Nhóm Tiên Sinh Kỳ Quái


"Loạch xoạch.” một con sinh vật nhuyễn thể nhỏ bị cô dễm trùng, ở dưới để giày cô vươn xúc chi tinh tế vặn vẹo, ý đồ chui vào giày.Tần Minh Hoàng soạt một cái rút ra đao cột trên đùi chọc nó chết dí trên mặt đất, chờ nó bất động mới nâng lên quan sát trong chốc lát, lại hất văng nó khỏi mũi đao.Cô đi ra ngoài khoảng đất trồng, thường thường dừng lại quan sát trong chốc lát các loại sinh vật Không Hải trên mặt đất, yên lặng ghi nhớ chúng nó.

Nếu gặp được thứ cảm thấy hứng thú, liền dùng gậy hất riêng chúng nó sang một bên.Các vị khách này vừa tới thế giới mới, phần lớn còn đang choáng váng, lực sát thương không cao, so ra còn kém những gia hỏa biến dị trong thành phố Nhân Lai, Tần Minh Hoàng đều có thể nhẹ nhàng ứng phó được.Cô không chỉ thấy được quái vật quen mắt, còn thấy rất nhiều loại cá chưa từng thấy.Nhìn có vẻ khá là ngon, cô ngồi xổm bên một con cá lớn thân hình thon dài hồng nhạt, kéo nó lên, chuẩn bị chờ lát nữa bảo Kỷ Luân làm chín cho cô nếm thử.Con này tựa hồ cũng không tồi, chất thịt thực chắc, cô lại túm lên một con cá màu bạc.Á, con này thịt màu đen, không tệ, nhất định phải thử xem.Tần Minh Hoàng đông chọn tây nhặt, giống như đang dạo chợ hải sản.


Cô là xem cái này muốn ăn, nhìn cái kia cũng thèm, không đến một lát đã chọn được một đống cá.Chừng này vẫn là chín trâu mất một sợi lông, trên mặt đất còn nhiều như vậy.Cá Không Hải không quá nặng mùi cá, hương vị lại tươi ngon, tuyệt vời.Cùng với gia hỏa giống như con cua kia, nhưng so với cua thì lớn hơn nhiều, vỏ xác tuy cứng, thịt cũng chỉ có một chút như vậy, nhưng ăn thật sự rất ngon.

Tần Minh Hoàng nhớ lại dư vị của con cua đã ăn một chút, túm ống thép lên hưng phấn chạy tới.Kỷ Luân quét sạch phần dinh dưỡng nhất của con cá lớn, lúc này mới đi ra, vội vàng tìm kiếm giống cái của mình.Vừa rồi hắn đã phát hiện cô rời khỏi sào huyệt lâm thời, đi dạo trên mặt đất, nếu không phải cô không rời xa nơi này, hắn đã nhịn không được mà từ bỏ phần còn lại, đuổi tới đây tìm cô.Tần Minh Hoàng đang sung sướng mà kéo một con cua lớn về chỗ mình để nguyên liệu nấu ăn, thấy hắn bay tới thuận miệng nói: "Nhanh như vậy anh đã ăn xong rồi?”Kỷ Luân chịu không nổi cảnh cô làm "Việc nặng", vội giúp cô tiếp nhận con cua lớn trên tay, biển ra bộ dáng có một bộ phận nhân loại, dịu ngoan dị thường mà trả lời: "Ừ, ăn xong rồi, còn mang theo một chút cho em."Rốt cuộc đồ tốt như vậy, đương nhiên hắn phải mang về, chia sẻ với giống cái quý giá của mình."Anh đủt cho em ăn, thực tươi mới.” hắn nghĩ nghĩ, bưng cằm Tần Minh Hoàng, dán miệng lên.Đút ăn loại hành vi này sẽ xuất hiện ở đôi vợ chồng hòa thuận trong chủng tộc bọn họ.Tần Minh Hoàng nhìn mặt hắn càng ngày càng gần, duỗi tay đè lại miệng hắn, biểu tình nghiêm túc tỏ vẻ cự tuyệt: "không thể!”Giống cái cự tuyệt hắn thân cận.

