Căng thẳng quá đi ..... =_=..... Sorry mọi người, sau khi viết xong chap 13 Nấm ăn được 1 đống gạch đá của mấy đứa trong lớp, rồi lại mất thời gia để lấy đống gạch đấy đi xây phòng tác chiến chuẩn bị tinh thần đi ôn thi.... Hiện nay đầu nấm sắp nổ vì học nhiều, viết xong chap này chắc thăng thiên luôn quá......
Tại bệnh viện.....
Không khí u ám bao trùm...
Lết chân trên nền gạch trắng toát, lòng như rối bời, trong đầu câu hỏi khi nãy cứ quanh quẩn quanh Thiên....
'' Sao lại ko trùng, sao nhóm máu của mình lại khác, có chuyện gì..... Hay là...... LÀm gì có chuyện đó được nhỉ.... Chắc là ko phải đâu.... "
Ting....Tiếng ''Ting" nặng nề vang lên.... Cửa mở, đèn tắt..... Đã phẫu thuật xong...... Các bác sĩ đã ra.... Mang theo chiếc xe bệnh chứa cái của nợ... ( Mà đúng là vậy mà.... )
- Bác sĩ, Thiên Anh sao rồi ạ?- Lâm vẻ mặt lo lắng, chạy đến bên giường bệnh, Vừa nhìn vào khuôn mặt nhợt nhạt vừa hỏi...
- Cô bé đã qua giai đoạn nguy kịch, cần nghỉ ngơi thêm. - Bác sĩ vừa cười vừa nói...
- Dạ. Vâng... - Thở phào nhẹ nhõm, Lâm nhẹ nhàng nói ......
- May quá rồi anh Thiên. Thiên Anh ko sao rồi....- My nở nụ cười tươi tắn.... - Chắc sẽ sớm được ra viện thôi ! Anh Thiên đừng lo nha.... Vậy là tốt rồi.....
- Ừ.... - Thiên gật nhẹ rồi ra ngoài hành lang....
"Tại sao nhỉ... Tại sao lại không đúng....... Thiên Anh và mình là anh em cơ mà..... Hay... Chắc ko phải đâu nhỉ...... " 1 mớ câu hỏi rối như bồng bông ngay càng nhiều vây quanh đầu Thiên....
Bỗng....
- Khánh Thiên! - Giọng nói quen thuộc từ đâu vọng đến.....
Quay đầu lại,.....
- Thiên ... Thiên Anh ko sao chứ? Trời ạ... Thế nào mà phải nhập viện vậy con...... - Người mà Thiên muốn gặp nhất, cũng là người có thể giải đáp những câu hỏi của cậu đang ở ngay đây...
- Thiên Anh ko sao đâu ba ạ..... - Trả lời 1 cách dứt khoát, rồi nhìn 1 cách ngập ngừng vào người đang đứng trước mặt mình, Thiên phân vân ko biết có nên để ba giải quyết mọi thắc đang luẩn quẩn trong đầu mình ko....
- Ba này ......
- Gì con ? - Nhìn Thiên bằng ánh mắt trìu mến, ba Thiên nhẹ nhàng hỏi làm mọi dũng khí của Thiên như bay đi hết......
- Dạ...... Ko.... ko ... có gì đâu ạ........ Ba muốn đi thăm Thiên Anh ko ạ? - Ngập ngùng trả lời, Thiên gạt đi mọi sự nghi ngờ nhưng những câu hỏi vẫn quanh quẩn đâu đây....
- Có chứ . Con bé nằm ở phòng nào vậy con?
- Ba đi theo con ạ..... - Bước đi mà lòng Thiên như nặng thêm mấy ki lô gam....
Tối, tại biệt thự họ Hạ......
Trên chiếc giường màu 7 sắc cầu vồng, Thiên nằm dài vẻ mệt mỏi, trong đầu vẫn luẩn quẩn những suy nghĩ sáng hôm đó.....
- Anh Thiên!- Tiếng gọi từ đâu vọng tới...
- Lâm hả.... Bây h anh đang mệt.... Ko có thời gian đôi co vs chú đâu......
- Có chuyện gì sao.... - Lâm ngồi xuống giường, sờ trán ông anh họ khó tính ....
- Chuyện sáng nay.... Chú nghĩ sao......
- Chuyện Thiên Anh hả..... Chị họ em thì anh lạ gì nữa.... Mỗi tháng 1 anh.... Chuyện này bình thường thôi mà.....
- Ko... Chuyện đó anh đã biết trước được rồi..... Nhưng về việc thử máu cơ..... Anh thực sự đang ko hiểu....
- Chuyện... chuyện đó hả..... Em... em sao biết được chứ....
- Lâm!
- Dạ! có chuyện gì ạ.....
- Chú đang giấu anh chuyện gì phải ko.... ?
- Làm gì có ạ...... Sao anh hoài nghi quá vậy.... Thôi, em về đây.... Mệt anh quá trời à....
- Ơ...... Lâm! LÂm ....... Đứng đó cho anh..... - Thiên đã làm cho mấy chục con chim cách đó 10 m bay đi xa 20 m nữa..... Tốt bụng quá anh Thiên ạ.....
Sáng hôm sau.....
Tại trường Shine......
- Thiên Anh vẫn khỏe chứ Thiên ?- Nguyên hỏi
- Khỏe !- Vừa lướt face Thiên vừa trả lời 1 cách lạnh nhạt....
- Ơ hay, tôi đã quan tâm hỏi, vậy mà ông trả lời kiểu đó mà nghe được hả? - Khác với bộ dạng hiền lành lúc đầu, Nguyên đã hiện nguyên hình thành 1 chú cáo quen thuộc....
