Nhớ Mãi Lớp Chúng Ta

Chap 2: Hạc giấy.
Sáng...
Khi ông mặt trời vừa lấp ló sau đỉnh núi xa xa thì cũng là lúc những tia nắng ấm áp sắp rọi chiếu khắp nơi...
Nắng khẽ lùa vào lớp học, xua tan đi không khí lạnh lẽo. Những cơn gió mới khác lại lần lượt thổi vào, rất nhẹ...
Cả lớp đã đến đầy đủ. Không cảnh vui đùa, ồn ào trước lúc nữa mà thay vào đó là một khung cảnh trầm lặng. Cả bọn đều lặng lẽ ngồi vào chỗ của mình, khuôn mặt đăm chiêu, miên man suy nghĩ. Câu chuyện của ngày hôm qua đọng lại trong kí ức của tụi nó. Mặc dù đã biết sự thật, nhưng chẳng ai muốn tin vào sự thật này cả, đứa nào cũng mong đây chỉ là một giấc mơ thôi. Một giấc mơ thôi. Một sự thật quá tàn nhẫn.
Riêng Thế Bảo vẫn đang loay hoay cùng với đống giấy màu. Cậu cẩn thận gấp tờ giấy thành một con hạc giấy thật đẹp, cứ gấp xong một con cậu lại lấy thêm một tờ gấp tiếp cho đến khi cảm nhận được một bàn tay đang vỗ nhẹ lên vai mình :
- Cậu đang làm gì thế?
Anh Nhật gắng nở một nụ cười gượng gạo để che giấu đi nỗi đau trong lòng. Nhưng điều đó làm sao qua mắt được Thế Bảo, cậu nhẹ nhàng trả lời :
- Cậu có muốn giúp mình không?
- Tớ có thể giúp gì được cho cậu?
- Cậu giúp tớ gấp hạc nhé!
Anh Nhật tròn mắt, trên gương mặt có nét ngạc nhiên. Những đứa khác khi nghe vậy cũng vội tụ tập lại bàn Thế Bảo dồn dập hỏi :
- Cậu gấp hạc làm gì thế?
Thế Bảo cười nhạt, gương mặt bí hiểm, kể lại...
...Thế Bảo ngồi cạnh cửa sổ, cầm cuốn sách lên. Cậu đọc một cách chăm chú, mắt có thoáng lên nét vui mừng nhưng lại vụt tắt ngay lập tức. Cậu ngước nhìn ra ngoài cửa sổ, ngắm những ngôi sao đang nhấp nha nhấp nháy như hại cườm đính trên tấm vải nhung màu đen. Cậu khẽ thở dài, lẩm bẩm :" Chỉ là truyền thuyết thôi!". Hóa ra cậu đọc cuốn sách và thấy được dòng chữ "Nếu gấp đủ 1000 con hạc giấy, bạn sẽ có một điều ước và điều ước đó sẽ trở thành hiện thực". Ánh trăng chiếu ánh sáng vàng nhạt lên khung cửa sổ, bất giác trong lòng cậu lại xuất hiện một ý nghĩ thôi thúc cậu gấp 1000 con hạc giấy để có được điều ước đó... Nếu có được điều ước đó nhất định cậu sẽ ước cho Linh Chi được khỏi bệnh...
Nhớ mãi lớp chúng ta
Thế Bảo kể xong thì lại bắt tay vào việc gấp hạc. Cả bọn im lặng, không nói gì cho đến khi Khánh Ly mỉm cười, nói :
- Để tớ giúp cậu, tớ cũng muốn ước cho Linh Chi được khỏi bệnh.
Tụi nó bắt đầu nhao nhao hết cả lên. Như Thiên lấy giấy đưa cho từng đứa gấp. Trong căn phòng, dường như đã thoáng có nét vui mừng...
Bắt đầu từ ngày hôm đó, vào lúc nghỉ giải lao, lớp 10A không ra chơi nữa, dành thời gian để gấp hạc. Chiếc lọ thủy tinh dùng để đựng hạc cũng theo ngày mà tăng dần lên. Những con hạt nhiều màu sắc được sắp xếp thật cẩn thận vào lọ. Hạc ngày càng nhiều lên..
296 con hạc...
390 con hạc...
537 con hạc...
721 con hạc...
845 con hạc...
901 con hạc...
Ngày thứ bảy, tụi nó mừng rỡ cầm chiếc lọ đựng 1000 con hạc giấy được trang trí đẹp mắt bởi một dải ruy băng màu hồng. Chiều, tụi nó cầm chiếc lọ đi đến "beautiful garden". "beautiful garden" là một nơi tuyệt đẹp mà cả bọn tìm thấy lúc tổ chức cắm trại. Anh Nhật nhẹ nhàng đặt chiếc lọ xuống đất, rồi cả bọn cùng nhắm mắt và khẽ nói :
- Chúng con muốn bạn Linh Chi sẽ khỏi bệnh.
Trên nền trời xanh thẳm, cầu vồng xuất hiện một cách bất ngờ. Những cơn gió nhẹ thổi bay lá khô.
Xào xạc, xào xạc,...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui