Chương 49: Sợi Dây Chuyền Của Hắn
Tối đến
Tại phòng khách,Chi và Tuấn đang vui vẻ xem phim
-Nè,nè sao e ăn của a???-Tuấn
-E thích đó rùi sao???-Chi hếch mặt
-Đền ik-Tuấn
-Đền cái j???-Chi ngu ra mặt
-Kiss-Tuấn cười đểu
-Cái con khỉ nè-Chi lè lưỡi trêu Tuấn
Tuấn ko nói j nhào tới hôn Chi
-Um ........... um-Chi cố chống cự nhưng sức con gái dù giỏi võ thế nào cũng ko = 1 thằng con trai to khỏe như Tuấn
-Phù phù-Chi thở phì phò khi đc thả ra
-Làm j dữ z chứ??? Hôn chút thôi mà-Tuấn
-Ko thích hôn-Chi cáu
-Nhưng a thích hôn,bít làm sao đây???-Tuấn
-Kệ a liên quan j e chứ???-Chi
-A thích hôn e-Tuấn áp sát mặt Chi
-Biến-Chi đẩy Tuấn ra chạy đi
-A mà bắt đc a hôn e tới chết-Tuấn đuổi theo
-Bắt đc ik rùi nói-Chi quay lại lè lưỡi trêu Tuấn
2 ng` đuổi bắt nhau khắp căn phòng,tiếng cười đùa vang vọng.
Sân thượng
-Bà đang làm j z????-Duy hỏi
-Chơi game,ko thấy sao???-Trân vẫn dán mắt vào loptop
-Nói chuyện chút ik-Duy
-Chuyện j???-Trân nhìn sang Duy
-Bà nghĩ tui tỏ tình có thành ko???-Duy
-Tỏ tình???-Trân ngạc nhiên
-Ừ-Duy
-Vs ai???-Trân
-Bà ko cần bít,nói đi-Duy
-Nếu ng` đó thích ông thì đc nhưng ko thì thôi-Trân
-Ờ,z bà nghĩ có bao nhiêu ng` thích tui???-Duy
-Vì tiền thì nhiều,còn vì tình chắc có 1-Trân
-Ai???-Duy hớn hở
-Con Lan đó-Trân
-Ờ-Duy hụt hẳn
-Làm j hụt hẳn dữ z???-Trân quan tâm hỏi
-Ko có j-Duy nhìn xa xăm
-z thì tốt-Trân nói rùi tiếp tục chơi game để Duy lanh quanh vs mớ câu hỏi "Trân ko thích mình sao???"
Tại xích đu của vườn hoa
-Nè ck-nó nhìn hắn
-J z vk???-hắn nhìn nó
-Hum bữa vk thấy ck có đeo dây chuyền-nó
-Ừ,thì sao??-Hắn
-Cho vk mượn ik-nó nũng nịu
-Nè-hắn tháo ra đưa cho nó
-Đẹp nhỉ-nó cầm sợ dây chuyền xem
-Xem như zầy nè-hắn đưa sợi dây chuyền ra trước ánh trăng.Từ trong mặt dây chuyền từ từ xuất hiện 1 gương mặt trẻ thơ xinh xắn vs nụ cười tỏa nắng.
-Đây là hình vk mà??-nó ngạc nhiên nhìn hắn
-Phải,đẹp ko???-hắn
-Ờ,nhưng sao ck làm z???-nó hỏi
-Để nhìn khi nhớ vk-hắn cười
-Ck làm khi nào???-nó
-Khi rời xa vk-hắn
-Mà lúc nào ck cũng đeo sao???-nó hỏi
-Ờ,chưa bao h ck rời xa nó-Hắn
-Z đối vs ck nó rất quan trọng???-nó
-Ko,ck cần nó khi ko có vk,còn có vk rùi thì nó là kỉ niệm của 2 chúng ta-hắn
-Ck yêu vk như z sao để vk chờ ck lâu như z chứ???-nó trách hắn
-Ck ko cố ý nhưng hằng năm ck đều về đó tìm vk nhưng ko thấy-hắn
-Tìm khi nào???-nó
-Tháng 6-7-hắn
-Ờ,lúc đó vk đi du lịch ko có ở Anh-nó cười trừ
-Haizzzz-hắn thở dài
-Mà sao ck ko tìm tới nhà vk???-nó
-vk họ j ck còn ko bít,làm sao tìm???-hắn
-Sao lúc đo ko hỏi???-nó
-Quên-hắn cười
-Thôi,kệ-nó phủi tay
-Ờ-hắn
-Mà ck cho vk sợi dây chuyền này nha-nó nhìn hắn thiết tha
-Để làm j???-hắn
-Để đeo chứ làm j-nó
-Mơ đi cưng-hắn
-hứ,h cho hok???-nó cáu
-Ko cho-hắn
-Cho ik-nó nói giọng nhỏ nhẹ
-Ko là ko-hắn
-Ck nói cái j của ck cũng là của vk mà,cho ik-nó
-Ck có nói thật,nhưng vk phải đưa lại cho ck cái j đó gọi là bù đắp-hắn cười đểu
-Ck muốn j???-nó nheo mày
-Kiss-hắn
Thế là nó đổi 1 nụ hôn để lấy 1 sợi dây chuyền
-Rùi đưa đây-nó xèo tay ra
-Ok,nhưng mỗi ngày vk phải hôn ck 10 lần-hắn cười
-Lúc nảy ck âu có nói chứ???-nó
-Thì h nói nè-hắn
-Rùi,đưa đây-nó chấp nhận
Hắn đeo dây chuyền cho nó rùi 2 đứa tiếp tục hàn uyên chuyện cũ mà đúng hơn là cãi nhau và lúc nào ng` thắng cũng là nó.