Chương 294: Có đòi được không?
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
Thời gian trôi qua, Nhất Minh cũng không nghĩ tới, cô nàng này thế mà kiên cường lâu như vậy?
Chính mình không ngừng dùng linh thạch để bổ sung tự thân linh lực, mà cô nàng kia đâu, từ nảy tới giờ nàng đã đánh ra không biết bao nhiêu đạo thuật pháp, thế mà vẫn không hề suy yếu một chút nào a.
Đây là ảo giác sao?
Nhất Minh quả thật không hiểu nổi, chính mình không ngừng áp sát nàng gần một canh giờ thế mà cô nàng kia vẫn có thể bay lượn cho được, linh lực trong người cũng quá nhiều rồi đi?
Mỗi khi cô nàng tung ra thuật pháp một sát na, Nhất Minh ngay lập tức sử dụng đao ý bao phủ toàn thân, để cho an toàn, hắn còn phát động khí huyết tạo thành bình chướng sát người, muốn thương tổn đến hắn quả thật là còn thiếu một chút.
Nhưng cứ kéo dài thời gian mãi như vậy thì không ổn, bởi vì sử dụng đao ý quá nhiều, tâm thần của hắn đã bắt đầu có chút đau nhói rồi.
Nếu như người khác ở gần kề mà nói, có lẽ là phát hiện ra được bất thường, nhưng cô nàng này không giống, từ nảy tới giờ nàng đều vừa đánh vừa lui, cho nên cũng không biết tên thiếu niên kia là làm sao ngăn chặn được công kích của nàng?
Điều này khiến nội tâm của nàng kinh hãi không thôi!
Không nghĩ tới, chính mình mất gần năm thành linh lực vẫn không cách nào cầm xuống tên thiếu niên này, hắn là quái vật hay sao?
Sắc mặt của nàng giờ khắc này khó coi vô cùng, ban đầu nàng còn có một chút tâm tư đi đùa giỡn, nhưng bây giờ thì khác, nàng biết chính mình một khi cạn kiệt linh lực mà nói, hẳn là thua không thể nghi ngờ.
Cho nên nàng cũng không còn giữ lại lực lượng làm cái gì, theo cánh tay huy động, một con chim lớn màu trắng hót vang giữa không trung, mang theo một cỗ uy áp cực kỳ mãnh liệt hướng về phía Nhất Minh lao tới.
“Ha ha, chịu đánh thật rồi sao?” Nhất Minh cười to một tiếng, một tay nắm chặt trường đao xông thẳng về phía trước nghênh chiến mà đi.
Hắn cũng không dám khinh thường, bởi vì hắn có thể nhận thấy được bản thân chính mình đang có cảm giác nguy cơ bao phủ xung quanh.
Nếu không cẩn thận ứng đối mà nói, hẳn là dưới một kích này phải bị trọng thương a.
Trường dao trong tay vũ động, một cỗ lực lượng vô cùng sắc bén bao phủ toàn thân, trường đao hóa hồng, một cỗ khí huyết vô cùng nồng đậm xuất hiện trên đó, nếu không làm như vậy mà nói, chính mình hẳn là phải thay một thanh đao mới.
Oanh!
Lực lượng của cả hai va chạm vang lên một tiếng thật lớn, bụi mù từ bốn phía xông lên, nàng đứng trên cao nhìn xuống một màn này, ánh mắt ngưng trọng!
Vừa rồi trong một sát na kia, nàng nhận thấy được trên người của thiếu niên kia thế mà phát ra một cỗ khí tức khiến hai mắt của chính mình tựa như bị kim châm đồng dạng, ẩn ẩn có chút đau nhói.
Nàng không biết đây là lực lượng gì, vì sao lại khiến cho chính mình cảm nhận được đau nhói như vậy, chẳng lẽ nói, đây là bí thuật gì đó hay sao?
Nàng không biết có phải đúng như vậy hay không, nhưng trong một khoảnh khắc kia, nàng còn nhận ra được một điểm vô cùng bất thường.
Lực lượng khí huyết?
Một nhân tộc lại có thể tu luyện khí huyết?
Đây là vấn đề mà nàng không cách nào hiểu nổi, cho nên nàng đang vô cùng lo lắng, tên thiếu niên kia từ nảy tới giờ tại sao vẫn chưa vọt ra bên ngoài đâu?
Ngay khi nàng nhìn chăm chăm khói mù bên dưới thời điểm, bỗng dưng cảm ứng được cái gì, ngẩn đầu lên cao.
Chỉ thấy một thiếu niên mang theo một thanh đao đang từ trên không trung lao về phía của nàng, một cỗ lực lượng vô cùng nóng bức đập thẳng vào mặt khiến nàng kinh hãi không thôi!
Thân hình nhanh chóng lui ra phía sau hòng kéo dài khoảng cách, nhưng Nhất Minh làm sao có thể để nàng chạy thoát cho được?
Tự thân vận dụng linh lực lướt giữa không trung, một đao mang theo một bầu trời hỏa diễm bao phủ gần sáu trượng giữa hư không, nàng muốn chạy cũng không cách nào chạy thoát cho được.
Huyết Chiến Bát Phương!
Nhất Minh gầm lên một tiếng, trường đao hung hăng trảm xuống, hắn cũng không có vì nàng là nữ tử mà nương tay cái gì, cho dù hắn có tung toàn lực đi chăng nữa nàng cũng không có chết được.
