Những ngày sau đó Trì Lạc ở yên trong ký túc xá không thèm bước chân ra bên ngoài.
Cậu gần như online Điệp Mộng 24/7.
Con dân Điệp Mộng thấy đại thần nhà mình sau một khoảng thời gian im hơi lặng tiếng bỗng chăm chỉ cày game thế này khiến họ cảm thấy hơi kì lạ.
Chưa dừng lại ở đó, điều khiến họ ngạc nhiên hơn chính là, Chí tôn cao cao tại thượng cả tháng trời không gặp mặt lần nào bây giờ cũng nối bước A Lạc Lạc online gần cả một ngày, mà mỗi lần anh online, y như rằng đều ở bên cạnh A Lạc Lạc.
Có thể thấy tình cảm của bọn họ khăng khít đến mức nhìn vào chỉ thấy cay mắt.
Đến cả Lâm Phong ngày trước luôn miệng nói xấu bọn họ bây giờ cũng nổ mắt ghen tị.
Trì Lạc vừa mới trải qua một cú sốc rất lớn nên tạm thời nhà trường cho phép cậu nghỉ học để bình ổn lại cảm xúc, bởi thế nên cậu dành hết phần lớn thời gian để nằm vùng trong Điệp Mộng.
Cố Triển Phi cũng không nỡ để cậu một mình, mỗi khi bận việc không sang chơi với cậu được, anh sẽ dùng máy tính ở công ty để đăng nhập vào với cậu.
Còn mỗi khi rảnh rỗi, anh sẽ mang thật nhiều đồ ăn ngon đến cho Trì Lạc.
Những hành động của anh khiến Trì Lạc cảm động rơi nước mắt.
Cậu không biết mình phải may mắn đến cỡ nào mới có thể mang về một anh người yêu tuyệt vời đến như thế.
Trì Lạc quyết tâm mình phải trở thành một người hoàn hảo để xứng đáng với anh.
Ngẫm lại thấy Cố Triển Phi tặng mình rất nhiều đồ, còn mình thì chưa cho anh được thứ gì giá trị, thế nên Trì Lạc có một quyết định.
Sau khi sàng lọc rất nhiều các loại vũ khí của phái Kim Nhẫn, phát hiện ra một thanh Huyết Dực Đao có thuộc tính vô cùng mạnh mẽ.
Mặc dù so với Huyễn Hồn Đao của Cố Triển Phi nó chẳng là gì nhưng nếu khảm thêm Kim Chùy Thạch của cậu vào có lẽ mọi thứ sẽ khác.
Mặc dù hiện tại Cố Triển Phi đã là người đứng đầu sever rồi nhưng Trì Lạc vẫn muốn cho anh những thứ tốt nhất, thế nên cậu bắt đầu bắt tay vào luyện vũ khí.
Vừa khéo khoảng thời gian này Cố Triển Phi khá bận rộn nên ít có thời gian vào game cùng với cậu, Trì Lạc liền hăng hái đi tìm nguyên liệu.
Mặc dù không còn lạ gì việc đại thần nhà mình chăm chỉ cày cuốc nhưng việc Trì Lạc cứ đúng giờ lại đứng làm tìm hái tháo dược, đào khoáng ở một vị trí cố định khiến mọi người không khỏi hoài nghi liệu tài khoản của cậu có phải bị hack hay không.
Lời ra tiếng vào của họ không ít, thậm chí còn nói ngay trên kênh thế giới nhưng căn bản Trì Lạc không quan tâm, điều cậu quan tâm là Đinh Thảo, Tuyết Liên, Hồng Thạch phải lấy thật nhanh không thôi người khác lại đến cướp mất.
(Đăng tải duy nhất tại Noveltoon_id: Túc Họa Mặc Nhiên)
Đa số những nguyên liệu cậu muốn không hề khó tìm nhưng khổ nỗi nó lại chỉ mọc duy nhất ở một vị trí cố định nên điều này đem lại cho cậu không ít phiền toái.
Khiến việc tìm kiếm nguyên liệu của cậu trở nên vất vả hơn bao giờ hết.
Một số người thường canh chừng ngay tại vị trí sinh sôi của Đinh Thảo, chỉ cần nhìn thấy id game A Lạc Lạc xuất hiện liền sẽ liều mạng bật chế độ hung tàn lên mà lao vào đánh cậu.
Chiến lực bọn người đó không phải là quá cao, nếu chỉ có một hay tên thì cậu thừa sức đối phó.
Thế nhưng đằng này bọn chúng lại quá đông, đông đến mức Trì Lạc không kịp hồi phục mà phải tái sinh tại thành Thiết Yến, điều này khiến cậu khá là tức tối.
Chưa dừng lại ở đó, việc tìm kiếm Tuyết Liên của cậu cũng chẳng hề dễ dàng.
Không biết từ khi nào Tuyết Liên lại trở thành vật phẩm hot để người người nhà nhà lao vào săn đón.
Đến mức mà Trì Lạc dù có online sớm hơn hai tiếng đồng hồ cũng không giành giật lại mọi người, đành ngậm ngùi chờ sang ngày hôm sau.
Nhưng mà biết làm sao được, chậm tay chậm chân là lỗi của cậu, Tuyết Liên dù sao cũng mọc ở dãy núi chung, vậy nên tranh giành đấu đá là lẽ hiển nhiên thôi.
Trì Lạc tạm gác lại việc tìm những nguyên liệu đơn giản, bắt tay vào ưu tiên cho những nguyên liệu quý hiếm.
Đầu tiên, mười sáu chiếc sừng của [Ngưu Đế].
Trước tiên thì nói về [Ngưu Đế], đây là một con boss cấp thấp, sát thương thì yếu nhưng máu thì cực trâu, nếu không có những sát thủ thuộc các môn phái như Kim Nhẫn hay La Thiên thì việc tiêu diệt nó sẽ tốn kha khá thời gian.
Đã thế, tỉ lệ rơi ra sừng của [Ngưu Đế] chỉ chiếm 3% trên tổng số các vật phẩm có thể rơi mà thôi.
Trì Lạc nhìn lượng máu của con trâu đen trước mặt mà muốn khóc quá chừng.
Nếu bảo cậu giết nó trong thời gian ngắn, chi bằng bảo cậu hồi lại lượng cho nó coi bộ còn dễ dàng hơn.
Trì Lạc đành phải liều mạng tấn công nó, một người một thú hì hục đánh nhau hơn năm phút cuối cùng [Ngưu Đế] cũng chịu gục xuống.
Trì Lạc thỏa mãn đi đến nhặt vật phẩm, trong lòng không khỏi cầu nguyện việc sẽ rơi ra chiếc sừng đầu tiên.
Nào ngờ cậu ngồi nhặt một lúc, không những không tìm ra sừng của con trâu đen chết tiệc kia mà lại tìm ra mảnh móng chân của nó!