Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, bây giờ bắt đầu hành động được rồi.

Dạ Thiên Kỳ nhìn căn nhà tứ hợp được canh phòng nghiêm ngặt, anh ấy giơ tay ra hiệu, cùng Lương Cẩn hàn dẫn thuộc hạ đi thẳng về phía căn nhà tứ hợp.

Khi còn cách trước cửa căn nhà tứ hợp một đoạn, những tên cận vệ canh phòng căn nhà tứ hợp đó phát hiện ra bọn họ.

“ Đứng lại, các người là ai, không đứng lại đừng trách bọn ta không khách sao.” Bọn họ dùng tiếng Nhật nói.

Dạ Thiên Kỳ và Lương Cẩn Hàn cùng nhìn nhau.

“ Lạc Mộ Thâm có phải ở bên trong?” Dạ Thiên Kỳ đi thẳng vào vấn đề hỏi.

Mấy tên người Nhật đó cũng liếc nhìn nhau, đã hỏi đến Lạc Mộ Thâm, thì không thể bọn người này sống được.

Trong ánh mắt bọn họ mang đầy sát khí, những tên này là thuộc hạ trung thành nhất của Bách Hợp, giết người không để sống sót. Nếu như ở thời cổ đại, những tên này có thể được gọi với cái tên sát thủ đẳng cấp nhất.

Bọn họ dựa vào bản năng cảm nhận Dạ Thiên Kỳ và Lương Cẩn Hàn ở trước mặt không phải là người bình thường, bọn họ phải giết chết Lương Cẩn Hàn và Dạ Thiên Kỳ.

Tại vì bọn họ là những tay sai giết người.

Thế là, một tiếng huýt sao, những tên này xông lên, đánh thẳng vào Dạ Thiên Kỳ và Lương Cẩn Hàn, trong tay bọn họ toàn là những vũ khí như côn hay dao...

Mỗi một lần ra tay không chút tình người, bọn họ đã hạ quyết tâm phải giết chết Dạ Thiên Kỳ và Lương Cẩn Hàn.

Nếu như Dạ Thiên Kỳ và Lương Cẩn Hàn là người bình thường, có lẽ thật sự đã không sống nổi rồi. Ai có thể đấu lại được mấy tên sát thủ người Nhật này chứ?

Những tên sát thủ người Nhật này tung hoành giang hồ bao nhiêu năm, chính là bang Sơn Khẩu nổi tiếng nhất Nhật Bản, bọn họ không biết sợ, hơn nữa là giết những người Trung Quốc này?

Bọn họ chưa bao giờ coi người Trung Quốc ra gì, càng chẳng coi mấy thanh niên như Dạ Thiên Kỳ và Lương Cẩn Hàn ra gì.

Bọn họ nhận lệnh dù cho ai dùng bất cứ phương thức nào để đến gặp Lạc Mộ Thâm, chỉ cần có gì đó bất thường, thì cứ thẳng tay giết chết.

Có thể nhìn thấy Bách Hợp người Nhật Bản đó hung hăng hống hách như thế, trong mắt cô ta người Trung Quốc chẳng là thá gì.

Trên sự thật, trong mắt rất nhiều người, có lẽ diện tích rộng lớn của Trung Quốc sau này tương lai sẽ là đất đai của bọn họ vậy?

Trong lòng bọn họ hết sức xem thường người Trung Quốc.

Cho nên, người Trung Quốc đến bọn họ càng không thể bỏ qua.

Bọn họ lao lên. Muốn giết chết Dạ Thiên Kỳ và Lương Cẩn Hàn. Nhưng bọn họ không hề biết ẩn đằng sau Dạ Thiên Kỳ và Lương Cẩn Hàn đáng sợ như thế nào.

Lương Cẩn Hàn ít nói, còn Dạ Thiên Kỳ, bề mặt bên ngoài chẳng qua chỉ là một công tử bột chơi bời, cả ngày chỉ biết cười đùa cợt nhả, không bao giờ nghiêm túc, nhưng anh ấy thật sự không hề đơn giản.

Người đứng đầu của Dạ Thị thực ra là người có hai mặt trắng đên, là nhân vật cực kỳ đáng sợ.

Muốn tranh làm kẻ tàn nhẫn nhất, Dạ Thiên Kỳ chắc chắn có thể xếp hạng đứng đầu.

Đối với người như Dạ Thiên Kỳ, bạn nếu như tốt với anh ấy thì không nói làm gì, nếu như đắc tội với anh ấy, thì quả thật chính là đắc tội với bọn khủng bố IS rồi.

Đừng cho rằng người kinh doanh thì chỉ trung thực làm người kinh doanh, thực ra các bạn có thể tưởng tượng, những nhân vật hô mưa gọi gió đó, dù cho là Đổ Vương của Ma Cao, hay Mã Vương của Hồngkong gì đó? Ai là người kinh doanh quy tắc ngay thẳng thật thà chứ, những người này bề ngoài làm kinh doanh, nhưng thực ra bên trong cũng đều có liên quan đến xã hội đen. Đương nhiên, nếu như chỉ muốn làm người kinh doanh trong sạch chân chất, thì mãi mãi không tiến được đến đẳng cấp, trong chuỗi kiếm ăn, nếu như bạn luôn muốn duy trì địa vị bất bại, bạn nhất thiết phải tàn nhẫn, nhất thiết phải cứng rắn mạnh mẽ không ai bằng, dù cho là Dạ Thiên Kỳ hay Lạc Mộ Thâm, hay là f3, thực ra đều như thế.