Nữ tử cũng không có đứng yên chịu thua, lực lượng toàn thân bộc phát mà ra, từng đoàn thuật pháp đánh thẳng lên phía trên, không gian xung quanh giường như vì cỗ sóng nhiệt này mà bắt đầu trở nên gợn sóng mờ ảo.
Oanh!
Một biển lửa bao trùm giữa không trung, bên trong còn có từng tiếng chim hót vang vọng mà ra, khiến một đám người tại trên bình đài không khỏi nuốt một ngụm nước bọt!
Chỉ thấy thiếu niên kia giờ khắc này đang áp sát vào người nàng, từng đao từng đao tựa như thái sơn áp đỉnh không ngừng công tới.
Nữ tử áo trắng cũng không có chịu thua ý tứ, cả người đều được thuật pháp bao bọc toàn thân, bản thân liền tung ra từng đạo chưởng lực, tràn diện chiến đấu phải nói tăng lên một cái cấp độ a!
Đứng trước thế công liên miên, thiếu niên tỏ ra yếu thế vô cùng, không vì cái gì khác, bản thân hắn dường như không cách nào vận dụng linh lực liên tục cho được.
Mọi người không biết vì cái gì mà thiếu niên này lại có thể bay trên không trung một khoảng thời gian, nhưng thời gian trôi qua, thân hình của hắn càng lúc càng rơi xuống phía dưới, đây không thể nghi ngờ là linh lực thiếu hụt gây ra, và đây cũng là chênh lệch cơ bản giữa võ giả đã ngưng nguyên dịch so với những võ giả khác.
Nhất Minh cố gắng mang cô nàng này chém tại dưới đao, nhưng trong thời gian ngắn hắn không cách nào làm được.
Trong một khoảnh khắc kia, cả hai chiến thành một đoàn, lực lượng dư ba văng tung tóe khắp nơi, khiến sàn đấu bên dưới cũng trở nên lồi lõm rất nhiều.
Thân hình của Nhất Minh từ từ rơi xuống, nhìn thấy cảnh này, cả đám người trên bình đài mới thở ra một hơi!
Rốt cuộc hắn vẫn không có thành công a!
Người ngoài nghĩ như thế nào thì nàng không biết, nhưng bản thân nàng rất rõ, chính mình hiện giờ chỉ còn hai thành linh lực mà thôi, nếu không kết thúc được, chính mình e rằng phải thua không thể nghi ngờ.
Tên thiếu niên này quả thật là biến thái mà!
Nàng còn chưa kịp nghĩ ra tiếp theo sẽ phải làm như thế nào thì tên thiếu niên kia lại bắt đầu lao tới, hai chân của hắn dậm một cái, thân hình tiếp tục vút thẳng lên không, một đao bổ tới.
Nàng cũng không nghĩ được quá nhiều, bản thân đành tung ra từng đạo thuật pháp đánh tới, nhưng quả thật là không có một tác dụng gì, đều bị trường đao của hắn đánh tan không còn.
Bởi vì linh lực trong người không còn bao nhiêu, cho nên lực lượng phát ra cũng không còn hung mãnh như trước, sức chiến đấu cũng đã yếu đi rất nhiều, nàng vừa ngự không vừa đánh ra thuật pháp, tất cả đều phải tiêu hao linh lực a.
Với tình hình bây giờ, muốn duy trì ngự không cũng đã không dễ dàng, nói chi là phải không ngừng ngăn chặn cái tên này.
Đến giờ khắc này nàng mới biết, chính mình cùng với thiếu niên này có bao nhiêu chênh lệch, từ đầu tới giờ, nàng chưa từng nhìn thấy tên thiếu niên này có dấu hiệu cạn kiệt một chút nào, đây quả thật là biến thái a!
Cắn môi một cái, nàng không còn cách nào, bản thân đành phải nhận thua lui ra khỏi thiên kiêu đài, nàng cũng không muốn chính mình bị tên này chém một đao a!
Nhất Minh nhìn thấy thân hình của cô nàng biến mất không thấy, bản thân liền dừng lại tại chỗ, lực lượng trên thân cũng bắt đầu thu hồi.
Hắn không nghĩ tới, cô nàng này cũng biết lượng sức đó a, nếu không thì hắn cũng không có tiếp tục nương tay ý tứ, bởi vì chính hắn cũng đã không còn lại bao nhiêu thời gian.
Sử dụng đao ý quá nhiều khiến tâm thần của đau nhức không thôi, hiện giờ tràn cảnh trước mắt của hắn đã bắt đầu ẩn ẩn có chút mơ hồ, nếu tiếp tục dây dưa tiếp, chính mình e rằng không xong.
Thở dài một hơi, Nhất Minh cũng không quên “phun ra một ngụm máu tươi”, thân hình “chật vật” rơi xuống thiên kiêu đài bên dưới.
Một màn này rơi vào trong mắt đám người ở đây khiến cả người của bọn hắn đều cứng ngắc!
“Ta… ta…ta… linh thạch của ta!”
Một đám võ giả gào thét không thôi, không nghĩ tới, mỹ nhân của chính mình cường đại như vậy thế mà nhận thua? Chính mình lại tìm ai nói lý lẽ đi?
“Bắt thang lên hỏi ông trời, lấy tiền cược cho gái có đòi được không?” một thanh niên với thần sắc ngơ ngơ ngác ngác không ngừng lẩm bẩm một câu, trên mặt còn có một dòng nước mắt chảy ra, quả này thật mẹ nó xong con bê!
Cảm tạ các sư huynh đệ rất nhiều a!
Các vị huynh đệ có yêu thích hãy đề cử, tặng quà a, hắc hắc!