Chương 31
Sau khi ăn no căng cả bụng, thì cả 3 đứa lại tiếp tục lên đường tìm nhà cho bé Ty.
-Nhà e nhìn như thế nào z? - Nó
-It has a white door with a lot of textures. - bé Ty nhanh nhảu trả lời
( Nó có một cái cửa màu trắng với rất nhiều học tiết)
-Con bé nó nhớ đc có cái cổng thui có mày à- nhỏ Ngọc chọc
-Theo như sự nhiểu biết của t, và theo cái địa chỉ này, thì t đoán nhà bé cũng ko xa lém.- Nó tỏ vẻ thông thái
-Theo m thôi, tao ko rành lém- nhỏ Ngọc quyết định phó thác vào Nó chứ chả biết làm s đc.
2 tiếng sau…
-CÁI CON KIA, gần của mày đây đấy hả? - nhỏ Ngọc bực bội la hét
-Sorry hình như t cũng đi lạc rùi- Nó ngớ ngớ
-WHAT? Huhuhuhu- bé Ty
( cái j?)
-Nín đi em, ai đời đi giúp người ta mà chính mình cũng bị lạc là s? - nhỏ Ngọc nói móc nó
-Thôi để t kêu tãi cho lẹ- nhỏ Ngọc lại nói
-Có tiền đi tãi sao nãy giờ ko nói, là suy nghĩ mất hết cả chất sám của t- Nó tỏ vẻ
-Yeah! I can come home now. Right? - Bé Ty mừng rỡ
( em có thể về nhà rồi. Có đúng ko?)
Sau 15 phút đi taxi thì tụi nó cũng về đc tới nhà của bé Ty. Con bé mừng rõ lém, lôi tay cả 2 đứa vào nhà chơi. Bây giờ đã là 7h tối. Tuy ko trễ lém nhưng trong nhà có lẽ rất náo động. Căn nhà của bé Ty rất to và đẹp, nói thiệt là ko thua kém j nhà của con Ngọc bạn nó.
-Đúg là tụi mình đoán ko sai- nhỏ Ngọc gật gù
-Ukm - nó thơ thẩn trả lời.
Mãi ngắm nhìn căn nhà nên nó ko bt có bt là có người đag đến
-Ôi, tiểu thư đi đâu z? Làm mọi người tìm cô cực khổ lém? Chúng tôi xém nữa là báo công an rùi- một cô người làm chạy đến chỗ bé Ty nói thấp thởm.
-Con bị lạc - bé Ty trả lời ngắn gọn nhất có thể, chắc con be cũng chả có đủ từ để mà giải thích rõ ràng cho mọi người đc.
-Vâng, bé Ty bị lạc ở gần XXAAXX, nên tụi con giúp e tìm nhà về- Nó giải thích
- Yeah, They brought me home, they also fed me. They are my sister now, please be nice to them.- bé Tý
( Đúng zậy, Họ đã dẫn con về, và cũng đã cho con ăn. Từ bây giờ họ là chị của con, làm ơn hãy đối xử tốt với họ.)
Tuy con bé nói nhiều, nhưng mấy người làm vẫn chẳng hiểu đc bao nhiêu cứ ừ ừ à à cho qua.
Bé Tý kéo Nó và Ngọc ngồi vào cái ghế sofa ở phòng khách và bắt đầu giới thiệu từng người một. Tổng cộng nhà con bé có 3 người (chưa kể ba và anh con bé) 1 cô giúp việc nhà, 1 bác trông vườn, và một bác tài xế riêng của gia đình.
-Thế ba và anh e đâu?- Nó hỏi
Nghe nó hỏi thì bé Ty cũng bắt đầu ngộ ra nhìn cô giúp việc để kiếm câu trả lời.
-Anh con đã đi tìm con nãy giờ rồi, giờ cũng chưa thấy về, còn ô chủ tụi tui chưa dám nói, sợ ông lo lắng, đó là ý của cậu chủ- cô giúm việc trả lời với bé Ty.
Nghe xong thì bé cũng quay sang tụi nó cười trừ.
-Anh e đẹp trai lắm đấy nhá- bé Ty nói = tiếng việt, chắc câu này bé nói đc.
-WOW, WOW, thiệt ko? Có gì giới thiệu chị nhé, chị đang độc thân- Nó khoái chí
-SURE!- bé Ty cũng khoái chí ko kém
-Còn chị nữa- nhỏ Ngọc cũng bon che
-Ai cho? M có người rùi mà, t đâu giành nỗi với m chứ- Nó gườm gườm
-Thế thôi- nhỏ Ngọc quê quên lãng đi thế là Nó và bé Ty đc một tràng cười thả ga.
Đang ngồi trò chuyện vui vẻ thì nghe tiếng một đang chạy vào sân, bác làm vườn vừa chay ra xem vừa nói
-Chắc cậu chủ về đấy, tui ra xem thử- bác làm vườn
Từ xa có thể nghe tiếng một thanh niên đag hớt ha hớt hả hỏi, nghe giọng nói thì có vẻ rất lo lắng.
-Bé ty về chưa?-
Theo phản xạ nó và Ngọc cũng ngoái đầu về hướng có tiếng nói. Nghe thấy tiếng bé Ty cũng chạy một mạnh ra phía cửa.
-AAA hai đã về, bé nhớ 2 lém.- Bé Tý ôm chầm cái thân người to xác của anh 2 bé
-Sáng h em đi đâu zậy hả? Bt 2 lo lắm ko? -
-Ty xin lỗi 2 - bé Ty mếu máo
Thấy cảnh nay ai cũng đau lòng, và thấy thương cho tình cảm anh em dù xa cách bao lâu nhưng vẫn rất yêu thương nhau.