Nó ở nhà xem TV, ăn một cốc kem to.. Người ta thường bảo kem lạnh sẽ làm đông cứng nỗi buồn nhỉ?
Nó ứa nước mắt.. 4 bức tường xung quanh nó trống trải lắm.. cô đơn và lạnh.. Nó chợt rùng mình.. Cơn gió lạnh tràn vào nhà..
Hắn lảo đảo bước vào nhà, kế bên là một cô gái trông rất xinh đang đỡ hắn khá là cực nhọc..
-Ah~….Xin lỗi.. chị có thể.. giúp em đc ko ạ?-Cô gái ấy nhăn mặt hỏi nó, hắn thực sự rất nặng..
Nó nghe nhưng làm lơ.. Hắn dắt gái về nhà..! Liên quan gì tới nó mà phải giúp chứ!!Nghĩ rồi nó múc một muỗng kem cho vào miệng mà chẳng thèm ngoái đầu nhìn xem cô gái đó là ai [?]
Cô gái ấy một hồi cũng đưa hắn vào phòng rồi đi ra cảm ơn nó xong lặng lẽ đi về
-Em cảm ơn chị đã giúp em.. Em tên là Nhã..-Cô gái nhỏ cúi đầu chào nó
-Phương-nó nói cộc lốc, định quay lại xem nhỏ đó thế nào.. Nhưng khi ánh mắt chạm ánh mắt..Nó cảm thấy không khí quanh đây bị hút hết.. Khó thở và ngạc nhiên
-Em….em….-Nó lắp bắp..
-Ah~…Sao ạ chị? Ah~… Em xin lỗi… em đi giày vào nhà bẩn hết rùi.. Em sẽ lau nhà cho chị nhe..!-Cô gái tên Nhã giật mình nhìn xuống thì ôi thôi vết giày bẩn đã in trên sàn nhà của nó.. Hốt hoảng có chạy vào WC lấy cây lau nhà ra lau..
Nó đứng trân trân ở đó.. Cô gái này.. rốt cuộc.. là ai!?
-Em….sao em biết toilet… nhà chị [?]
-Ah~….Ơ…. Ah~…. Hồi nãy em đưa anh ấy vào thì nhìn thấy…-Nhã gật đầu cười xòa
-Em quen anh ấy à?
-Em chỉ là một người bạn cũ thôi ạ.. Em mới về nước..-Nhã gật gù kể
-Uhm..–Nó gật gù theo.. Cô gái này.. rất quen thuộc..
-Dạ thôi thưa chị em về nhé! Dù gì cũng muộn rồi ạ.. Hì hì..-Nhã định mở cửa
Ào…ào….Cứ như sắp đặt trước vậy =.=” Một cơn mưa ào ạt trút xuống nhà nó..
-Xem ra hôm nay em phải ở lại nhà chị rồi nhỉ?-Nó nhếch mép nói vs Nhã.. Ông trời đang giúp nó chăng??