Như Giọt Sương Ban Mai

Một ngày thật ý nghĩa! Nhưng cô nàng Hạ Vy còn lo lắng rằng Ngọc Châu sẽ giận vì để cô ấy leo cây. Suốt cả buổi ở ngoài biển, rốt cuộc mọi khúc mắc đều xóa bỏ chỉ bằng..... im lặng!
Chiếc xe đen bóng sang trọng đậu trước cổng khu trọ. Cô gái nhỏ hết loay hoay với dây an toàn rồi lại đến cửa ra. Chàng trai thể hiện galang của mình, giúp cô.....thoát khỏi xe.
-Sao ko vào đi! -Minh Dương nhìn cô gái còn lưỡng lự.
-Ờ...tôi... Cậu cứ về trước đi!
- Cậu chưa vào tôi về được sao? Có chuyện gì đúng ko?
Hạ Vy cười gượng ghịu, cố tỏ vẻ ko sao nhưng nét mặt lo sợ kia tố cao tất cả.
-Ko sao cả mà!
-Cậu giấu nổi ko?
Chàng trai lạnh lùng kéo tay cô lôi xềnh xệch về phía dãy phòng trọ. Sau một hồi dùng chiêu thức ranh mãnh, cuối cùng Minh Dương cũng khiến cô gái phải nói ra mọi chuyện.
Có một đêm khi Hạ Vy tỉnh dậy, đèn điện tắt ngúm mặc dù cô nhớ rõ mình chưa hề tắt. Có vẻ như là mất điện. Cô gái nhỏ chạy lại mở cửa cho ánh sáng của trăng lọt vào, đỡ đi cảm giác tối tăm rùng rợn này. Đôi tay nắm chặt chốt cửa, cố gắng đẩy mạnh. Lạ lùng thay, ai đó đã khóa ở bên ngoài. Hạ Vy la hét nhờ sự giúp đỡ, đáp lại cũng chỉ vài ngọn gió xào xạc đi ngang qua.
Tiếng lá rơi chạm mặt đất nghe rõ đến lạnh người. Cô sợ bóng tối và cũng tin vào thứ gọi là ma quỷ. Giọt khóc nức nở lăn dài trên má đếm được số lần xảy ra chuyện kì lạ này ko phải là ít. Cô gái nhỏ có báo cho bà chủ, vài lần qua ở cùng cô để dò xét, những lúc như vậy lại chẳng có gì xảy ra. Ai cũng đinh ninh rằng do cô ảo giác hoặc mộng du. Hạ Vy cũng từng nghĩ như vậy, nhưng số lần xảy ra ngày một tăng và cô chắc chắn là thật. Cảm giác rùng rợn cứ đeo bám lấy cô, mà tệ hại hơn giờ này đang là buổi tối. Minh Dương lặng nhìn Hạ Vy. Cậu vẫn giữ nguyên sắc mặt vốn là bẩm sinh mà có. Nhưng bên trong khối óc kia ai biết chứa đựng những gì...? -Tối nay tôi ở đây ,ok? Một đứa con trai ở qua đêm cùng con gái, một nam một nữ ko tránh khỏi những xì xào tai tiếng. Hạ Vy dứt khoát ko đồng ý dù cho đêm nay cô có phải căng mắt để nhìn những thứ kinh khủng nhất. Nhưng từ trước đến nay vốn là Minh Dương điều khiển người khác, lời nói của cô chỉ như gió thoảng qua tai. Chỉ cần cậu thích, mọi chuyện ok. Trời về đêm khá lạnh, Hạ Vy cũng ko nỡ để một hoàng tử sống trong nhung lụa như cậu phải nằm đất. Vậy nên cô sẽ tranh phần nằm...đất vậy. Nhưng con trai luôn tỏ ra mạnh mẽ để bảo vệ người mình yêu. Cậu đâu tiểu nhân đến nỗi để cho người con gái cậu thích hi sinh vì cậu chứ. Nhường qua nhường lại, tranh qua tranh lại, cuối cùng là một quyết định cực kì công bằng : cả hai sẽ ... ngủ trên giường. Nhưng đương nhiên là có vật phân chia ranh giới ở giữa để khỏi xâm phạm chủ quyền lãnh thổ rồi. Đêm hôm đó, hai con người quay lưng lại với nhau. Ko gian yên ắng bao trùm tất thảy để lộ nhịp tim đập nhanh thành tiếng. Có chút ấm áp, chút bối rối, chút ngượng ngùng. Đôi mắt khép lại mà hồn người thì mở ra lửng lơ tận chín tầng mây. Chút hạnh phúc vây quanh như thiên sứ dẫn lối đôi nam nữ dần chìm sâu vào giấc ngủ, trên đôi môi còn vương chút nụ cười, dư vị của ngọt ngào và hạnh phúc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui