Editor: Salad days.
Thời Dĩ Thiên liền uể oải, khóe miệng cũng trễ xuống.
Chris đem hắn ôm vào lòng, lau mồ hôi ướt mướt trên trán hắn mà an ủi nói - “Đừng gấp, chúng ta còn nhiều thời gian mà, từ từ sẽ được thôi”
Thời Dĩ Thiên cảm thấy bọn họ không thành công là do bản thân mình, hắn còn chưa có thể khống chế tốt tinh thần lực của mình, chỉ kích động một chút liền……
“Chúng ta tiếp tục” - Thời Dĩ Thiên nắm lấy tay Chris.
“Anh rất sẵn lòng” - Chris cầm lấy tay Thời Dĩ Thiên đặt bên môi hôn lên, đôi mắt màu xanh lục ngước lên nhìn - “Bảo bảo, em không được hút khô anh liền đó”
Thời Dĩ Thiên mặt nóng lên, lắp bắp nói - “Em...em không phải cố ý….” - Hắn là không kiềm chế được mà.
Thời Dĩ Thiên lại càng đỏ mặt hơn.
Hắn ngửa đầu nhìn Chris, sờ sờ lên nửa bên mặt lành lặn của Chris nói - “Anh nên cười nhiều một chút, rất đẹp”
Nhìn nửa bên lành lặn của Chris thì Thời Dĩ Thiên có thể tự tin nói, nếu toàn bộ gương mặt Chris trị khỏi thì có thể xếp hạng nhất hạng nhì trên đế quốc.
Lúc trước không phải hắn chọn Chris làm giống đực cộng sinh vì gương mặt này sao.
Thời Dĩ Thiên tới bây giờ cũng chưa từng từ chối mình bị nhan khống, thích cái đẹp là thiên tính của con người mà, đâu có gì sai trái.
Chris thở dài một tiếng, nắm lấy tay Thời Dĩ Thiên dán lên mặt mình - “Thì sao? Giống cái trên Lam Tinh này chỉ có mình em là không thấy anh xấu xí, còn thấy anh đẹp nữa.
Ở Thần Hi còn có không biết bao nhiêu giống cái ở sau lưng em cười nhạo mắt nhìn của em kìa”
Thời Dĩ Thiên rầm rì một tiếng - “Mắt em đúng là có vấn đề đó, thì sao chứ?”
Chris cười càng thêm rực rỡ, nhẹ giọng nói - “Em chưa nghĩ tới là anh có thể không trị khỏi sao?”
“Nghĩ rồi” - Thời Dĩ Thiên cũng không ngừng - “Trị không hết thì vẫn là Chris thôi”
Thời Dĩ Thiên cười như trộm được báu vật - “Không phải vẫn còn nửa bên xinh đẹp như vậy sao, coi như em vẫn còn lời”
Thời Dĩ Thiên cũng không nói hết lời trong lòng ra, vết sẹo đó so sánh với Chris thì quá nhỏ bé, Chris của hắn tốt như vậy, làm sao có thể không thích được chứ.
Chris cũng chịu không được nữa mà hôn xuống, nụ hôn rất dịu dàng, không cuồng nhiệt giống như lúc nãy.
Hắn hôn đến nổi làm cho Thời Dĩ Thiên toàn thân đều bị dục vọng tra tấn, lúc đó, Chris mới từ tốn mà tiến vào.
Thân thể Thời Dĩ Thiên cũng sớm bị nụ hôn làm cho sắp cao trào rồi, lúc Chris đâm vào thì tiểu huyệt cũng nhịn không nổi nữa mà liền cao trào
“Ahh…..Chris…”
Tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên gắt gao bao lấy dương v*t Chris, tham lam mà ăn vào.
“Hừ….bảo bảo….” - Chris suýt nữa mà bị kẹp đến bắn ra.
“Bảo bảo….” - Chris thở hổn hển - “Thử...thử dùng tinh thần lực đi”
Bây giờ?
Thời Dĩ Thiên cả người đang tê dại, vẫn còn đang cao trào, híp mắt không nói lời nào.
Hắn đang nỗ lực mà nhớ lại cảm giác kỳ diệu lúc này, tiểu huyệt vẫn từng ngụm cắn lấy dương v*t Chris, giống như là muốn hút hết tinh dịch ra.
Chris yêu mình.
Cho dù không phải lúc bắn tinh, hắn cũng cảm nhận được Chris yêu mình.
Chris đang ở trong hắn, cả hai hòa làm 1, bọn họ như hợp lại làm 1, trong anh có em, trong em có anh.
“Bảo bảo,......anh yêu em….”
“Chặt quá….bảo bảo….tiểu huyệt ướt quá….sướng chết mất”
“Yêu bảo bảo……”
Thời Dĩ Thiên cũng không thấy Chris mở miệng nói gì.
Đây là thế giới tinh thần lực sao?
Thời Dĩ Thiên nhin xuống kích động trong lòng, thử kêu lên - “Chris?”
Chris liền đáp lại - “bảo bảo”
dương v*t theo đó mà lại hung hăng đâm vào, Thời Dĩ Thiên cũng rên rỉ theo.
“Ah…..sâu…….Chris”
Tiếng rên rỉ này trực tiếp vang lên trong đầu Chris, Chris liền biết bọn họ đã liên kết được tinh thần lực.
Thời Dĩ Thiên nghe Chris nói - “Bảo bảo, thực sự quá tuyệt vời, nhanh như vậy đã học được cách khống chế rồi”
dương v*t Chris vẫn chôn sâu trong tiểu huyệt như cũ, hơn nữa cũng không ngừng mà rút ra đâm vào, mỗi lần đều mang theo rất nhiều dâm dịch kéo ra.
Khóe mắt Thời Dĩ Thiên đã ửng đỏ hết, nhìn Chris chăm chú, ánh mắt cũng ngập nước mang theo đầy niềm vui sướng và tình yêu đong đầy, Chris nhìn thấy mà dương v*t lại to thêm một vòng
Đây là giống cái mà hắn yêu thương.
Em ấy ưu tú như vậy, tốt đẹp như vậy.
Em ấy là giống cái tốt nhất trên toàn thế giới, không có bất cứ giống cái nào có thể so sánh được.
Từ lúc đến Lam Tinh đến giờ.
trở thành giống đực của Thời Dĩ Thiên chính là điều may mắn nhất mà hắn từng có.
Toàn thân Thời Dĩ Thiên đã ửng đỏ hết rồi, bởi vì quá sung sướng cũng bởi vì cảm nhận được suy nghĩ của Chris.
Thời Dĩ Thiên cũng trong tinh thần lực nói - “Anh lại nói em tốt đến như vậy, em thực sự ngượng đó”
“Anh mỗi câu đều nói sự thật” - Chris trong câu nói còn mang theo ý cười.
Thời Dĩ Thiên dùng đôi mắt đen sáng lấp lánh nhìn Chris, họ giờ tuy không mở miệng như đều cảm nhận được suy nghĩ của đối phương.
Loại cảm giác kỳ diệu này, trừ bỏ thân thể mà đến linh hồn cũng như hòa làm 1.
Tình ái dường như đã gấp đôi sự sung sướng.
Thời Dĩ Thiên lại càng thêm mẫn cảm hơn trước, lần này động tác của Chris cũng dịu dàng hơn, Chris cũng sắp không chịu nổi bao lâu nữa.
“Chris…..ah……”
Cao trào làm tiểu huyệt Thời Dĩ Thiên phun ra rất nhiều dâm dịch, mỗi tế bào trên cơ thể như đều run lên, quá mức mãnh liệt, hắn chỉ cảm thấy trong đầu như có ánh sáng lóe lên, ngay sau đó mọi thứ liền tối đi.
Lúc tỉnh lại, Thời Dĩ Thiên đã ngửi thấy mùi gì đó rất thơm.
Mơ mơ màng màng tỉnh lại, hắn liền ngửi được mùi thơm rất nồng, là mùi thịt nướng, còn có mùi hương liệu gì đó, làm cho mùi thịt nướng càng thêm khiến người ta không nhịn thèm được.
“Dậy rồi?” - Chris nói
Thời Dĩ Thiên cảm thấy bên mình có cái gì đó lông xù xù, lúc này mới phát hiện mình đang nằm trong lòng một con sư tử lớn.
“Chris?” - Thời Dĩ Thiên ngơ ngác ngồi dậy, nhìn thấy trên bãi cỏ là một con sư tử lớn.
Toàn thân sư tử là bộ lông màu hoàng kim, còn có một đôi mắt màu xanh lục rất đặc biệt, bộ lông dưới ánh mặt trời cũng sáng lấp lánh, bộ lông kéo dài từ đầu vai đến phần ngực, khí phách 10 phần.
Sư tử nhìn chăm chú Thời Dĩ Thiên, tỏ vẻ mình đúng là Chris.
Thời Dĩ Thiên nghi ngờ - “Anh vì sao mà biến thành như vầy?”
