Gia Huy nhìn thấy thái độ của hắn và Vân Nhi liền quay sang nói với nó:
- Thiên Di! em ra ngoài trước đi,ở đây cứ để anh lo được rồi
- Nhưng!
Không để nó nói thêm bất cứ lời nào hay một chút cơ hội nào để hắn tiếp cận được với nó,Gia Huy nhanh chóng đẩy nó ra phòng họp ngay lập tức
Hắn và Vân Nhi vẫn không thể tin những gì mình đang thấy trước mắt,mất khoảng vài giây thì hắn mới định hình lại được mọi chuyện đang diễn ra.
Không phải chần chừ thêm một giây một phút nào nữa hắn nhanh chóng đuổi theo cô gái có gương mặt giống như La Thanh Thanh ngay nhưng lại bị Gia Huy ngăn cản
- Tránh ra_hắn nhìn Gia Huy như muốn nuốt sống
- Anh không thể bỏ đi như vậy được chủ tịch Vương,cuộc họp đã bắt đầu rồi
- Tôi nói anh tránh ra
Hắn càng lúc mất bình tĩnh hơn nữa,Vân Nhi thấy vậy liền nắm lấy tay hắn kéo xuống ghế rồi nói
- Hoàng Anh,em biết anh đang nghĩ gì nhưng công việc là công việc chúng ta không thể bỏ đi như vậy được
Hắn nghe lời Vân Nhi nhanh chóng thảo luận vấn đề để cuộc họp có thể kết thúc sớm nhất
Trong lúc ngồi họp Gia Huy liên tục nhìn sang hắn,cậu cảm thấy có điều gì đó bất an và vô cùng lo sợ
- " Không lẽ! hai người này biết thân phận thật sự của Thiên Di sao?Không thể được! mình nhất định không để bọn họ gặp được Thiên Di"
Gia Huy liền móc điện thoại nhắn tin cho nó " Em đến nhà hàng trước đợi anh,sau khi anh họp xong anh sẽ đến sau"-> Đã gửi
Kết thúc cuộc họp Gia Huy liền chạy đến nhà hàng ngay để ăn trưa với nó.
Còn hắn,thì chạy khắp nơi trong resort để tìm nó.
Nhưng người tội nghiệp lại chính là Vân Nhi,cô phải mang đôi giày cao 5 phân chạy theo hắn khắp nơi đến nỗi chân của Vân Nhi sưng đỏ lên
Hắn đã tìm nó khắp nơi trong khu resort bao la như thế này,lúc này Vân Nhi tay cầm đôi giày cao gót đi cà nhắc đứng trước mặt hắn
- Vân Nhi,cậu sao vậy nè?_Hắn hốt hoảng hốt liền ngồi xuống xem vết thương ở chân của Vân Nhi
- Tớ không sao! chỉ bị sưng nhẹ thôi_Vân Nhi cố gắng che giấu nỗi đau
Hắn dìu Vân Nhi ngồi xuống ghế trong đại sảnh rồi nhanh chóng đi tìm đá lạnh chườm vết thương cho Vân Nhi,hắn chạy vào nhà hàng thì xin được một ít đá từ anh phục vụ nhà hàng nhưng khi đi ngang qua chỗ nhân viên đang ngồi ăn trưa thì hắn vô tình nghe được câu chuyện của bọn họ
- Cô đã gặp tổng giám đốc chưa?Anh ấy đẹp trai vô đối luôn
- Nghe nói chủ tịch bận đi công tác nên mới kêu con trai về quản lí resort đấy,không những vậy còn dẫn theo bạn gái từ nước ngoài về Việt Nam làm việc luôn đấy
- Có phải là cô thư kí bên cạnh tổng giám đốc không?Cô ta thật xinh đẹp
Nghe câu chuyện của bọn họ mà hắn như người thất thần đứng im không động đậy vì hắn đang suy nghĩ những gì mà những người nhân viên đó vừa nói.
Hắn tự hỏi phải chăng đó chính là La Thanh Thanh người con gái hắn tìm suốt 8 năm qua hoặc đó chỉ là một cô gái có gương mặt giống như La Thanh Thanh thôi.
Nửa thật nửa hư hắn không biết phải làm sao thì những viên đá bắt đầu tan chảy làm ướt bộ vest trên người hắn,lúc này Vân Nhi bước đến,cô lấy chiếc khăn tay trong túi xách ra rồi lau giúp hắn,bấy giờ hắn mới giật mình tỉnh lại trong đống suy nghĩ mông lung
- Vân.
.
Vân Nhi?
- Cậu làm sao vậy,làm ướt hết áo rồi_Vân Nhi vừa lau vừa nói
Hắn nắm chặt lấy bàn tay đang giúp hắn lau áo
- Cậu không cần lau nữa,chúng ta về thôi!
- Nhưng! không phải cậu đang tìm La Thanh Thanh sao?
- Không,đó chỉ là người giống người thôi.
Chúng ta về công ty,để tớ đỡ cậu ra xe
Và rồi hắn dìu Vân Nhi lên xe rồi lái xe về công ty nhưng nào ngờ khi hắn dừng đèn đỏ ở ngã 4 thì hắn nhìn thấy cô gái có gương mặt giống như La Thanh Thanh đang ăn trưa cùng với tổng giám đốc resort trông rất vui vẻ,nhìn hai người họ giống như một cặp tình nhân lâu năm vậy.
Khi nhìn thấy hình ảnh này,trong lòng hắn lại đau nhói lên đến nỗi nghẹn lòng không thở được.
Đèn giao thông cũng đã chuyển sang đèn xanh nhưng hắn vẫn đưa mắt nhìn nó,Vân Nhi thấy hắn thất thần cô liền nắm lấy tay hắn nói
- Đèn xanh rồi chúng ta đi thôi!
- Ờ! được
Hắn nhanh chóng định hình lại sau mớ suy nghĩ vừa rồi.
Hắn tiếp tục tập trung lái xe quay về công đi.