Nhớ Để Quên

 Kì 2: Yêu thương!
Nó với hắn trở thành 1 cặp. Ban đầu là ấn tượng, thu hút, có tình cảm, rồi dần dần nó yêu hắn thật.
Mặc dù nghe nhiều điều không tốt về hắn nhưng nó kệ, chỉ cần hắn yêu nó là được.
Yêu hắn nó hiểu thêm được nhiều điều về hắn. Ngoài cái vẻ lạnh lùng cố hữu ra thì bên trong hắn còn là 1 con người khác. Cũng biết quan tâm, biết yêu thương dù không thể hiện ra nhiều. Mắc dù tin nhắn lúc nào cũng cụt ngủn nhưng đôi khi cũng rất đáng yêu. Hắn là điển hình ẫu người “ngoài lạnh trong ấm”. Tuy nói ít nhưng tình cảm nhiều.
Nó ít được đi chơi, 1 phần do học nhiều, 1 phần cũng do bố mẹ nghiêm khắc. Nhiều lúc nhớ, 2 đứa lại hâm hâm, trí tưởng tượng bay xa:
- “Ck ơi!”
- “Dạ”
- “Ck đang làm gì đấy?”
- “Đọc sách”
- “Vk đọc với”
- “Nào, nằm xích qua đây ck cho đọc!”

- “*Nằm sát lại* đâu, vk ứ nhìn được!”
- “Đây, đọc đi!”
- “^^”
-“:D”
Ảo chán, xong cùng cười phá lên.
Yêu thương đôi khi chỉ cần như thế là đủ!
Sở thích của nó là đọc truyện. Biết vậy hắn cũng đọc truyện, rồi còn in ra cho nó.
- “Vk”
- “Dạ?”
- “Lát chờ ở cổng trường ck đưa truyện cho.”

- “Truyện gì? Hay không?”
- “Đọc thì biết.”
- “Ừm”
- “Ừm á?”
- “À, vâng. Hì hì”
***
- “Sao chữ to thế ck?”
- “Cố tình in to”
- “Để làm gì? Tốn giấy!”
- “Sợ vk đọc chữ nhỏ đâu mắt.”
- “À”
- “Đọc chưa?”
- “Chưa, bây giờ đọc. Yêu ck lắm cơ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận