học nhóm.
Nó đang tung tăng đi bộ về nhà, tiết trời thật đẹp, nó mang lại cái cảm giác dịu nhẹ, im ắng. Thả hồn theo cơn gió cuối thu mát lạnh, khẽ nhắm mắt cảm nhận lấy cái không khí kì lạ đến đặc biệt của thời khắc giao mùa này, nó hít hà 1 hơi thật sâu. Nhưng cái sự 'rầu mên tệch' chưa được bao lâu, tiếng nói nghiêm nghị đầy đáng sợ của ba nó-Nguyễn Gia Kiệt vang lên mang đầy vẻ thịnh nộ, cơn tức giận khiến rung chuyển cả căn nhà. Nó đứng ngoài sân, chẹp lưỡi đủ để biết lý do rùi. Nhẹ nhàng mở cửa, nó rón rén, lẹ làng lách qua đống đồ đang đổ nát vương vãi trên sàn.
-C...con chào ba Gia Kiệt.
Gia Kiệt nghe thấy giọng nói trong trẻo của đứa con gái iu phát ra liền quay phắt 180* cười hiền xoa đầu nó.
-Thiên Vy hả con? Ba vừa mới từ Đức về đây thôi.
Nó mừng thầm, may mà hôm nay ba nó còn chưa xử đến tội nó. Nhưng niềm vui chưa được bao lâu thì mức độ sợ hãi lại nhân đôi khi bỗng nhiên mặt ông bố Gia Huy này tối dần, đôi lông mày nghiêm nghị nhướn lên nhìn nó.
-Thế này là sao hả Thiên Vy? Thằng Thiên Nam đã tụt dốc thê thảm khi lớp có 32 hs mà nó lại xếp thứ 31,5 về học tập. Giờ đến con cũng thế là sao hả? Lớp có 40 hs mà xếp thứ 5. Hai đứa định tính sao đây?
Gua Huy cầm bảng điểm giơ trước mặt 2 đứa con, tay kia thì lăm lăm cây chổi lông gà đầy đáng sợ. Nuốt nước bọt đánh 'ực', 2 đứa nó lấm lét nhìn nhau. Vậy là đã xác định rùi, bị tụt thành tích xuống bao nhiêu là hưởng phạt bấy nhiêu. Nhưng cũng nhờ cái miệng dẻo quẹo có thể phóng ra đường làm ngọt lòng người khác mà nó được giảm án xuống 2 gậy. Đối với Thiên Nam thì mồm bắn ra toàn 'mật cá' khiến Gia Kiệt phải đắng lòng tặng cho thêm 5 gậy nữa. Nó ngồi nhìn ông anh mà xót hộ, không nịnh được chút gì mà còn thêm dầu vào lửa nữa.
------------------------------------------
Sáng sớm hôm sau, nó và Thiên Nam tiễn Gia Huy ra tới sân bay về Đức, hai đức chuẩn bị tới trường. Hậu quả của hình phạt tối qua là giờ Thiên Nam khó mà tự đi học được ngoài cách bám vào vai nó, lết cái thân xác đi học. Lại 1 dịp nữa cho các hội bà 8 và ông 8 khi thấy nó đang khoác vai dìu đại ca của trường vào. Mấy thằng bạn thấy thế thì thừa cơ trêu chọc đủ thứ bởi hiện tại là Thiên Nam không đánh trả.
Tại lớp 10a5, tiết học đầu...
-Này, tất cả ngồi thẳng dậy hết cho tôi. 'Đồ tinh thần đi du lịch' hừ.
Thầy dậy toán tức giận hét lên làm tập đoàn sâu ngủ phải bật dậy như lên dây cót sẵn.
-Em kia...
-Dạ, em ạ?-nó tự chỉ vào mình hỏi lại. Nhận được cái gật đầu và ngón trỉ thần thánh chỉ ra dãy hành lang lf nó tự biết thế nào rồi. Hôm nay nó không rảnh để đôi co, lon ton chạy ra đứng phạt.
Đang độc thoại 1 mình, 1 bóng người cao lớn vước tới. Thân hình cân đối, tạo vẻ ấn tượng với cà vạt thắt lỏng, khuôn mặt điển trai cùng mái tóc có phần đơn giản nhưng lại vô cùng đẹp. Người đó nhìn nó với ánh mắt kì lạ kiểu 'bộ khùng rùi hả?' Rồi tiến tới.
-Đang là gì vậy?
Nó giật mình, không lảm nhảm tự nói chuyện nữa, quay ra.
-Anh Gia Huy, anh không thấy em đang đứng phạt hay sao hả?
-Rảnh vậy thì theo anh ra đây chứ đứng vậy hoài chán lắm.
Nói xong Gia Huy nắm tay nó định kéo đi nhưng nó giật lại.
-Em đang bận chớ không hề rảnh nhá.
Gia Huy chẳng buồn nghe, 1 lần nữa lại theo bản thân, tự kéo nó đi ra phía vườn sau trường.
Nó cố rút tay ra ngưng lại càng vị nắm chặt hơn, đến khi tới nơi là Gia Huy mới thả tay ra.
Bỗng nó ghé sát vào mặt Gia Huy khiến cậu có chút lúng túng.
-Anh, trừ cái vẻ ngoài này ra thì tâm hồn anh chắc là tệ lắm phải không?
-Chết tiệt, không lẽ cùng dòng máu là lời nói cũng giống nhau hay sao?
Gia Huy sau khi biết được nó là em gái Thiên Nam càng thấy nhiều điểm giống nhau của 2 anh em nhà này nhưng lại toàn giống nhau điểm xấu thui. Đang yên, nó đẩy cậu ngã cái rầm, cả khuôn mặt điển trai cắm xuống đất. Xoa xoa cho cái mũi vô tội, ngước mặt đã thấy nó đang ngồi với Lâm Phong rùi.
-Ê, chỗ này của tôi mà.
Gia Huy đứng đấy quyết liệt kêu gào đòi giành lại ghế nhung chỉ nhận lại được cái...phủi tay. Không làm sao được, đành ngồi ké chỗ Lâm Phong, vì vậy mà cậu nghe lỏm chút xíu...