Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

“ Chuẩn bị xong rồi, anh nhẹ một chút nhé.” Tôi khẽ nói, trong lòng lại thấy hồi hộp, tối cố dặn lòng mình, bảo cho bản thân, nhất định không được hắt xì hơi, nhất quyết không được hắtxì vào lúc này.

Nếu còn nghĩ nữa, có lẽ anh Đại Thâm yêu quý của tôi chắc chắn sẽ chẳng chờ đợi mà cho cái đó vào rồi.

Nhụy Tử, mày đừng có hồi hộp đừng có căng thẳng, hít sâu một hơi, thế giới này đẹp biết bao nhiêu, không khí trong lành biết bao........

Tôi không ngừng chấn an bản thân mình.

“ Vậy thì anh cho vào nhé.” Lạc Mộ Thâm hướng người về phía trước, nhẹ nhàng hôn lấy tai tôi nói.

Mặt tôi quả thật đỏ như quả cà chua chín rồi, tôi cảm thấy mặt mình như phát sốt lên vậy.

May là Lạc Mộ Thâm nhìn không thấy biểu cảm của tôi.

Tôi tóm lấy ga giường, cố gắng thỏ thẻ nói: “ Anh Đại Thâm, anh cho vào đi, em chuẩn bị xong rồi.”

Lạc Mộ Thâm ôm lấy eo tôi, lao người lên phía trước, tôi lập tức cảm thấy có một cảm giác đau chạy dọc khắp người tôi, mẹ ơi, ai nói làm chuyện này không đau chút nào chứ?

Tôi hét lên một tiếng, giống như bị mũi tâm đâm vào người vậy, tôi lao người về phía trước, hét lên rồi ngã nhoài từ trên giường xuống, đầu đập vào chân giường.

“ Đau chết mất, đau chết em mất.” Người tôi lăn lộn trên thảm như con tôn, cũng không biết là đau đầu, hay là đau dưới mông nữa.

Tôi biết Lạc Mộ Thâm dường như bị phản ứng của tôi làm cho sững sờ rồi.

Có lẽ, tôi nghĩ trong cuộc sống muôn màu của anh ấy, anh ấy chơi với muôn tía nghìn hồng, từ trước đến nay chưa bao giờ gặp phải bông hoa hiếm thấy nào như tôi, còn bị đẩy ra nữa. Hơn nữa lại là tư thế rất đáng buồn cười.

Tôi đang nghĩ, đổi sang người khác, không biết có thẹn quá hóa giận không, lại còn bị con người phiền phức như tôi đạp cho sững sờ chứ.

Con đường phía trước khó khăn đây!

Có điều may đối phương là Lạc Mộ Thâm, anh ấy đối với tôi vẫn thật ngọt ngào, đầy ấm áp, anh ấy nhìn tôi rơi xuống đất, vội vàng xuống giường, bế tôi quay lại lên giường.

“ Đầu lợn, em không sao chứ?” Anh ấy ôm lấy tôi hỏi, giọng nói cố hết sức nhỏ nhẹ ấm áp, để làm tan đi sự căng thẳng trong tôi.

“ Đau chết mất, anh Đại Thâm, hoàng đế cổ đại ngồi lừa gỗ cũng như thế này sao?” Tôi cố chịu đau đớn nói với Lạc Mộ Thâm.

“ Ai bảo thế, anh chỉ mới cho một chút vào thôi, sao em lại đau thành nông nỗi này chứ?” Lạc Mộ Thâm nhẹ cau mày nói.

“ Vốn dĩ rất đau, anh không phải chưa bao giờ làm thế với người con gái trong trắng sao? Sao anh lại biết người con gái trong trắng không đau chứ, những người phụ nữ đó anh chơi bời đều là dân chơi tình trường rồi? anh không thể từ từ được sao? Tại sao lại đột nhiên........em làm sao chịu được chứ?” Tôi nhẫn nhịn đau đớn mà nói.

Tôi nói như thế, trong mắt của Lạc Mộ thâm lập tức đầy vẻ tự trách và thương xót.

Anh ấy vỗ nhẹ vào mông tôi: “ Xin lỗi, anh quên mất, anh sẽ nhẹ nhàng hơn, có được không?”

Không được cũng phải được!

Thằng cha này bây giờ giống như lửa đã lan vào phòng rồi, tôi bảo ngừng anh ấy có thể dừng không? Có lẽ anh ấy sẽ đánh chết tôi mất.

“ Được rồi, lần này anh sẽ từ từ, rất nhẹ nhàng nhẹ nhàng.” Lạc Mộ Thâm khẽ lật người tôi lại, để mặt tôi đối diện với mặt anh ấy.

Anh ấy nhẹ hôn những giọt nước mắt của tôi, anh ấy hôn mơn trớn lên má và gáy của tôi.

Nụ hôn dạt dào tình cảm của anh ấy khiến tôi bình tĩnh lại, dưới ánh trăng mờ ảo tĩnh mịnh tôi nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú đẹp trai đó, thần kinh căng thẳng hồi hộp của tôi dần dần thoải mái ra.