đã càng ngày càng hiểu rõ hành vi ngôn ngữ của nhân loại, bạch tuộc lớn cảm thấy thất vọng, các chi nửa người dưới lập tức căn cứ tâm tình của hắn thành thật mà chuyển biến màu sắc.Ngay sau đó Tần Minh Hoàng nói: "Em không ăn sống! Làm chín lại ăn!”Nếu hắn đơn thuần muốn hôn, nói không chừng cô đã đáp ứng rồi, rốt cuộc chưa nếm thử nên cô cũng có chút tò mò.


Những loại đồ ăn không biết tên này, khẳng định phải làm chín rồi mới ăn, đây là vấn đề nguyên tắc.Kỷ Luân ngoan ngoãn đi làm cho cô ăn.Trời đã tối, hai người nghỉ ngơi ở một mảnh đất trống cách đó không xa, dụng cụ nhóm lửa và sô pha là Kỷ Luân kéo trở về từ một căn nhà nơi xa.Tần Minh Hoàng vì trù nghệ của hắn ngày càng tinh vi cùng với phục vụ tri kỷ mà thuận thể sa đọa thành một đại gia cái gì cũng không làm, vắt chân chờ ăn, nhìn hắn bận lên bận xuống, một người ba việc: Nấu Cơm, dọn sạch chung quanh, xây căn nhà nhỏ tạm thời.Khó trách từ trước đàn ông đều thích cưới vợ hiền huệ mà, cô cũng thích.Không chỉ có khả năng, lại có năng lực."Ngư ca, em lạnh.” Nằm ở trên sô pha, đại gia giật giật miệng.Thực nhanh, một cái chi duỗi lại, kéo một cái chăn dưới chân cô, động tác mềm nhẹ mà đắp cho cô, còn dịch dịch mấy cái góc.Các chi vốn lành lạnh dán dán gương mặt cô, phát hiện xác thật có hơi lạnh, liền làm cho cái chi trở nên ấm áp, luồn vào thảm dán lên ngực cô vận chuyển nhiệt lượng.Lười biếng mà ôm cái chi trong lòng ngực, Tần Minh Hoàng lại kêu: "Ngư ca, em đói bụng, đồ ăn còn chưa xong sao?”Một lát sau, hai cái chi bưng cá nóng hầm hập tới, Kỷ Luân quay đầu, đầy mặt vui sướng mà nhìn cô ôm cái chi của mình, "Thân ái, em ăn trước một chút, còn lại thực nhanh sẽ xong ngay.”Hưởng dụng một bữa tiệc lớn mỹ vị, Tần Minh Hoàng dựa vào trên sô pha tiêu thực, chờ Kỷ Luân xử lý xong hết thảy tạp vật.

hắn lấy chiếu cô cô làm vui, hận không thể đến ăn cũng đút vào miệng cô, chân chính làm được đến cực hạn những thứ yêu cầu lúc trước cô thuận miệng bịa đặt ra.

Cũng không biết là thiên tính như thể hay là vì yêu mà thay đổi.Tần Minh Hoàng lúc trước chỉ nghĩ tùy tiện chơi chơi, hiện tại lại cảm thấy thật sự cũng không có gì không tốt, nam tính nhân loại bình thường nào có dễ xử như Ngư ca của cô.Kéo các chi, Kỷ Luân ngồi vào bên người cô, lại bắt đầu dùng cái ánh mắt của tên khoa học là si tình, biệt danh là si hán để nhìn cô.Tần Minh Hoàng vừa định dạy hắn một chút tri thức sinh lý của nhân loại, đột nhiên, Kỷ Luân quay đầu nhìn ra phía ngoài.Tần Minh Hoàng nhận thấy khác thường, "Làm sao thế?”Kỷ Luân: "Có rất nhiều hương vị nhân loại, đi tới bên này.”Tần Minh Hoàng ngồi dậy, nhìn vào trong bóng đêm.


Cái gì cũng chưa thấy, cô thu hồi ánh mắt, dẫm dẫm các chi của Kỷ Luân kéo trên mặt đất."Đem các cái chân này của anh đều thu hồi về, không được lộ ra."Từ lúc phát hiện cô còn rất thích các chi này, hắn càng ngày càng thích thả các chi ra.“Anh cần phải cẩn thận đừng để bị phát hiện, nếu không, bọn họ sẽ bắt anh lại nghiên cứu, nhân loại có lòng hiếu kỳ dùng không hết, thích nhất làm nghiên cứu.” Tần Minh Hoàng rút cây đao vẫn không rời thân ra xoa xoa, cười nói..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận