Giờ thể dục nó ngồi thổi mấy cọng tóc phủ xuống trán, buồn rười rượi.. Bóng rổ là môn nó kém nhất, thế mà nhỏ Hiền lại biết ms hay chứ.
-Thư, phụ trách bên phải [ thông kủm Trum ko bít nhìu dzìa bóng rỗ ]
Nó thở dài, đeo băng bảo vệ cổ tay rồi ra sân.
Trận bóng rổ diễn ra suôn sẻ đến khi nhỏ Hiền chuyền bóng cho nó, lập tức một nữ sinh chạy lên trước ngáng chân nó.
Nó ngã xuống, cổ chân nó bị trật..
-Ah~…- Nó ôm cổ chân, mắt nhắm tít lên vì đau
Hiền ra xin phép thầy giáo đưa nó xuống y tế, cả bọn cõng nó đi tới phòng nhưng giữa đường lại quẹo vào nhà kho..
Lũ học sinh nữ ném nó xuống đất, từ nãy tời `h tụi nó đã chịu nhục nhiều vì cõng con vịt xấu xí này lắm rồi!
-Nhục thật mày nhỉ!?- Một nhỏ phủi tay, nó nhanh chóng nhận ra tất cả đều thuộc Fc Thiên..
-Con vịt xấu xí này tưởng mình là thiên nga muốn làmgì thì làm mày ạ- Hiền nhìn nó khinh bỉ, cười
Ả đi quanh nó, ngắm nhìn thật kỹ nó, nhẹ nhàng cúi xuống nhìn thẳng vào mắt nó:
-Mày biết là mày đang làm gì ko?
-……….
-Hừm, con chó này muốn cho chúng taz thấy nó vô tội này.. ha ha… - Quay lại bọn kia, Hiền cười ha hả..
-1 cái tát chẳng đủ đâu nhỉ!?- Hiền tát mạnh vào đôi má bầu bĩnh nó, tự hỏi
-Tụi bay muốn làm gì thì làm- Nói rồi Hiền ra đi ra ngoài, bỏ mặc nó cho bọn kia, tâm trạng Hiền chẳng thoải mái chút nào, [ tát có1 cái sao mà thỏa mãn đc cô ơi ==”] ả có kế hoạch cho riêng mình.. Ko lộ liễu như những con heo ngu ngốc trong kia. Nghĩ đến đây Hiền cười vang như một người tâm thần =.=”