Những hạt mưa nặng nề rơi xuống như để trút bỏ hết u ám của mấy ngày nay. Hạ Vy đạp mạnh chân xuống nền đường làm nước văng lên tung tóe. Trông cô gái nhỏ thảm hại vô cùng : một tay cầm đôi giày vải đen ướt nhẹp, một tay ôm chặt lấy chiếc cặp sách được bọc túi nilon cẩn thận. Cô gái nhỏ cúi thấp mặt để tránh khỏi những đợt mưa phả vào đau rát, miệng làu bàu :
-Một ngày tệ! Ngủ dậy muộn, trễ bus, đi học một mình, trời mưa, quên ô... Tiếp theo sẽ là gì nữa đây?
Cô gái nhỏ dừng lại, bỏ đôi giày xuống và cố gắng vẫy tay mong nhận được sự giúp đỡ. Từng đợt xe sang trọng lần lượt đi qua, những vũng nước lớn nhảy khỏi mặt đường, đáp nhẹ nhàng lên người cô gái. Cô thầm rủa đám xe kia, tự hứa rằng sẽ mua một cái to hơn,sang trọng hơn để đè bẹp hết thảy đám xe ban nãy.
Hạ Vy run lên vì lạnh, cảm giác như nước đang ngấm dần vào từng ngóc ngách trên cơ thể cô. Đôi chân nhỏ khép chặt vào nhau, chiếc váy kẻ sọc carô chỉ che đến ngang đầu gối.
Hạ Vy ngồi xuống vỉa hè, từng giọt khóc cú tuôn ra rồi tan ngay vào nước mưa. Chẳng ai chú ý đến cô gái còn đang núc nở ở ven đường, ko ai bên cô khi khó khăn.
Bất chợt, một chiếc xe BMW màu đen sang trọn dừng lại trước cô gai nhỏ khi cô gần như tuyệt vọng. Một người đàn ông trung tuổi cầm ô bước lại gần, hỏi :
-Cô bé! Có chuyeej gì vậy?
Hạ Vy ko ngẩng mặt lên, bật khóc thành tiếng.
-Cháu là học sinh ở Đại Long ak?
Cô gái khẽ gật đầu.
-Cháu trễ học mất rồi.
Người đàn ông cố nhịn cười bởi cô bè ngây thơ.
-Đứng lên đi! Ta sẽ cho cháu ngồi nhờ.
Hạ Vy ngước đôi mắt đỏ hoe nhìn ông đầy hi vọng.
-Bác nói thật chứ?
Ông hiền từ gật đầu, đỡ cô đứng dậy.
Hạ Vy loay hoay mở cửa xe nhưng ko được. Đôi tay bé nhỏ tê cứng vì lạnh, ánh mắt nài nỉ sự giúp đỡ của người ngồi phía trước. Chàng trai vẫn đăm chiêu nhìn đường phố, khẽ vẫy tay ra hiệu cho người đàn ông đang cầm tay lai. Lại là bác ấy giúp cô lần nữa. Cảm ơn bác rối rít, cô gái leo lên xe. Chàng trai khẽ nhếch môi cười. Cảm giác con người này rất quen nhưng ko thể thấy rõ mặt, Hạ Vy thôi ngay sự tò mò vì sợ chọc giận ai đó rồi lại bị tống cổ khỏi xe. Cô ngồi một mình ở phía sau, mái tóc dài đen óng xõa ra, đưa tay cố vuốt cho hết nước. Người bên cạnh đưa mắt nhìn người đàn ông trung tuổi. Ông biết ý, hỏi cô gái.
-Cháu đi học một mình ak?
-Dạ ko? Cháu còn một bạn đi cùng nữa, nhưng bạn ấy đã đi sinh nhật từ tối qua, tiện thể hôm nay đến trường luôn.
Bác lái xe khẽ gật đầu rồi ko hỏi gì thêm nữa.
Nhìn cô gái nhỏ đang co người vì lạnh, chàng trai cởi chiếc áo khoác đắt tiền của mình, đưa về phía sau.
-Mặc vào đi!
Hạ Vy đưa tay nhận lấy, mùi nước hoa này rất quen, cô đã gặp ở đâu rồi thì phải. Bất chợt cô gái tròn xoe mắt nhìn người ghế trên, trong đầu tự có câu trả lời..
-HOÀNG MINH DƯƠNG!