- Kệ xác ông, hôm nay tôi mệt, ko có thời gian đôi co vs ông đâu!
- Ơ hay con khỉ, đã thế cắt liên hệ luôn nha con..... Tưởng bố ko mệt hả con......
- Thôi nào anh, từ ngày ở bệnh viện về, Thiên đã bị thế rồi... Sao anh cứ thích đổ thêm dầu vào lửa vậy....- Tuyết Anh tỏ vẻ ko hài lòng, và có vẻ cô nàng đang định gây chiến tranh....( Và có chiến tranh thật.... )
- Em lại bênh Thiên rồi đó nha! Anh đã bảo là em là hoa đã có chậu, vậy mà sao em vẫn cứ đi tán trai vậy.... Mà lại là bạn thân của anh nữa chứ.... Em đúng là ko thể chấp nhận được mà .... bla ..... bla.....
Nấm xin phép tua đi đoạn này, nếu viết tiếp chắc đơ máy luôn mất.....
Vào giờ học....
Không khí im lặng bất ngờ.....
- Chào các em, hôm nay cô sẽ thông báo vs các em 1 tin vui..... Các em có háo hức ko?
Im lặng....... ( Cô giáo lớp này ngu quá đi, trong đây toàn 1 lũ con nhà giàu 16 tuổi rồi, chứ có phải lũ trẻ con 3 tuổi đâu..... )
- Cuối tuần này các em sẽ đi cắm trại trên núi do nhà trường tổ chức! Các em có vui chứ? ( Ngu tập 2 rồi cô ơi....)
- Đi cắm trại chán lắm cô ơi......
- Đi biển Hawaii đi cô.....
- Em sợ kiến cô ơi.....
- Cuối tuần em đi Mỹ rồi cô ơi...
- Em ko biết đóng đinh ạ......
- Em ko leo được núi ạ...
- Mặc váy đi được ko cô......
Xôn xao bàn tán..... ồn ào....
- IM LẶNG! Các em nghe cô phổ biến ha, đây là chuyến thăm quan bắt buộc..... Nhà trường sẽ chịu hoàn toàn chi phí.... Ai ko đi sẽ bị đình chỉ học..... Chắc ba mẹ các em ko muốn con mình bị đình chỉ học đâu ha......
( Trường học gì mà kì quá...... )
- Hảaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa ?
- Gì kì vậy cô.....
- Năm sau phải chuyển trường thôi.....
- Bực quá à..........
- Mang bom đi phá trường đi.....
- Ức chế rồi nha cô.....
- Cả lớp trật tự! ( Vỡ hết kính rồi các bạn ạ..... ) - Băng Linh! Em sẽ là người quản lí lớp ta. Em sẽ phải đảm bảo rằng lớp đủ sĩ số..... bla ... bla.......
Tuy ko thể hiện ra bên ngoài nhưng nhìn mặt Linh là biết cô nàng bực thế nào rồi.... Bị bắt phải quản lí 1 lớp toàn 1 lũ quỷ vậy thì đến thánh cũng phải chết vì bực mất.....
Tại cantin.....
- Haizzzzz.... Cái trường quái quỷ.... Mắc mớ gì mà bắt người ta lên núi chỉ để làm cái lều rồi học nhóm lửa chứ....... - Khải than thở...
- Tôi thấy vui mà.... Lên đó chắc đẹp lắm đó..... - My hớn hở.....
- Vui cái con khỉ.... Bà có biết là trên đời tôi sợ nhất là kiến.... Vậy mà trên đó toàn kiến thôi à.... Hơn nữa tôi hết kem chống nắng rồi..... Chiều phải đi mua cả thuốc chống côn trùng nữa vậy..... Còn cả áo chống nắng nữa nhỉ......
- Đây là con kiến đúng ko bạn Khải nhỉ? Xinh quá ha...... - Nói rồi My đưa con kiến lên trước mặt Khải.....
- Asaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa............ Quái vật.... Mẹ ơi cứu con.... bà bỏ nó xuống coi.... Con này mà đốt đau lắm ha.... Đừng có đùa........
- Haha....... Đứng đó tôi cho xem này..... Nó đáng yêu lắm đó nha.....
- Trời ơi bà nghịch bẩn quá vậy..... Đừng đuổi nữa mà...... Assaaaaaaaaaaaaaaaaa....... Hizzzzzzzzzzzzzz............
- Haizzzzzzzzzzzzzzzzzz....... Đến chịu vs 2 đứa này nữa......... Mà Linh là lớp trưởng chắc phải nhận nhiều nhiệm vụ lắm nhỉ.....- Nguyên hỏi....
Gật nhẹ đầu, Linh nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại 1 cách khó hiểu.........
- Đó, bây h ai là hoa đã có chủ mà vẫn đi tán gái ấy nhỉ? - Tuyết Anh đá đểu Nguyên 1 cách ác độc......
- Em........
- Sao ko anh yêu...... Có vấn đề gì sao honey.....
( Xin phép cho Nấm cắt bỏ đoạn này ạ......)
Dạ vâng, cắt bỏ tức là chương này đã xong ạ.... Thời gian từ lúc nấm bắt đầu viết đến bây h thì nấm đã biết điểm thi học kì..... Và điểm văn ko hề tốt 1 chút nào..... Asaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa .............. Nấm chuẩn bị ném máy tính đi đây...... Sau khi ném xong Nấm sẽ lên sao mộc để tìm cách chữa máy.... Bye bye mọi người..... Cái máy sắp chết rồi......... Nấm sẽ tổ chức đám tang cho nó trước khi sửa nó.... Ai đến được thì đến chia vui cùng nấm nhé......