Đến khi hai anh em lên đại học, cha mẹ đều đã có gia đình mới và con cái mới, dần dà bọn họ cũng thờ ơ hoặc không còn muốn quan tâm đến hai anh em, hai người cứ vậy vừa học vừa làm, lao động cật lực để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống.
Trần Tình là sinh viên ngành y, bạn cùng lớp thấy cô hàng ngày vất vả làm mấy công việc bèo bọt, nên có một hôm đã bí mật kéo Trần Tình đến ký túc xá của mình và nói với cô rằng, “Trần Tình, tớ có một công việc này hấp dẫn lắm, cậu có muốn làm hay không? Mỗi ngày ít nhất có thể kiếm được 1 vạn đấy, sau một tháng sẽ càng nhiều hơn, một tháng 10 vạn là không thành vấn đề.
”
Trần Tình vừa nghe xong đã nghĩ ngay đến mấy công việc không đứng đắn ở quán bar, bởi vì cô cũng xinh nên đây cũng không phải lần đầu có người mời chào cô.
“Không phải làm ba cái đó đâu, là livestream đấy, có người trong trường tụi mình cũng đang làm á.
”
Sau đó Trần Tình mới biết còn có một loại livestream ‘đen’, hành hạ động vật đến chết.
Thì ra có một số người lại si mê loại livestream này.
Họ thích nhìn thấy bàn tay thon nhỏ đeo bao tay cầm một con dao sắc bén lên cắt phần đầu và bụng thú cưng của mình, thích xem những ngón tay trắng phau ấy tắm mình trong vũng máu, họ vô cùng thích thú và phát cuồng vì điều đó.
Thậm chí, một số thú cưng còn là do họ tự tay nuôi nấng từ một đến hai năm.
Đó là lần đầu tiên Trần Thiên và Trần Tình cảm nhận được mặt tàn ác và biến thái ở một số người trước khi bước vào trò chơi sinh tồn này.
Đương nhiên Trần Tình không đồng ý và Trần Thiên cũng sẽ nhất định không để cô đi làm loại chuyện ấy.
Sau đó, hai anh em họ bước vào trò chơi sinh tồn, họ cảm nhận được bản chất ác độc của con người nhiều hơn khi ở trong trò chơi, họ phải đối mặt với nỗi sợ hãi cùng áp lực bất cứ lúc nào cũng có thể chết, đồng thời coi bản chất xấu xa được phóng đại vô hạn và ăn vào máu ấy là một chuyện rất thường tình.
Dù vậy, họ vẫn luôn kiên cường và giữ vững giới hạn làm người của mình.
Bọn họ còn thành lập ra Guild Hỗ Trợ.
Nhóm newbie bọn họ tưởng chừng như sẽ vĩnh viễn mắc kẹt trong vực sâu thăm thẳm của cái chết, nhưng nếu cùng chung tay góp sức, có lẽ sẽ có một người trong số họ có thể leo ra khỏi bóng tối.
Bây giờ phù dâu lại làm một việc tương tự, nhưng nó lại càng khiến da đầu người ta tê dại hơn.