Anh ấy đúng là một cao thủ, anh ấy dùng nụ hôn nhẹ nhàng ấm áp khiến tôi chấn tĩnh và nhẹ nhõm thoải mái hơn, anh ấy nhẹ nhàng vuốt ve tôi, vuốt ve làm tôi mềm nhũn người, trong khoảnh khắc quên mất đau đớn vừa nãy, sau đó, anh ấy chờ lúc tôi thả lỏng người đó, cuối cùng cũng cho cái đó vào trong người tôi.

“ Có đau không?” Anh ấy hôn vài dái tai tôi nói.

Đau không?

Tôi bây giờ thực ra không biết nói cảm giác này thế nào? Có cảm giác đau, nhưng đó là cảm giác đau tê tê và có cả cảm giác sung sướng kết hợp lại.

Hơn nữa, mỗi lần anh ấy đưa ra đưa vào, tôi cảm thấy đau đớn của mình đỡ đi một chút, lại có cảm giác buồn buồn khó tả chạy dọc khắp người mình.

Giống như là kiến bò vậy, trườn bò khắp tứ chi xương xốt của tôi, cảm giác đó không nói được thành lời, khiến tôi càng ham muốn hơn, càng muốn anh ấy cho vào nữa.

Mồ hôi trên mặt Lạc Mộ Thâm rơi trên mặt tôi, có vào giọt rơi trên môi tôi, tôi liếm môi, có vị mặn mặn.

Tôi biết, anh ấy đang sợ tôi đau, cho nên đang nỗ lực kiềm chế lực của bản thân, nếu không, anh ấy sẽ càng sướng hơn.

Anh ấy đưa ra đưa vào trong tôi, cảm giác trơn trượt đầy nước đó khó nói thành lời, tôi cảm giác mình giống như được lấp đầy vậy.

Tôi gần như vô thức bấu chặt lấy người anh ấy, ngón tay của tôi dường như sắp cắm chặt vào trong da của anh ấy vậy, tôi có lẽ cào da anh ấy thành vệt dài mất rồi, trước đây tôi xem trên tivi khi hai người nam nữ làm tình với nhau, trong lúc đó, người phụ nữ thường xuyên bấu chặt, thành vệt trên lưng của người đàn ông, tôi còn cười là chắc là họ diễn sâu làm quá lên.

Bây giờ, tôi mới hiểu ra, đây là thật, rất thực tế, đúng thế, đạo diễn rất thực tế, nghệ thuật thật sự đến từ thực tế mà ra.

Tôi bây giờ không phải cũng bấu chặt lấy lưng Lạc Mộ Thâm thành những vệt dài rồi sao?

Đàn ông cũng chẳng dễ dàng gì, làm tình đã phải dùng sức lực của bản thân, còn bị người phụ nữ cấu cho chảy máu, tôi cảm thấy phụ nữ vẫn là sướng, chỉ cần ở dưới nằm hưởng thụ là được rồi.

Kiếp sau tôi cũng không muốn làm đàn ông.

Có điều, tôi lại nghĩ đến một phương pháo, đã như thế, sau này có thể quan sát các vết tích trên người của Lạc Mộ Thâm, phán đoán xem anh ấy có ra ngoài làm chuyện lăng nhăng không.

Tôi đang nghĩ thế, Lạc Mộ Thâm có lẽ nhìn thấy tôi có vẻ hơi mất tập trung, anh ấy cắn nhẹ vào môi tôi như trừng phạt vậy, động tác tốc độ nhanh hơn một chút.

Tôi khẽ rên rỉ lên, được thôi, tôi bây giờ đã là kẻ nô tì phục tùng cho quốc vương đứng đầu thiên hạ này rồi.

Nô tì không dám nữa, cũng không dám nghĩ linh tinh đến chỗ phía dưới đó của ngài nữa rồi?

Cuối cùng, anh ấy để tinh dịch của mình phun ra trong người tôi.

Tôi lập tức căng thẳng trở lại: “ Em nói, anh không đeo bao cao su sao?”

Tôi nói chính là loại bao cao su hoàng gia cao cấp đó, trước đây anh ấy còn bảo tôi mua cho anh ấy và Kiều Di Nhiên.

“ Không đeo.” Lạc Mộ Thâm cười khẽ nói bên tai tôi, “ Anh là dùng đao thật súng thật lâm trận mà.”

A?

Được thôi, đối với chuyện này, tôi thật sự không có kinh nghiệm, vừa nãy tôi thực sự không nhớ ra, bây giờ nhớ ra có còn kịp nữa không?

“ Anh Đại Thâm, anh nói xem sao anh lại không công bằng với em thế, tại sao anh ở cùng những người phụ nữ khác thì dùng, còn khi ở với em thì lại không dùng, đến lượt em thì tiết kiệm tiền sao?” Vừa nghĩ đến đây, tôi thật sự tức giận bất bình, là tại vì anh ấy không để tôi được trải nghiệm cảm giác của đồ bảo hộ mà hoàng gia dùng sao?

Dù sao tôi cũng rất tức giận.

Lạc Mộ Thâm cười nhạt, ôm chặt lấy tôi, để thân thể tôi và anh ấy chạm sát vào nhau, anh ấy dùng ngón tay chạm nhẹ vào mũi tôi, khẽ nói: “ Ngốc ạ, tại vì, anh cảm thấy làm chuyện đó với em, không nhất thiết phải dùng.”

“ A?” tôi hơi ấm ức nói: “ thế nhỡ em mang thai thì sao?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui