Những Lá Thư Từ Ban Công

Với đôi mắt to đẹp (theo lời cô giáo tôi) và quan trọng là không bị cận, tôi được xếp ngồi cuối lớp, đầu bàn cuối. Một vị trí chiến lược mà học sinh nào cũng mơ ước: tha hồ làm việc riêng, kiểm tra mà lỡ quên tí thì quay cóp cũng okie... Chỗ đó càng đắt giá hơn, là niềm mơ ước của phe áo dài lớp tôi và cả những lớp bên cạnh bởi bàn đối diện dãy bên là chỗ của Quân.
Phạm Minh Quân – cái tên luôn được xướng lên cùng những tràng pháo tay rầm rộ mỗi lần trường khen thưởng học sinh tiêu biểu. Đã học giỏi lại còn đẹp trai. Đã thế lại là đội trưởng đội bóng rổ. Mà bóng rổ thì cô nàng nào chả mê, dù chẳng biết tí gì.
Chính vì thế mà tôi treo cái biển to đùng: "cho thuê chỗ ngồi cạnh mỹ nam". Những tiết học với thầy cô dễ tính, tôi thu được ối chiến lợi phẩm từ phi vụ này, toàn kẹo bánh với trà sữa. Kế hoạch kinh doanh bị dập tắt bởi chủ nhân bàn đối diện.
- Bà mà không thôi là tôi méc cô chủ nhiệm đấy – Quân quay sang đe dọa.
- Ông cứ thử mách xem – tôi vênh mặt thách thức.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui