Hắn cau mày nghĩ, “Hệ thống nói rằng phó bản này được mở lần đầu tiên, là một phó bản hoàn toàn mới, một phó bản mới tinh nhưng thiết lập lại cách đây 5 năm trước là có ý nghĩa gì?”
Chúc Song Song nói: “Chính vì vậy, rất có khả năng là chúng ta không bước vào thế giới hiện tại của thôn, mà là 5 năm trước, những con xe này chính là manh mối nhắc nhở.
”
“Vậy thôn này 5 năm sau sẽ có trông như thế nào?” Tô Vãng Sinh lại hỏi: “Chỉ ra điểm này có ích gì?”
Chúc Song Song ngước mắt nhìn Tô Vãng Sinh, “Đạo sĩ này, anh đã xem bộ phim ‘ngọn đồi câm lặng’ chưa?”
Tô Vãng Sinh quả thực đã xem qua bộ phim kinh dị kinh điển này, nhưng hắn cảm thấy mình chỉ là một khán giả tìm kiếm sự mới lạ, không thể nhìn thấy cái mà nhà biên kịch chuyên nghiệp nhìn thấy.
Tô Vãng Sinh nghiêm túc nhìn cô, ý bảo cô tiếp tục nói.
Chúc Song Song nói: “Anh ngẫm lại đi, ‘ngọn đồi câm lặng’ thực ra là được xây dựng dựa trên một thế giới thực, trên hệ thống ba chiều của thế giới bên ngoài và thế giới bên trong.
”
Dựa theo gợi ý của Chúc Song Song, Tô Vãng Ninh đã lập tức hiểu ra, cũng bắt được ý của cô.
Chúc Song Song nói: “Nhiều bộ phim điện ảnh cũng như các tác phẩm văn học đều có nhắc đến điều này, bản chất của nó là sự sắp xếp và kết hợp giữa không gian và thời gian, dù được kết hợp thế nào thì vẫn sẽ có một đặc điểm đáng chú ý chính là ‘không cùng một lúc’.
”
“Ý của cô chính là…”
Chúc Song Song: “Có thể chúng ta đã bước vào một thời không nào đó tại thế giới này, vị trí của chúng ta đang đứng xuất phát từ thế giới bên trong liên kết với thế giới hiện thực 5 năm sau.
”
Cô nói thêm: “Tất nhiên, cũng có thể có những tổ hợp hoán vị khác, nó có thể ở ngay trên phố, trong một thế giới khác, nơi mọi thứ diễn ra mà chúng ta không thể nhìn thấy được.
”
Tô Vãng Sinh lập tức cảm thấy choáng ngợp.
Màn đêm ở thôn Hòe Dương rất dày đặc, như có muôn vàn lớp mực đổ vào bầu trời đêm, dưới cơn gió thổi qua, mực đen lay động rồi biến đổi, như có thứ gì đó đang thảm thiết giãy dụa.
Trần Thiên dẫn theo hai thành viên mới gia nhập Guild của mình nhanh chóng tìm thấy cửa hàng thú cưng duy nhất ở thôn Hòe Dương.
Vào ban đêm, cửa hàng thú cưng đóng cửa, nhưng rèm cửa vẫn chưa được kéo, Trần Thiên giơ đèn pin lên, nhìn vào bên trong qua cửa sổ.
Đây quả thực là một cửa hàng thú cưng, có rất nhiều loài thú cưng trong lồng sắt, đa số là chó mèo, có mấy loại chó ta mèo ta phổ biến trong thôn, cũng có loài mắc tiền.