“Không thích hả?” - Giọng sư tử trầm ấm nói.
“Không có” - Thời Dĩ Thiên lắc đầu - “Anh biết rõ là em thích mà”
Thời Dĩ Thiên đứng lên, ôm lấy sư tử lớn mà cọ vào đống lông xù xù đó.
“Ah……” - Thời Dĩ Thiên vô cùng hưởng thụ mà phát ra tiếng rên.
Hắn khi còn nhỏ đã thích bản thể của Chris, thường xuyên quấn lấy đòi hắn biến về bản thể.
Khi đó Chris cũng chưa lớn như vậy, chỉ là một chú sư tử bé, Thời Dĩ Thiên còn có thể ôm lấy mà lăn lộn trên bỏ, hay cưỡi lên lưng để Chris chở đi chơi.
Ở kiếp trước của Thời Dĩ Thiên, sư tử còn gọi là Toan Nghê (狻猊 - nghĩa là sư tử), sư tử là đứa con thứ 9 của rồng cổ đại, dẫn dắt muôn loài.
Sư tử là loài họ mèo.
Khi còn nhỏ, Chris có thể nói là như một con mèo lớn vậy.
Mà Thời Dĩ Thiên thì không thể nào kiềm chế được mà muốn sờ sờ vào.
Nhưng càng lớn thì Chris cũng càng ít biến thành bản thể trước mặt Thời Dĩ Thiên hơn.
Nên bây giờ nhìn đến chú sư tử lớn này, Thời Dĩ Thiên vô cùng vui thích.
Đem đám lông xù xù của Chris ôm lấy, Thời Dĩ Thiên hỏi - “Nhưng sao đột nhiên biến thành như vậy?”
“Là do em đó” - Chris nói
Thời Dĩ Thiên nghiêng đầu - “?”
“Là do tối qua, khi chúng ta cộng hưởng tinh thần lực, anh giờ không thể biến trở lại được”
Thời Dĩ Thiên mở to mắt nhìn - “Anh không sao chứ? Không biến về được….không lẽ….bị….bị em…..hút khô?” - Nói đến mấy lời này làm Thời Dĩ Thiên đỏ mặt hết lên.
“Không phải” - Thụy Nặc từ bên cạnh đi tới, thay Chris trả lời - “Không những không bị bảo bảo hút khô, mà Chris còn vì được cộng hưởng tinh thần lực mà thêm lợi không ít, vì năng lượng được tăng mạnh nên nhất thời không biến về dạng người được, nghĩa là giờ cậu ấy cần phải khai thông xong hết mới trở về thành hình người được”
“Thật vậy sao?” - Thời Dĩ Thiên vô cùng vui vẻ nói - “Vậy tốt quá rồi! Chris có phải sẽ thăng cấp không?”
“Còn chưa chắc” - Sư tử lớn lắc đầu nói - “Nhưng anh thực sự có thể cảm nhận được là tinh lần lực của mình đã tăng lên”
“Vậy nghĩa là có hiệu quả” - Thời Dĩ Thiên hai mắt sáng lấp lánh - “Đã có tác dụng thì chúng ta làm thêm vài lân, chắc chắn là các anh đều sẽ thăng cấp”
Sư tử lớn tựa đầu nhẹ vào Thời Dĩ Thiên, ánh mắt tràn ngập sủng nịch, nhưng cũng không đáp ứng đề nghị của Thời Dĩ Thiên.
Thụy Nặc xoa xoa đầu Thời Dĩ Thiên nói - “Bảo bảo, tuy tụi anh đều muốn nhanh thăng cấp, muốn xứng đáng hơn với em, để có thể trở thành chính phu nhưng mà tụi anh có đến 3 người, em chỉ có 1, tụi anh cũng không muốn em mệt chết đâu”
“Cho nên, từ từ thôi, chúng ta vẫn còn nhiều năm mà”
Thời Dĩ Thiên từ hưng phấn chậm bình tĩnh lại, Thụy Nặc nói đúng nha, nếu làm thường xuyên quá, có khi mình cũng ăn không tiêu.
“Được rồi, thịt chín rồi” - Quý Quân bên chỗ nướng thịt nói - “Đừng nói nữa, mau cho bảo bảo ăn no trước”
Lúc này Thời Dĩ Thiên mới cảm nhận được cái bụng mình đang đánh trống vì đói, hắn đi tới, từ trong tay Quý Quân nhận lấy thịt nướng thơm phức
- --------------------
Nay chỉ kịp 1 chương thôi hà.