Nó đẩy hắn ra thở hổn hển, các tế bào máu dưới da giãn ra làm nó thở đều nhanh chóng lại. Nó thở hắt ra nhìn hắn với ánh mắt khá là giận dỗi rồi quay đi không nói gì.
Hắn bối rối quá chẳng biết làm gì bèn im lặng nhìn lên trần nhà, nhưng con tim hắn cứ đập rộn rang như muốn nhảy khỏi lồng ngực. Hắn..hạnh phúc!
-Là lần đầu?
Nó bất giác đỏ gay khuôn mặt, đã cho hắn first kiss miễn phí mà hắn ta còn nói móc mình như thế á!?
-Anh.. Đồ biến thái kì cục mà! -Nó hét lên khe khẽ. Quay dụi mặt đi nằm xuống giường. Hai tay khoanh lại.
-Ưm.. tôi biết rồi! Thì ra là lần đầu.-Hắn mỉm cười tự nhủ.Nhỏ ngốc này một khi đã ngốc thì ngốc khiến ai cũng phải cười nghiêng cười ngả.Bất chợt hắn vòng tay qua ôm gọn thân hình nhỏ bé của nó. Nhỏ giật mình giằng ra, lấy sức kéo-đẩy cánh tay rắn chắc ra nhưng bất lực. Nó nằm im, vòng tay ấm ôm chặt nó. Đôi mắt nai lim dim nhắm khẽ, đôi má phồng đỏ lạ thường. Dễ thương.
-Này, em không giận chứ?-Hắn cất tiếng hỏi nhỏ
-Giận tôi à?-Hắn phụng phịu, môi dưới trề nhẹ ra.
Nó thở hắt ra rồi quay lại đối diện hắn, đôi mắt nâu cát trong veo nhìn đôi mắt tro đen đặc.
-Không giận. Không..sao.
Tim hắn đập lạc một nhịp, giọng nói dịu dàng đó, khuôn mặt thuần khiết đó.. ở cự li gần thế này.. khó cưỡng lại được. Hắn thì thầm nhỏ nhẹ:
-Cho tôi hôn em nhé!
-Không có lý do. Không có mục đích.Không hôn.-Nó lắc đầu nguầy nguậy, mái tóc thơm phất phơ.
-Nhưng tôi thích.. Không thể.. khó chấp nhận..-Hắn rướn người, ép môi hắn vào làn môi anh đào thơm mọng. Không gian và thời gian, tất cả.. ngưng đọng.. Tất cả.. đối với hắn bây giờ chẳng có nghĩa lý gì.. chỉ còn nó..! Đầu óc hắn.. quay cuồng quanh nó.. Thế giới hắn.. quay cuồng quanh nó..! Giây phút ngọt ngào lắm.. Hắn như nghiện, như thèm khát đôi môi mềm đó. Còn nó nằm im bất động, không hưởng ứng cũng không chống đối. Có cảm giác vị ngòn ngọt trên đôi môi rồi vào sâu hơn nữa nhưng nó chẳng để tâm mấy.
Hắn cúi xuống nhìn nó, đôi mắt nâu cát sóng sánh nước làm hắn đâm hoảng. Từ khóe mắt ấy, một giọt nước chảy dài, trườn mình trên gò má nó.
-Em.. Sao lại..-Hắn bỗng thấy bối rối không biết nói sao cho phải.
Đôi đồng tử giãn ra, nó lấy tay quệt nhanh nước mắt khẽ mỉmcười như chẳng có chuyện chi xảy ra. Chính nó còn chẳng biết vì sao mình lạikhóc nữa.. Có lẽ ở bên người con trai này cho nó cảm giác an toàn và bình yên đếnlạ, ngay cả bản chất yếu đuối nó cũng chẳng giấu đi nữa.. Có lẽ.. nó muốn đượcngười con trai ấy dỗ dành, được người con trai ấy yêu thương biết bao..!
-Đừng khóc nữa nhé! Làm tôi lo lắm.-Hắn nghiêng đầu nhìn nó,tông giọng bây giờ hiền lành và dịu dàng hơn bao giờ hết. Hắn chợt thấy mìnhthay đổi nhiều quá. Vì nó chăng? Cũng phải.. Con người yếu đuối vì tình yêu mà!Giống như hắn.. người mà suốt 2 năm nay chẳng hé răng một lời nào với mọi người..cũng chẳng gần gũi với ai.. ai mà biết được! Cũng vì.. tình yêu chăng?
Hắn thở dài, ngắm nhìn khuôn mặt người con gái bé bỏng nàykhông bao giờ hắn biết chán là gì. Thật trong sáng, ngây ngô và sắc sảo, khôngbiết.. nó là ai, và IQ của nó là bao nhiêu nữa!? Khuôn mặt ấy.. thật giống vớimột người. Cái đầu ấy.. thật thông minh giống người đó. Đôi mắt ấy.. thật hút hồn,giống như người ấy vậy!
Hắn bất giác thốt lên một câu hỏi bấy lâu nay đã làm hắn đauđầu vì suy nghĩ, đã nằm gọn trong đầu hắn ngay từ giây phút nhìn thấy cô gái ngốc nghếch này.
-Em.. có chị em sinh..đôi?
-Hưm?-Nó ngẩng mặt nhìn hắn, không có vẻ sững sờ hay ngạc nhiên. Nó thấy hơi khó hiểu
-Không có.-Nó đáp gọn lỏn rồi lại cúi đầu xuống, đôi bàn tay nghịch mấy cái nút áo hắn. Chẳng để tâm
Nhưng.. nó càng làm hắn tăng thêm mối nghi ngờ, sao hành động, sao cách nói.. giống người ấy quá vậy!? Gọn và hơi xấc xược..Hắn nhíu mày..
~~ 4 giờ sáng ~~
Hắn choàng tỉnh vì cảm thấy có gì đó không ổn. Nhìn sang bêncạnh, nó nằm sát bên đó, vẫn thiu thiu ngủ. Hắn nhìn nó, không ngừng, định đưatay lên vuốt tóc. Nhưng..!
Bàn tay rắn chắc siết chặt, hắn hạ tay xuống rồi chống tay rời khỏi giường, nhìn nó, đôi mắt màu tro đen nhìn thẳng, không chút suy nghĩ
-Tôi sợ.. một ngày nào đó.. sẽ không kiềm chế được.
Hắn siết chặt đôi tay, quay vào phòng tắm. Đèn bật sáng trưng làm hắn khẽ nhíu mày, tay che mắt. Vớ đại chiếc áo sơ mi trắng trong tủ, hắn bước vào. Có tiếng nước xối xuống nền gạch rất mạnh.
Nó khó chịu vớ lấy cái gối bên cạnh che mặt. Vẫn nhắm chặt đôi mắt. Chói quá. Ồn quá.
Cuối cùng nó cũng phải nheo mắt mở ra, cảnh vật mờ ảo. Phòng tắm sáng chói, tiếng nước xối xả chóitai. Kệ, ngủ tiếp.
~~ 7 giờ sáng ~~
Đôi mắt màu nâu cát he hé mở, không phải nó muốn thức dậy, mà là mùi hương quyến rũ xộc vào cánh mũi, kích thích từng dây thần kinh não. Nó thấy.. hắn đang ngồi dưới sàn, dựa vào cánh cửa, bóng tối đã che gần hết khuôn mặt, tay hắn cầm chiếc điện thoại gắm tai nghe.
-Anh có định đi học không đây?-Nó ngồi dựa vào thành giường,tay ôm gối, gụi mắt ngáp dài.
Hắn ngước lên nhìn nó, tim hắn đập lệch một nhịp..
Đứng dậy.. đi lại chỗ nó giơ bàn tay rắn..
Mỉm cười.. nắm lấy bàn tay rắn ấm của hắn..
Một ngày mới.. đang lên!