Những Năm Tôi Làm Luật Sư Ở Yêu Giới


Lan Thanh Thanh cúi đầu nhìn hai cục bột sữa.

Thấy cô nghe điện thoại, hai bé hồ ly con tò mò bò lên, lấy móng vuốt cào cào vỏ điện thoại.

Cô nhếch mép: "Tôi chắc chắn chúng sẽ không gây nguy hiểm cho tôi."

"Vậy thì tốt."

Giám đốc an ninh nói: "Hai tiếng trước, tín hiệu điện thoại của cô đột nhiên bị gián đoạn.

Trong khoảng thời gian đó, cô không chủ động liên lạc với chúng tôi để yêu cầu trợ giúp, cho đến hai mươi phút trước, cô mới xuất hiện một mình ở câu lạc bộ.

Bộ phận an ninh rất lo lắng cho sự an toàn của cô, xin hãy đưa ra lời giải thích hợp lý cho sự việc lần này, nếu không chúng tôi sẽ xem xét báo cáo sự việc này cho chủ tịch."

Lan Thanh Thanh xoa xoa thái dương.


Vị giám đốc an ninh này chỉ có một chiêu duy nhất khi đối phó với cô: Không nghe lời nữa hả, tôi mách mẹ cô đấy.

Nhưng chiêu này lại rất hiệu quả.

Lan Thanh Thanh nói: "Tôi đến nhà một khách hàng để giải quyết vụ ly hôn.

Bà chủ nhà là hồ ly tinh, ông chủ nhà là phượng hoàng nam, còn nhân tình của ông ta là kẻ lừa đảo chuyên gài bẫy.

Tôi bị kẻ lừa đảo và đồng bọn đánh ngất, sau đó bị nhét vào xe SUV cùng với hai đứa con của hồ ly tinh, rồi bị đưa đến chỗ một lão đạo sĩ chuyên buôn bán yêu quái.

Tôi nhân lúc kẻ lừa đảo xuống xe đi vệ sinh đã đánh ngất bọn chúng, giao nộp cho cảnh sát, rồi đưa hai đứa con của hồ ly tinh về nội thành.

À, chính là hai động vật có vú chưa đăng ký kia đấy, thật ra chúng là tiểu hồ ly, có thể biến thành người."

Đầu dây bên kia im lặng một lúc, rồi nói: "Bản ghi âm đã được gửi đến hộp thư của trợ lý thứ nhất của chủ tịch."

Lan Thanh Thanh đảo mắt, cúp máy.

Hai bé hồ ly dường như nhận ra tâm trạng cô không tốt, liền rủ nhau lại cọ cọ vào người cô.

Lan Thanh Thanh xoa đầu chúng, nhỏ giọng nói: "Muốn dỗ chị vui, thì biến thành người đi."

Hai bé hồ ly cọ tới cọ lui trên người cô, kêu ư ử như thể sốt ruột, nhưng vẫn không biến thành người.

Lan Thanh Thanh không khỏi nghi ngờ, có phải chúng bị lời nguyền của Tề Quốc Đống ảnh hưởng, không thể biến về hình người nữa hay không.

Chẳng phải trong truyền thuyết về thần tiên yêu quái vẫn thường nói sao, đối với yêu quái, biến thành người là một năng lực vô cùng to lớn, năng lực này bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất.


Lan Thanh Thanh thở dài, từ bỏ việc ép hai bé hồ ly biến hình.

Chờ về đến văn phòng, cô sẽ liên lạc với Bạch Tố Tố, để cô ta tự đến đón con.

Rồi sau đó sẽ nói chuyện rõ ràng với cô ta về vụ ủy thác lần này.

Cô chưa từng gặp qua vị khách hàng nào không nghe lời như vậy, dám che giấu thân phận hồ ly của mình, để mặc cho một người thường như cô bị cuốn vào vòng xoáy ân oán tình thù giữa hồ ly, đạo sĩ và kẻ phụ tình!

Số tiền ủy thác đã thỏa thuận trước đó căn bản là không đủ, phải thêm tiền!

Cô ôm hai bé hồ ly rời khỏi câu lạc bộ, bắt xe về văn phòng của mình.

Văn phòng luật sư mới mở của cô nằm ở tầng 18, số 02, tòa văn phòng cao cấp có tên là Hoang Hải ở trung tâm thành phố Hải Thị.

Lúc trước khi xem phòng, người môi giới đã tế nhị nhắc nhở cô rằng tầng 18 không may mắn, đề nghị cô chọn tầng 17 hoặc 19.

Cô nhìn giá thuê cao hơn một phần ba của tầng 17 và 19, rồi kiên quyết chọn tầng 18.

Mấy chuyện may mắn hay không may mắn, có quan trọng bằng việc tiết kiệm tiền không?


Hơn nữa, nếu nói tầng 18 không may mắn, vậy thì câu lạc bộ Sơn Hải ở ngay đối diện, phòng 1801, sao vẫn kinh doanh tốt như vậy?

Bước ra khỏi thang máy, qua lớp kính mờ, cô phát hiện trong phòng chờ của văn phòng mình hình như có bóng người.

Là Bạch Tố Tố sao?

Không, không giống.

Bạch Tố Tố dáng người mảnh mai, thướt tha như liễu rủ.

Bóng người kia mặc dù đang ngồi trên ghế sofa trong phòng chờ, nhưng lại thẳng tắp, có thể thấy là một người rất cao.

Lan Thanh Thanh đẩy cửa bước vào, lên tiếng chào: "Xin lỗi đã để quý khách chờ lâu, xin hỏi quý khách là...?"

Người nọ đứng dậy khỏi ghế sofa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận