Những Lá Thư Từ Ban Công

Đến: MNBĐD
Chủ đề: máy nghe nhạc
Thôi mà với lại tớ không quen dùng đồ người khác. Mau mau cho tớ biết đi để trả lại thề là trong bí mật.
P/s: tại sao lại là "Big big world",
HTT.
Tất nhiên là tôi phải trả lời thư để còn cung cấp manh mối với phát cho thám tử của tôi để họ còn đi so chữ nữa. Thật tình là tôi muốn nhanh nhanh tìm ra chủ nhân của chiếc máy nghe nhạc này.
Đến: Thủy ngân
Chủ đề: big big world
Chẳng phải cậu thích bài hát đó sao, thuốc trợ "cảm xúc "của cậu mà
MNBĐD.
Thuốc "trợ cảm xúc" à ? Sao cậu ta biết nhỉ. Mà mấy con giời của tôi so chữ đến cả chục đứa sao vẫn chưa có kết quả nhỉ ?
Đến: MNBĐD
Chủ đề: thuốc trợ cảm xúc
Không hiểu ????????????????
P/s: tên tớ là Hoàng Thanh Thủy nhá. Cậu đừng gọi tớ là Thủy nọ Thủy kia nữa....
HTT.
Đến: HTT
Chủ đề: những người đồng cảnh ngộ
Thì cùng cảnh ngộ thôi. Chuyện bố mẹ chia tay ấy. Tớ cũng ngồi đúng chỗ ấy khóc giống cậu. Nhưng mà chuyện gì đến cuối cùng thì cũng đến thôi, phải biết chấp nhận. Không nên ràng buộc một mối quan hệ vốn đã rạn nứt từ lâu.
P/s: có điều tớ không khóc nhiều như cậu, vì tớ là con trai mà J
MNBĐD.
Một người giống tôi có bố mẹ chia tay. Một người cùng cảnh ngộ và đã chịu đựng nỗi buồn ấy trước cả tôi và lâu hơn tôi. Nỗi buồn vì một gia đình không còn hoàn hảo như mình vẫn nghĩ. Tôi sắp bị cuốn vào những lá thư này mất rồi. Vấn đề là ở chỗ cậu bạn ấy là ai? Lớp tôi có đến 20 đứa con trai, chẳng nhẽ tôi đi hỏi từng đứa một và hi vọng cậu ta là người đầu tiên tôi hỏi. Một đứa nhút nhát như tôi, vùng phủ sóng khỏe nhất là với ba đứa bạn thân thì không đời nào có chuyện đó. Thôi khỏi, hãy tin vào các thám tử tài ba của mình.
Nhưng không thể phủ nhận rằng những lá thư từ ban công ấy làm cuộc sống của tôi thú vị hơn. Tôi vẫn nhận thư và reply đều đều: chuyện bài vở, chuyện thi cử, chuyện nhạc nhẽo, chuyện nọ chuyện kia.... Có điều, đọc cả chục mẫu thư mà cái Anh, cái Nguyệt, Ngọc và cả tôi không tài nào phát hiện ra giọng điệu của tên nào trong lớp. Tôi thì cũng bất chợt đi học sớm vài bữa nhưng cũng chẳng thấy gì. Cứ như là cậu ta biết hết mọi kế hoạch ấy. Cậu ta chả để hở tí tẹo dấu vết nào.
Công việc tìm kiếm chậm chạp trong khi chỉ còn hai tuần nữa là nghỉ hè. Tôi nhìn ra ban công chỗ góc nhỏ để thư. Trời nắng những tia nắng vàng lọt qua từng khe hở lan can, nhảy nhót trên nền gạch. Thở dài đánh thượt một cái, tôi quay lại bắt gặp ánh mắt của mỹ nam lớp tôi. Cậu ta nhe răng cười với tôi. Nụ cười ấm áp như những tia nắng ngoài kia. Tôi cũng cười đáp lại.
- Rõ ràng là cậu ta đang nhìn mình mà. Xùy, cứ làm như tôi không biết đấy - tôi tự nhủ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui