Tốt!” Ta cười cười.
“Vậy còn không mau nói, chậm trễ bản công tử xem ngươi còn hỏa được không!” Khí thế không nhỏ đây.
“Thứ nhất nha, chính là không cần tô nhiều phấn như vậy. Phàm là sinh vật thực vật tiếp cận ngươi đều không sống nổi, Hoàng Thượng sao có thể muốn ngươi?”Nói như vậy hẳn đã hiểu rồi đúng không? Xem hắn vẻ mặt nghi hoặc rồi sau đó bắt đầu nổi gân (cưng nói vậy nó không nổi gân cũng lạ J), ân! Chỉ số thông minh còn không có thấp đến trình độ yếu trí.
“Thứ hai nha, nói chuẩn là được rồi không cần nói nhèo nhèo như vậy, người nghe giống như đang trong hầm băng, muốn không run rẩy cũng không được a.” Chơi thật vui, không chỉ có nổi gân, ngay cả sắc mặt cũng thay đổi.
“Thứ ba chính là không cần luôn tự cho mình là đúng! Bằng không sẽ ngã rất đau đó. Đó là tất cả kinh nghiệm ta tổng kết được, không biết Thu chủ tử còn vừa lòng hay không?” Vô tội nhìn sắc mặt người trước mắt đã biến thành đen như than, hẳn là còn sống nhỉ.
“Ngươi! Ngươi! Lá gan không nhỏ a! Cư nhiên dám nói chuyện cùng chủ tử như vậy, thấy sống lâu quá rồi đúng không! Chủ tử nhà ta chính là công tử Hoàng Thượng tối sủng ái, ngươi cư nhiên! Ngươi chờ Hoàng Thượng giáng tội đi!” Tên này hình như gọi là Lưu nhi đi. Thật đúng là dạng chủ tử nào thì sẽ có dạng tùy tùng như thế a. Thật nhàm chán.
“Vân ma ma, hiện tại trình độ trong cung đều thấp như vậy sao?”
“Hồi chủ tử, sao có thể như thế, loại trình độ này chỉ một người đã ngại nhiều, nếu trong hoàng cung tất cả đều giống như vậy thì hoàng cung đã sớm bay.” Vân ma ma a! Người thật sự là hoàn toàn học được tinh túy của ta! Có tiền đồ có tiền đồ a! Ta nhìn Vân ma ma một bên trang mô tác dạng (làm bộ làm tịch) rất vui mừng.
“Ngươi là ai! Đến phiên ngươi nói tam đạo tứ (nói linh tinh) sao!”Không hề phòng bị, Vân ma ma bị đá một cước, động tác khí cấp bại phôi (không ra gì) cũng không chút phẩm chất như vậy.
“Vậy ngươi là cái thứ gì chứ! Một thay thế phẩm muốn giương oai mà cũng không biết nhìn xem là nơi nào.” Nhìn Vân ma ma thống khổ ôm chân, ta lạnh lùng nhìn hai người quá ngu xuẩn trước mắt, là các ngươi tự tìm, không được trách ta.
“Cái gì! Ngươi nói cái gì! Ngươi mới là thay thế phẩm! Ngươi mới đúng!” Cười lạnh nhìn kẻ đang bối rối trước mắt. Nguyên lai là bản thân cũng tự hiểu a. Hừ! Muốn trách thì trách các ngươi chọc tới ta. Nhuyễn cân tán cùng dương xâm phấn trong tay áo theo cái phất tay của ta mà bay ra. Không có mười ngày nửa tháng thì không hồi phục được.
“Đến lúc đó không biết mặt ai có vết sẹo so với ta còn khó xem hơn đây?” Nâng Vân ma ma dậy, mắt nhìn dược hiệu đã bắt đầu phát tác, cười châm chọc.
“Ta sẽ hảo tâm thông tri với những người khác, sẽ không cho các người bị mất mặt trước với những người khác đâu.” Bất quá là trong quá trình lôi kéo thôi...... Không phải ta có thể khống chế nga.
“Dạ nhi, nghe nói hôm nay ngươi lại nghịch ngợm?” Nhìn Lẫm đang xử lý công vụ, giống như không quá tức giận nga.
” Chuyện của Thu sao? Ai làm cho hắn đến gây chuyện với ta.” Chân của Vân ma ma chính là sưng thành một khối to a, thật muốn ngày mai đi hạ một chút tiếu dược tả dược hay cái gì đó thật. Nếu không cho Nãi Du lên cũng được, dù sao sau khi trở về nó vẫn luôn thảnh thảnh thơi thơi mà, hiện tại đã béo thêm một vòng, cũng nên tìm một cơ hội cho nó hoạt động.
“A! Ta còn đang suy nghĩ gần đây có phải ngươi nhàm chán quá hay không, xem ra chắc là không rồi.” Vựng! Hài tử Thu kia đáng thương a, đến hiện tại đều không hiểu rõ tính cách của Lẫm, ngay cả một phần mười cũng không hiểu.
“Kỳ thật ta cũng không muốn để ý tới nó, cùng loại người này có liên hệ sẽ bị biến thành tên ngốc mất.” Cọ cọ cọ cọ trong lòng hắn, vẫn là chỗ này thoải mái.
“Vốn nghĩ hai ngày này sẽ đem nó tống xuất, đã có chút vô pháp vô thiên rồi, hiện tại được rồi, lưu hắn lại cho ngươi chơi vậy.” Này...... Đây là những lời mà Hoàng Thượng nên nói sao? Quốc gia này đến tận giờ vẫn chưa bị diệt vong thật đúng là...... Là kỳ tích a!
“Ta đây có phải hẳn là nên tạ ơn chủ long ân?” Cười hì hì nhìn hắn.
“Trẫm cầu còn không được mà.” Sắc lang! tay lại không có quy củ gì rồi.
“Đúng rồi, hai ngày nay sao ta không thấy phụ thân cùng nghĩa phụ?” Những ngày không có phụ thân rất thanh tĩnh a.
“Bọn họ a, mỗi ngày đều rất mệt a, cho nên đang nghỉ ngơi.” Nhìn thấy Lẫm cười xấu xa chỉ biết phụ thân không hay ho rồi. Phụ thân, hy vọng lúc sinh thời ta còn có thể nhìn thấy ngươi, tự cầu nhiều phúc đi, không cần bị nghĩa phụ ép khô.
“Dạ nhi, ngươi lại không chuyên tâm nga.” Lẫm, ngươi luyện loại công phu này khi nào vậy? Nhanh như vậy ta đã bị ngươi lột sạch......
“Nha! Ngươi sờ ở đâu a! Điểm nhẹ, ngươi...... A......” Ngày mai, ta còn có thể gặp thái dương không a!
“Vân ma ma, chân khá hơn chút nào chưa?” Mở mắt ra, nhìn thấy Vân ma ma đứng ở bên giường.
“Tốt hơn nhiều, tạ ơn dược của chủ tử, thật đúng là thần kỳ mà. So với thái y viện thật là tốt hơn không biết bao nhiêu lần.” Vân ma ma cầm một chén cháo đưa tới trước mắt ta.
“Vậy là tốt rồi, vẫn nên đắp thêm nhiều một chút cũng tương đối an toàn hơn a! Đúng rồi, Lẫm đâu?” Khi đói bụng thật sự là ăn cái gì cũng thấy ngon.
“Vừa rồi phụ thân chủ tử đến đây, bị Hoàng Thượng...... Linh (xách)...... ra ngoài.”Linh? Xem biểu tình của Vân ma ma, hẳn không phải cách linh gì tốt rồi...... Phụ thân, nguyện chủ phù hộ ngươi. Bất quá vẫn hơi tưởng niệm bọn họ.
“Ta đi xem, Vân ma ma ngươi trở về nghỉ ngơi đi.” Thay đổi y phục, hướng mục tiêu xuất phát.
“Ngươi kẻ không mặt mũi này! Lan nhi là hài tử bảo bối của ta, ngươi cư nhiên không cho ta đi tìm y! Ta độc chết ngươi! Nhất định sẽ độc chết ngươi!” Phụ thân, xem ra người lão nhưng vẫn trung khí mười phần nha.
“Ngươi đứng đó rất ồn ào, Dạ nhi sẽ tỉnh.” Lẫm, cũng là ngươi hảo nga! Biết ta thiếu ngủ, bất quá cũng không biết là ai làm hại.
“Dược ~! Ngươi xem hắn khi dễ ta! Ta mặc kệ, ta muốn gặp Lan nhi! Đã vài ngày không gặp y, hảo nhớ y a! Dược ~”
“......”
“Lẫm, ngươi sao không chặn hết tạp âm a?”Liền thấy phụ thân ở nghĩa phụ trên người thi triển vô vĩ công ( võ công của gấu không đuôi ý nói ông ý nhõng nhẽo với ái nhân ấy mà J).
“Ta rất muốn, bất quá ông ta là phụ thân ngươi mà.” Nhìn ra được, tính nhẫn nại của Lẫm sớm đã bị phụ thân làm sạch rồi, nhưng vẫn còn đang nhẫn nại. Cảm động a.
“Nghĩa phụ...... Ngươi sắc mặt không tốt a.” Nhưng sao khí sắc phụ thân lại tốt như vậy. Chẳng lẽ người bị ép là ngươi? Này...... Đặc biệt đại tin tức......
“Muốn hay không ta khai cho ngài vài thang dược bổ thân? Nhất là phương diện kia nga?” Ách...... Không cần trừng ta như vậy, ta là hảo ý. Nhanh chóng chui vào trong lòng Lẫm,vẫn là nơi này an toàn.
“Nghĩa phụ của ngươi cũng không phải vì cái kia mới tiều tụy như vậy.” Gì? Không phải sao?
“Cũng không biết phụ thân ngươi tinh thần lại tốt như vậy, mỗi ngày ngủ một hai canh giờ mà vẫn còn có thể nghĩ cách chạy lại chỗ ngươi.” Không nói gì, lẽ nào là do nghĩ phụ huấn luyện nhiều năm mà ra? Đồng tình nhìn nghĩa phụ.
“Lan nhi, ta khuyên ngươi không nên dùng loại ánh mắt này nhìn ta, khí lực đối phó của ngươi vẫn còn cần a.”Ha hả! Không nhìn, không nhìn.