Lúc này hắn và Thanh Duy đi tới
- Thanh Thanh...à không.
Cô Hạ,chúng tôi có thể nói chuyện với cô không?_ Hắn nhìn nó với ánh mắt vô cùng u sầu
Nó quay người lại thì nhìn thấy hai người họ liền niềm nở tiếp chuyện
- Xin chào hai vị,xin ngồi đợi một chút tôi sẽ đi gọi tổng giám đốc xuống ngay
- Khoan...Khoan đã_Thanh Duy kịp ngăn lại trước khi nó đi gọi cái tên mà Duy cho là phá đám_ Chúng tôi không tìm tổng giám đốc mà tìm cô,chúng ta tìm một nơi nói chuyện đi
- Tìm tôi sao?
Không cần nói gì thêm nữa,Thanh Duy lôi nó lên xe rồi cùng hắn đi đến quán cà phê cách xa resort một chút để nói chuyện thuận tiện hơn.
Cả ba người cùng gọi tách cappuccino nóng rồi im lặng mãi một hồi lâu,cho đến khi nó lên tiếng hỏi:
- Rốt cuộc hai người tìm tôi có chuyện gì?Nếu như hai người không nói thì tôi xin phép trở về resort đây_ nó cầm túi xách đứng lên
- Đợi đã!Tôi nói đây..._ hắn nhanh chóng níu tay nó lại_ Tôi muốn hỏi cô...có phải cô đang bị mất trí nhớ phải không?
Nó liền ngạc nhiên nhìn hai người bọn họ,việc nó bị mất trí nhớ chỉ có chủ tịch(mẹ của Gia Huy) và Gia Huy biết thôi,ngoài ra sự việc này chưa bao giờ bị tiết lộ bên ngoài,nó thực sự rất muốn biết là kẻ nào đứng đằng sau
- Tại sao hai người lại biết chuyện này?
Nhìn vẻ mặt căng thẳng của nó,hắn và Duy đều choáng vì họ thực sự không thể đoán ra được khủng khiếp gì đã xảy ra với nó mà đến nỗi nó lại bị mất trí nhớ như vậy.
- Chị không phải là Hạ Thiên Di mà chính là La Thanh Thanh,chị chính là chị ruột của em còn em chính là La Thanh Duy em trai của chị...chị không nhớ gì hết hay sao?
- Chủ tịch La,mau dừng lại đi_ nó hoảng hốt
Đột nhiên Thanh Duy kích động lao đến nắm chặt vai nó khiến nó vô cùng hoảng hốt,ngay lập tức hắn kéo Duy ra ngay
- Thanh Duy,cậu đang làm gì vậy hả? Thanh Thanh bị cậu dọa sắp khóc rồi kìa_ hắn nổi giận
Lúc này Thanh Duy nhìn nó thì mới biết mình vừa phạm phải sai lầm liền hối lỗi ngay
- Thanh Thanh,em xin lỗi!
- Tôi thực sự không hiểu hai người đang nói gì hết và chuyện của trước kia tôi không nhớ gì cả_ nó tỏ ra thái độ vô cùng thờ ơ như thể nó không muốn nhớ lại chuyện của quá khứ_ Cũng đã trễ rồi,chắc Gia Huy đang tìm tôi.
Xin thất lễ
Nó đứng lên rồi ra khỏi quán cafe và bắt taxi về resort,còn hai người bọn họ cứ thế mà để cho nó đi như vậy mà không một chút níu kéo vì hắn và Duy biết rằng nếu hai người họ có nói gì thêm nữa cũng bằng thừa,tốt nhất là hãy để nó bình tâm lại trước rồi sau này mới đi nói tất cả sự thật cho nó biết sau cũng không muộn
Biệt thự nhà Gia Huy
Nó vừa về đến nhà thì đã trông thấy Gia Huy đang nằm ngủ gục trên ghế sofa,chắc anh đang đợi nó về đây mà.Nó ngồi bên cạnh Gia Huy nhưng không muốn đánh thức anh dậy vì nhìn anh lúc này thật đáng yêu làm sao,một chàng trai tốt như Gia Huy nó không thể làm tổn thương hay làm bất cứ điều gì có lỗi với anh được và cũng một phần vì nó đã yêu Gia Huy nên càng không thể để anh thất vọng về nó
- Gia Huy,em nhất định không bao giờ rời xa anh!
Sáng hôm sau
Khi nó thức dậy thì đã nhìn thấy mình đang nằm ngủ trong phòng của Gia Huy và sau đó là:
- Aaaaaaah!
Tiếng hét vang trời của nó đã đánh thức Gia Huy và biết bao nhiêu con người khác trong nhà
Gia Huy đang nằm ngủ bên cạnh nó thì cũng bị nó làm thức giấc
- Thiên Di,em sao vậy?
- Gia...Gia Huy,sao em lại ngủ trên giường anh?
Tối hôm qua,khi nó ngồi cạnh Gia Huy lúc anh đang ngủ thì một lát sau nó cũng ngủ thiếp đi.
Sau đó,Gia Huy tỉnh dậy thì nhìn thấy nó như vậy liền đưa nó lên phòng ngủ nhưng lại không đưa nó về phòng của nó mà đưa về phòng Gia Huy nên sáng nay mới có vụ long trời lở đất thế này đây
- Chúng ta đã đính hôn rồi sao em còn ngại ngùng?
- Đính hôn thì đính hôn nhưng chúng ta chưa kết hôn kia mà,đợi đến lúc chúng ta thành vợ chồng đi rồi tính tiếp_ nó nổi giận lôi đình
Gia Huy cũng đâu ngờ là nó lại phản ứng dữ dội như thế,chẳng qua anh cũng chỉ ôm nó ngủ thôi mà chứ có làm gì khác đâu chứ.
- Anh...anh xin lỗi,anh thề là đêm qua chưa có gì cả_ nói đến đây Gia Huy tiến lại gần,anh ôm sát nó vào lòng rồi nói tiếp_ Thiên Di,anh xin lỗi!Đừng giận anh,anh hứa sẽ không bao giờ có chuyện như vậy trước khi chúng ta kết hôn đâu.
Nó choàng tay ôm lấy Gia Huy vì cảm thấy mình có chút quá đáng vì đã mắng anh
- Gia Huy,không sao đâu!Em không giận anh
- Cảm ơn em,Thiên Di
Gia Huy ôm chặt nó hơn nữa vì càng ngày anh càng có cảm giác như là nó sắp phải rời xa anh.
Kể từ khi Vương Hoàng Anh xuất hiện không đêm nào Gia Huy được ngủ ngon vì anh cứ luôn lo sợ rằng một ngày nào đó gia đình của nó sẽ đưa nó đi và rời khỏi anh.
Bất luận như thế nào thì anh cũng không thể để chuyện đó xảy ra cho dù bị xem là ích kỉ cũng không là gì cũng không thể để mất đi người con gái mình yêu.
- Thiên Di,mãi mãi bên anh có được không?
Gia Huy nhìn nó với ánh mắt vô cùng thiết tha,nó có thể cảm nhận được Gia Huy đang nghĩ gì và hiểu được tình yêu của anh đối với nó to lớn đến bao nhiêu.Nó đều hiểu,đều có thể cảm nhận được hết tất cả.
- Em hứa sẽ mãi mãi bên cạnh anh,Gia Huy!.