Bề ngoài cười vui vẻ, nhưng ẩn dười đằng sau là sự tàn nhẫn không kém.

Cho nên, những người Nhật Bản này đụng phải Dạ Thiên Kỳ và Lương Cẩn hàn, coi như gặp đen đủi rồi.

Đặc biệt là khi bọn họ hạ quyết tâm phải giết bằng được Dạ Thiên Kỳ và Lương Cẩn Hàn, đó là vận đen của bọn họ.

Thế là, khi bọn họ lao về phía Dạ Thiên Kỳ và Lương Cẩn Hàn, bọn họ cảm thấy trong mắt mình như có luồng điện đen lóe qua, lại giống như có một trận gió lùa qua cổ bọn họ, lập tức bọn họ cảm thấy cổ mình lạnh toát, cảm giác khắp nơi quanh cổ có cảm giác tê dại, chuyện gì đang xảy ra thế này?

Đợi bọn họ hiểu ra chuyện gì đang xảy ra thì đã muộn rồi, chỉ nhìn thấy Dạ Thiên Kỳ lạnh lùng đứng trước nhóm người áo đen đó, đối diện với những tên đó, trong lòng đếm nhẩm 1,2,3......

Đợi khi anh ấy đếm đến 4, tất cả những tên áo đen vừa tiến lại gần đều ngã khụy xuống, cổ bọn họ có máu chảy từ vết cứa ra, mắt trợn trừng trừng, không thể tin được, toàn bộ đã chết không nhắm mắt.

Trong mắt những kẻ còn lại còn chưa kịp tiếp cận gần Dạ Thiên Kỳ càng không thể tin được,....thế giới này quá điên khùng rồi! Dạ Thiên Kỳ có thể giết những tên sát thủ đẳng cấp đó chỉ trong tích tắc, đây là người của bọn nào, là IS, không! Còn dã man hơn bọn khủng bố IS, dã man tàn nhẫn! Trong lòng bọn người đó thầm cảm thán, mục tiêu của tất cả bọn chúng để chuyển sang Dạ Thiên Kỳ. Nhưng bọn chúng đã không còn dám tùy tiện xông lên nữa.

Nhìn ánh mắt hoảng hốt của bọn người này, nhìn thấy bọn chúng chuyển mục tiêu, Dạ Thiên Kỳ cũng không lăn tăn gì, trong mắt ánh lên vẻ hứng thú, vừa may mấy tên này cho anh ấy được luyện tập chân tay, đã lâu rồi không được luyện tập đánh nhau rồi, những người miễn phí này đương nhiên anh ấy sẽ không bỏ qua.

Hơn nữa những tên này là những tên sát thủ Nhật Bản máu lạnh không tính người, những tên này, kể cả không chết trong tay mình, thì cũng tự mình làm quà cho phía cảnh sát mà thôi.

Lương Cẩn Hàn khẽ vỗ tay, âm thanh vỗ tay đó vang lên trong đêm tôi đặc biệt khiến người nghe phải gai tai.

“ không hổ danh là Dạ Xoa.” Khóe miệng của Lương Cẩn Hàn nhếch lên một nụ cười lạnh lùng, anh ấy khẽ nói.

“ Quá khen rồi, những tên này tôi cân hết, tay của Lương Thiếu Gia chắc cũng ngứa ngáy rồi chứ? Nhưng Lương Thiếu Gia cậu nên nghỉ ngơi chút đi, lát nữa sẽ có cơ hội cho cậu phát huy tài năng đấy.” Dạ Thiên Kỳ cười nói.

Nụ cười lạnh lùng nhếch lên từ khóe miệng của Lương Cẩn Hàn: “ Không sao, thưởng thức tài nghệ của Dạ Thiếu Gia cũng đáng dưỡng mắt.”

Dạ Thiên Kỳ cười phá lên: “ tại vì những tên này giống như những bao cát miễn phí, quả thật tôi không nỡ bỏ qua.”

Miệng lạnh lùng nói như thế, Dạ Thiên Kỳ nhanh nhẹn xoay người, thân hình lập tức hòa vào đám ngưới áo đen đó, một chân xoay chuyển, đá những tên tiếp cận anh ấy, ngón tay của anh ấy trượt trên không trung một vòng cung, động tác của anh ấy không nói là tàn nhẫn, thậm chí có thể nói là đẹp, nhảy ra từ trong đám người áo đen đó, từ bên ngoài nhìn vào thật sự rất đẹp mắt.

Nhưng đối với bọn người áo đen đó mà nói anh ấy quả thật là diêm vương tái thế, tất cả bọn người áo đen cộng lại cũng không phải là đối thủ của anh ấy, bọn họ trái phải ra sức bảo vệ tính mạng, nhưng bọn họ có thể cảm nhận được rõ ràng đối phương chỉ là coi bọn họ như lũ khỉ chơi đùa mà thôi, nhưng bọn họ lại bất lực phản kháng.

Trong chớp mắt, yết hầu của mấy tên áo đen đó đều bị cứa rách.

Trên tay Dạ Thiên Kỳ là con dao mỏng sắc bén, tên nào cũng bị cứa rách yết hầu.

Nhìn những vệt máu vương vãi trên đất, Dạ thiên Kỳ đứng ở giữa những xác chết đó cười thoải mái, người nhìn kỹ có thể nhìn thấy nụ cười của anh ấy không còn nhìn thấy đáy mắt đâu nữa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui