Cô bạn cười đùa tiến lại phía bàn, nam sinh kia cũng lại theo. Vì hai người ngồi đối diện nhau nên Ngọc Châu ko ngần ngại chiếm vị trí bên cạnh Minh Dương, cười cười nói nói đủ thứ khiến cậu chướng mắt. Cô gái nhỏ cũng nhiệt tình hưởng ứng mặc cho hai nam sinh nhìn nhau đầy thách thức.
Minh Dương hắng giọng, chỉ tay về phía Hạ Vy :
-Cô! Sang đây!
Hạ Vy ngơ ngác ko hiểu, nhưng dù sao cậu ta cũng là chủ của cô, phải tuân theo nếu ko muốn bị...trừ lương.
Cô toan đứng dậy, Nhật Quang vội nắm chặt tay cô kéo xuống :
-Công bằng! Cậu nhớ ko?
Minh Dương cười khẩy ánh tia nhìn sắc lẹm về phía cậu bạn :
-Công bằng với kẻ tiểu nhân? Phí quá!
Không khí trở nên ngột ngạt như muốn làm tan chảy cả quán kem giữa trời đông. Mấy bàn xung quanh vẫn nói cười vui vẻ, chỉ vài ánh mắt đang thèm thuồng nhìn hai chàng trai hoàn mĩ. Cô gái nhỏ cảm thấy hai người kia thật giống hai quả bom nguyên tử, có thể tứ mã phanh thây cô ra cho thỏa sự căm tức vô lí. Cổ tay dần nếm được vị đau, những ngón tay tê đi vì khát máu. Càng cố tìm cách thoát ra lại càng bị bóp chặt. Đau lắm nhưng nào giám kêu la, Hạ Vy còn muốn sống tiếp, chỉ cần ngu ngốc mà la oai oái hay chửi mắng tên Nhật Quang kia một trận, bàn tay còn lại tức khắc sẽ bị trói buộc bởi con quỷ Minh Dương đang bừng bừng sát khí.
Tình huống khá căng thẳng khiến Ngọc Châu cũng đứng như trời chồng. Mọi thứ thật ngoài sức tưởng tượng, đúng hơn là ngoài kế hoạch ban đầu. Hạ Vy cười xuyềnh xoàng gỡ rối :
-Mọi người! A...ăn... đi chứ! Ke...kem s..sắp thành nước...rồi.
Như vớ được phao giữa dòng lũ, cô bạn gật gật đầu hưởng ứng :
-Đúng...đúng! Mau ăn thôi! Còn nhiều nơi đến chơi nữa chứ.
Phía dưới cầm bàn, mũi dày cao gót giẫm mạnh lên chiếc giày da đen khiến chàng trai buông cánh tay đang nắm chặt khỏi tay cô gái, liếc mắt nhìn đường phố cho qua mọi chuyện. Hạ Vy được thế, câm cúi đầu xuống ăn, ko giám nhìn lên, ko nói nửa lời, trong lòng khẽ thở phào tự ken bản thân thông minh.
Đường phố náo nhiệt. Tiếng cổ vũ, hò hét, những tràng pháo tay rung trời chuyển đất nhanh chóng lọt vào tầm chú ý của cô gái nhỏ.
-Qua bên kia xem đi! -Hạ Vy thích thú chỉ chỉ về phia trước.
Chẳng cần ai gật đầu hay ý kiến, cô nắm lấy tay Minh Dương kéo đi một mạch. Vẫn có một sự ngây ngốc lọt tỏm giữa cuộc chiến nảy lửa của ba người. Hai ánh mắt giận giữ nhìn đôi trai gái phía trước, một ý nghĩ vui sướng khi ai đó nắm tay. Bốn người nhanh chóng hòa vào đám đông. Hai cô gái ko ngừng la hét, vỗ tay. Một bên mắt híp nháy nháy, cùi tay thụi thụi vào bụng nam sinh đứng cạnh, tay còn lại vỗ vỗ vai Hạ Vy : -Hay quá! Chúng ta cùng chơi nhé! Chơi! Đương nhiên là được cô gái nhỏ ủng hộ hết mình rồi. Nhưng trò này cũng hơi kì quái, một nam một nữ dùng trán để giữ trái bóng đi hết sân khấu, liệu cậu chủ của cô có đồng ý ko? Hạ Vy nheo mắt nhìn Minh Dương đầy thuyết phục. Chẳng phải muốn nói rằng : 'Chơi nhé! Một tí thôi ' hay sao. Minh Dương nhìn cô nực cười, cậu gật đầu làm cô gái nhảy lên vui sướng. Đám người trên sân khấu đã thi xong. Một cặp nào đó thắng cuộc và được tặng một cặp điện thoại. Bốn người bước lên. Sau khi anh chàng dẫn chương trình ca cẩm hết mớ quy tắc nhạt nhẽo mà chỉ hai cô gái hứng thý, cuộc thi bắt đầu. Có bốn cây thẻ được đưa ra để phân đội. Mỗi người rút một cây. Đôi tay nhỏ háo hức chanh rút đầu tiên. Cô chọn bừa lấy một cây. Cũng chẳng sao, toàn người quen cả. Ba người còn lại lần lượt rút. Bên trong hai chàng trai điềm tĩnh và bộ mặt cười nói của cô bạn, nếu ko gian yên lặng hơn một chút, hẳn là tiếng tim đập dồn dập bên trong họ sẽ bị lộ. Cả ba, ai cũng đang căng thẳng.