Nhỏ Nhút Nhát và Cold Boy Cá Tính


-Phương này.. Chuyện hôm trước anh xin lỗi nhé em!- Mới vào trường nó đã bị Kiệt lôi ra một chỗ xin lỗi.
-Ah~… Chuyện đó có liên quan gì tới em hả anh!?-Nó khá khó chịu và buồn khi nhắc tới chuyện đó..
-Ưh… Tại vì…Tại vì…-Kiệt gãi đầu cười trừ.. Anh đang định nói gì ấy nhỉ!?
-Đi thôi!-Hắn vừa kịp tới nắm lấy cánh tay nó, mặt thì lạnh nhưng lòng như lửa đốt.. Chẳng biết anh ta có nói gì vs nó ko [?]
-Ơ..ơ… Vậy thôi chào anh nhe!-Nó bị kéo đi ko hiểu gì hết.. Nhưng ko nên cãi lời hắn thì hơn..

-Ưm…Anh..chào em..!-Kiệt bị bỏ lại phía sau.. Anh thấy buồn vì chưa kịp ngỏ lời.. Lời gì nhỉ..!?
-Phương.. Anh ta có nói gì vs em ko?-Hắn nắm lấy hai vai nó lay mạnh
-Tôi ko biết!
-Làm ơn.. Cho tôi biết!-Hắn lay mạnh hơn
-Ko biết!!! Anh để tôi một mình đc ko!?-Nó bịt lấy hai tai, mếu máo.. Hắn bối rối chẳng biết làm gì.. Nó quá yếu lòng..

-Tôi….. tôi xin lỗi..!-Hắn tự trách mình đã làm nó hoảng sợ, thực sự là hắn rất muốn ôm nó mà vỗ về, nhưng nó đã muốn ở một mình..
Nó kiếm một chỗ nào thoải mái, nó ngồi xuống ngắm trời ngắm mây cho khuây khỏa nỗi lòng..
-Tao chưa cảnh báo mày hay sao!?-Hiền bước ra từ sau cây cổ thụ, nhếch mép
-Chị để tôi một mình đc ko??-Nó đau đầu, nó ko muốn nghĩ gì lúc này..
-TRẢ LỜI TAO!!!!! NGAY!!!!!-Hiền đã mất bình tĩnh.. Gì mà một mình ư!? Định trốn chạy thực tại à.. Xem mày tớiđâu..
Nó im lặng.. Bây h` nó rất muốn cho Hiền một bài học..
-Con quỷ cái.. Mày định im lặng à.. Ha ha… Để xem mày im lặng đc bao lâu!?-Hiền ngúng nguẩy bỏ đi.. Lòng cũng tức giận lắm chớ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận