Những Năm Tôi Làm Luật Sư Ở Yêu Giới


Tam giới đều có cư dân bản địa, cư dân bản địa của thiên giới là tiên nhân, của nhân giới là người phàm, của địa ngục là quỷ đói.

Cho dù là tiên nhân, người phàm hay quỷ đói, thì tuổi thọ đều không phải là vô hạn.

Sau khi chết, đều phải do Diêm Vương và phán quan xét xử công đức tội lỗi, rồi mới được đầu thai.

Người có công đức, sẽ được đầu thai thành người phàm, thậm chí là tiên nhân.

Người không có công đức, sẽ bị đày xuống làm súc sinh, quỷ đói.

Nhưng cho dù là người phàm hay quỷ đói, đều có cơ hội tu hành thành tiên khi còn sống.

Trong tam giới, có một sự tồn tại rất khó xử, đó chính là yêu quái.


Yêu quái đều là do cây cỏ chim muông tu luyện thành, bản chất đã thấp kém hơn người phàm một bậc.

Muốn tu thành chính quả, yêu quái phải bỏ ra nỗ lực gấp trăm ngàn lần so với người phàm.

Chúng không có thế giới riêng, chỉ có thể nương náu ở nhân giới, dè dặt sống chung với con người.

Nói trắng ra là những công dân hạng hai của nhân giới.

Lan Thanh Thanh đã nắm rõ cơ cấu tổ chức của tam giới.

Cư dân của nhân giới và địa ngục đều cố gắng chen chân lên thiên giới, cho nên thiên giới là trung ương, nhân giới và địa ngục là địa phương trực thuộc trung ương quản lý.

Diêm Vương của địa ngục là tầng lớp quản lý phụ trách đăng ký hộ khẩu ở địa phương, ai muốn chuyển hộ khẩu từ nhân giới và địa ngục lên trung ương đều phải được ông ta phê duyệt, quyền lực rất lớn.

Tuy nhân giới không thể nhúng tay vào việc quản lý hộ khẩu của tam giới, nhưng địa ngục lại kém hơn nhân giới một bậc về mặt luân chuyển cán bộ, xem như là một kiểu cân bằng quyền lực.

Có thể thấy, nhân giới và địa ngục thực chất là hai đơn vị cấp tỉnh song song.

Tuy Diêm Vương quản lý hộ khẩu của tam giới, nhưng thiên giới cũng có chính sách thu hút nhân tài lâu dài, chỉ cần tu hành đắc đạo, là có thể bỏ qua Diêm Vương, trực tiếp chuyển hộ khẩu lên thiên giới, tránh tình trạng Diêm Vương một tay che trời, lạm dụng chức quyền.

Trong hệ thống hành chính của tam giới này, vị trí của yêu quái rất khó xử.

Tuy rằng sống ở nhân giới, nhưng chúng không có hộ khẩu nhân giới, chỉ có tạm trú tạm vắng, không được hưởng một loạt phúc lợi, muốn chuyển hộ khẩu lên thiên giới lại càng khó khăn hơn.


Sau khi đã hiểu rõ vị trí của tam giới, Lan Thanh Thanh cảm thấy yên tâm hơn.

Ít nhất, cô cũng biết nên nộp đơn kháng cáo lên cơ quan nào rồi.

Địa ngục là đơn vị cấp tỉnh, Diêm Vương là chánh án duy nhất của Tòa án Nhân dân Cấp cao địa ngục, vậy nên, nếu không đồng ý với phán quyết của ông ta, chỉ có thể kháng cáo lên đơn vị cấp cao hơn, tức là thiên giới, trung ương của tam giới.

Thiên giới địa ngục không có chuyện tam quyền phân lập, tư pháp hành chính tách biệt, người phụ trách hành chính và người phụ trách tư pháp đều là cùng một nhóm người.

Ví dụ như Diêm Vương, ông ta vừa nắm quyền hành chính của địa ngục, vừa quản lý hộ khẩu của tam giới, lại kiêm luôn việc xét xử các vụ án xuyên quốc gia của nhân giới, quyền lực tập trung rất cao, cao đến mức khiến Lan Thanh Thanh - một luật sư người phàm - phải rùng mình.

Hãy thử tưởng tượng, một vị tỉnh trưởng kiêm bộ trưởng bộ nội vụ lại đi xét xử vụ án hồ ly trộm gà...

Lan Thanh Thanh vội vàng gạt bỏ suy nghĩ đáng sợ đó ra khỏi đầu.

Nghĩ nữa là cô không nhịn được mà gọi điện thoại tố cáo lên ủy ban kiểm tra kỷ luật mất.

Mà khoan đã, thiên giới có cái gọi là ủy ban kiểm tra kỷ luật sao?


Hình như là không có.

Tình hình ở thiên giới chắc cũng tương tự như địa ngục, cơ quan hành chính cũng kiêm luôn cả tư pháp.

Lan Thanh Thanh hỏi Phượng Quân xem cơ quan nào phụ trách quản lý công việc ở thiên giới, Phượng Quân nói là một cơ quan gọi là Thiên Đình.

Tuy trong truyền thuyết của nhân gian thường hay nhầm lẫn giữa thiên giới và Thiên Đình, nhưng thực chất thiên giới là tên một địa danh, còn Thiên Đình là tên một cơ quan, phụ trách quản lý các công việc của thiên giới.

Lan Thanh Thanh gật đầu.

Cũng giống như mối quan hệ giữa thành phố Hải Thị và chính quyền thành phố Hải Thị vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận