Nó đang nói chuyện với Gia Huy thì bỗng dưng không nghe thấy giọng của cậu nữa,nó cảm thấy lo lắng liền chạy đi tìm cậu.
Nó chạy đến thang máy đợi để lên lầu 7 thì nó nhìn thấy Gia Huy đi ra từ trong than máy với dáng vẻ mệt nhọc,quần áo ướt đẫm mồ hôi.
Nó nhìn Huy với dáng vẻ đầy bất ngờ
- Gia Huy,anh! anh làm sao vậy?
Gia Huy nhìn nó thở dốc rồi lao đến ôm chặt lấy nó
- Thiên Di! Thiên Di! _Gia Huy ngoài việc gọi tên nó ra thì chẳng nói thêm lời nào khác,điều này càng làm cho nó cảm thấy lo lắng hơn
- Gia Huy,anh sao vậy?_nó cũng ôm lấy Gia Huy
Lúc này,hắn và Duy chạy đến thì bắt gặp cảnh tưởng này.
Không hiểu sao trong tim của hắn nhói lên đến đau lòng.
Hắn tức giận bỏ đi và không nói lời nào,Duy cũng nhanh chóng đuổi theo hắn
- Anh bị sao vậy?Chúng ta đã chắc chắn đó chính là chị tôi kia mà.
Sao không nói cho chị ấy biết_Duy tức giận đuổi theo phía sau
- Nếu cô ta là Thanh Thanh vậy tại sao không nhận ra chúng ta,cậu nói thử nghe xem_hắn cũng nổi giận lại với Duy
Cả hai đứng ở bãi đậu xe cãi nhau suốt 15 phút,cuối cùng cả hai đi đến một kết luận "Nhờ thám tử đều tra"
Quay lại với nó và Gia Huy
Sau khi Gia Huy bình tĩnh trở lại,nó đưa cậu đến căn tin mua cho Huy một tách capuchino nóng.
Huy cầm tách capuchino lên miệng nhấm nháp một ngụm rồi để xuống bàn
- Anh đã bình tĩnh lại chưa?Bây giờ có thể nói cho em biết chuyện gì đang xảy ra không?_nó lo lắng nhìn Huy
Cậu nhìn vào đôi mắt của nó đang lo lằn vì mình,Huy cảm thấy hạnh phúc lắm nhưng cậu không muốn nhìn thấy nó như thế này chút nào,nếu để khuôn mặt xinh đẹp ấy buồn bã thì cậu thà chết còn hơn
Huy đưa tay lên đầu xoa nhẹ mái tóc màu vàng óc ả của nó rồi nói
- Anh không sao,em đừng lo lắng quá
Nó nhíu mày nhìn Huy
- Em không lo lắng sao được,mà thật sự anh không sao đó chứ?_nó vẫn cảm thấy không yên tâm
- Anh nói thật mà,anh không sao nữa rồi_Huy nhìn nó bằng ánh mắt dịu dàng
- Vậy! em yên tâm rồi
- Thiên Di,em có thể hứa với anh một chuyện được không?
Bỗng dưng Huy trở nên nghiêm nghị làm nó có chút căn thẳng nên trả lời Huy một cách rụt rè
- Anh! nói đi
- Từ nay về sau nếu không có anh bên cạnh em nhất định không được gặp ai khác,có được không?
Huy biết yêu cầu của mình không đúng vì cậu không thể nào giữ chặt nó được,như vậy sẽ khiến cho nó có cảm giác gò bó hơn mà thôi.
Nhưng! liệu còn cách nào khác để nó và hắn không thể gặp được nhau đây
Nó không cần suy nghĩ mà trả lời Huy ngay lập tức
- Em sẽ làm theo ý của anh
Không lạ lẫm gì khi nó đồng ý nhanh như vậy.
Thứ nhất,Huy chính là người đã cứu nó vào tai nạn 8 năm trước nên nó đã nguyện rằng sẽ một lòng một dạ bên cạnh Huy giúp đỡ sự nghiệp sau này cậu ngày càng phát triển.
Thứ hai,nó mắc nợ gia đình Huy quá nhiều nên cũng đã đến lúc nó làm điều gì đó để trả ơn cậu,nếu như nó không đồng ý lời đề nghị này của cậu thì những chuyện sau này làm sau nó có thể bên cạnh giúp đỡ cho Huy nữa kia chứ
Huy thì cảm thấy vô cùng bất ngờ khi nó lại dễ dàng đồng ý nhanh như vậy,nhưng Huy nào biết nó chỉ muốn làm điều gì đó cho cậu để trả ơn mà thôi
- Anh cảm ơn em,Thiên Di
- Anh đừng nói như vậy,người cảm ơn phải là em mới đúng chứ.
Anh đã luôn bên cạnh em còn gì_nó nợ Duy rất nhiều đến nỗi không biết bao giờ mới đền đáp hết cho cậu.