Thiếu nữ không biết bên ngoài có một chàng trai đang dựa lưng vào cửa , cậu hai tay che mắt mặt đỏ tai hồng.
Nhiên Nhiên trở về phía lớp học hẳn là mọi người đang ở chỗ thể dục đại hội thể thao.
Nhiên Nhiên đi đến chỗ bàn Thẩm Mặc học nhẹ nhàng vuốt ve cạnh bàn , cũng chỉ những lúc không có người như này cô mới dám làm vậy.
Ngồi xuống chỗ cậu ngồi ngắm nhìn cây bút trên bàn Thẩm Mặc, cô xoay tròn chiếc bút nhìn quanh phòng học không một bóng người , cô tự tiện sờ từng đồ vật trên bàn học của cậu đang ngồi ngây người ra bỗng có vài tiếng bước chân đi vào.
Thẩm Mặc vừa vào phòng học vừa vào thì liền có một cô gái chạy vọt ra ngoài , cậu đi đến chỗ ngồi ghế của cậu ấy hình như đã có ai đó động vào.
Chiếc bút rơi trên mặt đất , vài quyển sách có hơi lộn xộn cậu biết chắc là do cô gái kia làm.
" Này ! làm sao thế " Hiểu Phong cảm thấy mấy ngày nay nét mặt của Thẩm Mặc có chút xa xẩm nhạt nhạt chả lời.
" Không có gì " nét mặt vẫn như cũ không giận giữ.
" Đi thôi trận đấu sắp bắt đầu rồi "
" Ừ.
.
"
Thẩm Mặc cùng Hiểu Phong đi về phía sân bóng đột nhiên lại đụng chúng một người.
" A.
.
xin lỗi , xin lỗi " Nhiên Nhiên tay cầm vài quyển sách đang đi lại đụng chúng người Thẩm Mặc đôi tay nhỏ rối rít xoa xoa trà lau trên áo cậu , nội tâm Thẩm Mặc mềm đến nỗi rối tung rối mù.
" Không sao " cậu bắt lấy tay nhỏ nắm vào trong tay , tay bị nắm khiến cho khuôn mặt Nhiên Nhiên đỏ ửng trên lòng bàn tay phảng phất còn lưu lại mùi hương khi nãy sờ vào áo Thẩm Mặc.
" Vậy vậy tớ đi trước nhé " Nhiên Nhiên chạy nhanh như bay thoáng tí đã mất hút , cậu nhặt rưới chân một quyển sổ nhỏ mà cô bạn vừa nãy đã đánh rơi , biết rằng kêu lại không được định bỏ vào túi quần để lúc khác gặp rồi trả lại sau.
Quyển sổ chỏ nhỏ vừa lòng bàn tay nên bỏ vào túi cũng không gây cảm giác khó chịu khi đi lại , cậu lại tập chung ở sân bóng chuẩn bị cuộc thi.
Tiếng hò gieo không ngừng dữ dội , các nữ sinh ngồi chỉ có một mực kêu tên Thẩm Mặc
" Thẩm Mặc cố lên "
" Thẩm Mặc nhất định sẽ thắng "
" Nam thần nhất định sẽ thắng "
Một khung cảnh nhộn nhịp inh ỏi Nhiên Nhiên ngồi ở căn tin " Lệ Hoa, Lệ Hoa tớ ở bên này "
dơ tay ra hiệu cho bạn mình , khi thấy Nhiên Nhiên Lệ Hoa vui vẻ chạy đến.
" Cậu không vào xem cổ vũ cho lớp à , hình như nghe nói cậu Thẩm Mặc gì đấy đã một pha làm đội đối phương thua thê thảm luôn "
" À tớ nghe rồi tớ cũng vừa mới ra đây này , cậu núp ở chỗ nào mà tớ không thấy thế " Nhiên Nhiên cười khẩy
" Nào hai bạn gái gọi gì nào ? " một nữ phục vụ đi đến chỗ hai cô đang ngồi vui vẻ nói.
" Cho cháu hai li nước cam đi ạ " Lệ Hoa nói với phục vụ , quay lại tiếp tục tám chuyện với cô.
Nữ phục vụ bê đến hai ly nước cam mát lịm ngọt sớt , cô và bạn ngồi nhâm nhi ly nước mát lành.
" Mà nam thần Thẩm Mặc gì đấy đẹp trai ghê ă , ôi thích thế nhờ "
" Cậu đừng nói quá lên thế chứ , đẹp trai có ăn được đâu cũng chỉ để ngắm thôi " Nhiên Nhiên hạ hỏa sự ham trai đầu thai cũng không hết của cô bạn , nói thế chứ mình cũng là một trong số đó cũng không thoát được vòng vây của cậu ta thì an ủi được ai.
" Này hai đứa "
" A.
.
chị Vân Anh " hai cô bạn nhỏ đồng thanh đáp.
Chị Vân Anh học trên cô một lớp vì là phòng chị ta thuê gần sát phòng cô nên cũng có chút thân thiết với nhau , rất xinh đẹp , học giỏi , nhà giàu lại được cái dễ tính nên đi đến đâu khi gặp chị đều tỏ ra vui vẻ hòa đồng với mọi người.
" Cùng đi ăn cơm chiều nhé " hai mắt cô nhóc chở nên sáng rực.
" Được được ạ "
" Wow , hôm nay chị Vân Anh bao tụi mình đi ăn kìa "
Vân Anh cùng với Nhiên Nhiên và Lệ Hoa bắt một cái xe taxi cả ba cùng đến nhà hàng 5 sao đắt nhất thành phố.
Đi vào trong ánh đèn tỏa sáng lộng lẫy cửa kính như một lớp màng trong suốt bóng loáng , nội thất thiết kế đa rạng với những bình hoa sứ phong phú tao nhã rất đẹp.
Thiên đường hải sản đẳng cấp nhất là đây.
Nằm tại tầng 1 của khách sạn Nikko, La Brasserie phục vụ những bữa cơm hải sản không giới hạn.
Trong đó chú trọng nhất là việc lựa chọn hải sản tươi sống, đảm bảo chất lượng, vệ sinh và giữ được tối đa sự ngọt, thơm, dai, giòn của hải sản.
Một bầu trời hương vị biển sẽ được phục vụ chu đáo nhất tại nhà hàng để bạn thực sự hài lòng với thương hiệu La.
" Ôi Nhiên Nhiên lần đầu tớ được tới nơi thế này đấy " Lệ Hoa lay cách tay cô nói nhỏ.
Phục vụ ở đây rất nhiệt tình , hai cô bạn đều phải kinh ngạc há hốc mồm lần đầu tiên được bao ăn đến một nhà hàng sang trọng như vậy.
lấy thực đơn gọi món những đồ ăn vô cùng tốn kém được kê ra.
.