Tác giả: Dương Nguyễn Bảo Trang
Thể loại: Truyện Khác
Nguồn: internet
Trạng thái: Full
Số chương: 6
Tần suất cập nhật: 23 phút/chương
Ngày đăng: 1 năm trước
Cập nhật: 1 năm trước
ạo lên không khí yên tĩnh và tôn nghiêm. Khi đó, nó nghe thấy một tiếng cười
vui vẻ, trẻ trung, nhưng lại rất kỳ quặc. Tiếng cười đó xuất phát từ một con búp
bê cũ nát, lộ ra từ một góc tối của phòng. Nó không biết làm sao nhưng nó giác con búp bê đang nhìn thẳng vào mắt nó, và nó nghe thấy một giọng nói
nhỏ nhoi, cười vang:
- Chào mừng các vị đến thăm nhà mới!
Nó chợt sững lại, không dám tin vào những gì mình vừa trải qua. Liệu đó có phải
là tiếng con búp bê hay là do trí tưởng tượng của nó?
- Thưa thầy, con đang lạc tưởng hay là…
- Không, con không lạc tưởng. Các mình đã đến một nơi vô cùng đặc biệt. Đây là
nhà của một linh hồn, một linh hồn đang thất lạc và cô đơn.
Ông Bảy thổi tắt ba cây nhang, bảo thầy trò của mình sẵn sàng cho một cuộc phiêu
lưu mới. Họ bước ra khỏi phòng, tiếng bước chân rộn ràng vang trong không
khí.
Giữa trời chiều đầy gió, gió cuốn bụi mù mịt trên con đường ngổn ngang gạch đá
trước tòa công trình đang xây dở. Khi đám bụi dần tan, xuất hiện một bóng người
kỳ quái, lão già mặc áo mưa cũ kỹ và nón bảo hiểm cũ. Người đó như một cây
cổi cong vẹo, liêu xiêu trước gió. Hắn đứng đó, như bất động. Chợt có bàn tay
nắm lấy hắn, rồi một giọng trẻ con kêu lên:
- Xong rồi ông ạ!
Lão già nhìn xuống, nhìn thấy cô bé khoảng năm sáu tuổi, với ánh mắt thông minh,
lanh lợi và tay nắm chặt con búp bê cũ. Lão gật đầu và biến mất không dấu vết.
Những tai nạn kỳ quái, sự cố chết người khiến chỗ đó trở nên đáng sợ và bí ẩn.
Liệu tất cả đều do linh hồn đang thất lạc và cô đơn ấy gây ra? Những tràng cười
kỳ quỳ, tiếng nói lạ lùng vang lên trong không khí đầy u ám. Cuộc phiêu lưu
vào thế giới tà ác và huyền bí bắt đầu…
Tác giả : Dương Nguyễn Bảo Trang
Thể loại: Truyện Khác
Nguồn: internet
Trạng thái: Full
Số chương: 6
Tần suất cập nhật: 23 phút/chương
Ngày đăng: 1 năm trước
Cập nhật: 1 năm trước
ạo lên không khí yên tĩnh và tôn nghiêm. Khi đó, nó nghe thấy một tiếng cười
vui vẻ, trẻ trung, nhưng lại rất kỳ quặc. Tiếng cười đó xuất phát từ một con búp
bê cũ nát, lộ ra từ một góc tối của phòng. Nó không biết làm sao nhưng nó... có
cảm giác con búp bê đang nhìn thẳng vào mắt nó, và nó nghe thấy một giọng nói
nhỏ nhoi, cười vang:
- Chào mừng các vị đến thăm nhà mới!
Nó chợt sững lại, không dám tin vào những gì mình vừa trải qua. Liệu đó có phải
là tiếng con búp bê hay là do trí tưởng tượng của nó?
- Thưa thầy, con đang lạc tưởng hay là…
- Không, con không lạc tưởng. Các mình đã đến một nơi vô cùng đặc biệt. Đây là
nhà của một linh hồn, một linh hồn đang thất lạc và cô đơn.
Ông Bảy thổi tắt ba cây nhang, bảo thầy trò của mình sẵn sàng cho một cuộc phiêu
lưu mới. Họ bước ra khỏi phòng, tiếng bước chân rộn ràng vang trong không
khí.
Giữa trời chiều đầy gió, gió cuốn bụi mù mịt trên con đường ngổn ngang gạch đá
trước tòa công trình đang xây dở. Khi đám bụi dần tan, xuất hiện một bóng người
kỳ quái, lão già mặc áo mưa cũ kỹ và nón bảo hiểm cũ. Người đó như một cây
cổi cong vẹo, liêu xiêu trước gió. Hắn đứng đó, như bất động. Chợt có bàn tay
nắm lấy hắn, rồi một giọng trẻ con kêu lên:
- Xong rồi ông ạ!
Lão già nhìn xuống, nhìn thấy cô bé khoảng năm sáu tuổi, với ánh mắt thông minh,
lanh lợi và tay nắm chặt con búp bê cũ. Lão gật đầu và biến mất không dấu vết.
Những tai nạn kỳ quái, sự cố chết người khiến chỗ đó trở nên đáng sợ và bí ẩn.
Liệu tất cả đều do linh hồn đang thất lạc và cô đơn ấy gây ra? Những tràng cười
kỳ quỳ, tiếng nói lạ lùng vang lên trong không khí đầy u ám. Cuộc phiêu lưu
vào thế giới tà ác và huyền bí bắt đầu…