Nhỏ Nhút Nhát và Cold Boy Cá Tính


-Haizzz… Anh ta cứ ỷ mình đã đính ước với anh ta thì muốn làm gì thì làm đây mà..!-Nó thở dài ngồi phịch xuống dưới đất, miệng thì nói không sao nhưng biết chăng con tim nó đang loạn nhịp..
Nó yêu anh ta, không! Nó Đ-Ã từng yêu anh ta thôi..! Nhưng con người tệ bạc đó lại khinh bỉ tình yêu nó dành cho anh, và rồi anh lại bay bổng trên con đường đào hoa… Để nó lại một mình dưới mưa.
-Chuyện cũ rồi!! Forget đi!! Delete hết!!!!!!!!!!!-Nó lắc đầu cố xua tan ý nghĩ, dù cố ngăn chặn nhưng nò không thể phủ nhận sự thậc rằng Nó!! Vẫn còn chút tình cảm vương vấn..
-Có chuyện gì với em sao?-Hắn nhoài người ôm nó bế thốc lên, thậc ra thì hắn đã tỉnh dậy từ lâu rồi nhưng vẫn muốn nằm im lắng nghe mọi chuyện. Có ai biết khi hắn nghe anh ta phán câu cuối cùng đã sôi máu đến mức hai tay nắm chặt, rồi cố kiềm chế..
-Không.. không có gì hết.-Nó ngoảnh đầu, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt kiên nghị của hắn.
-Tôi tin em. Tự quyết định đi, nhé!-Hắn hôn nhẹ lên trán nó, rồi ôm nó thậc chặt.
Nó bối rối, hành động của hắn khiến nó càng khó xử hơn mà thôi.
Thang máy di chuyển chậm chạp từ trên tầng 5 xuống làm nó càng nôn nao hơn. Nó rất muốn quyết định cho xong chuyện, nhưng.. đâu dễ gì thế! Nếu được thì đã xong lâu rồi..! Sau ngày hôm đó nó nằm ngoan ngoãn trong căn phòng nhỏ được cách biệt và khóa chặt, bên ngoài là hai thằng vệ sĩ tướng tá cao lớn khỏe mạnh.
Nó hé đôi mắt đã sưng húp vì khóc nhiều, đến cả cửa sổ cũng bị che lấp. Ánh mặt trời le lói yếu ớt xuyên qua cửa sổ xuống tấm ga giường.. Yếu ớt.. yếu ớt rồi tắt hẳn..
Căn phòng tối chỉ có một mình, nó hoang mang và sợ hãi, nằm nép vào góc giường.. Sợ lắm.. Cầu cho hắn hãy mau tới đây đi..!
Đôi mắt đỏ hoe bắt đầu ứa nước mắt.. những giọt nước mắt khóc cho số phận lẻ loi.. bi ai làm sao!!
Hôm qua nó đã ăn ba cái tát của bà-người mẹ kế của nó- vì tội trốn khỏi nhà và đem theo một số tiền khá lớn. Đó được xem như là một hình phạt nhẹ nhàng đấy chứ!!
Rồi những chuỗi ngày sống cách biệt với thế giới sẽ đưa nó đến đâu? Những chuỗi ngày không hắn sẽ làm nó trở nên ra sao với cái bóng tối lạnh lẽo này.. Nếu như có một vòng tay ấm áp quen thuộc ôm trọn thân hình nhỏ bé yếu đuối của nó.. nếu như thôi..!
Lâu ngày viết lại.. có tệ lắm không m.n ơi!?
~Trum~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui