Thật ra Cactar cũng chẳng tốt lành gì đâu, ở bên ngoài hành lang, hắn vừ đi vừa lẩm bẩm:
-Mẹ kiếp! Cái con đó nó được mình cưng chiều quá rồi bày đặt chảnh. Khốn nạn, nếu không phải mình lỡ cá với anh hai xem bạn gái ai đẹp hơn thì mình đã giết nó lâu rồi. Đợi tao có được mày đi rồi tao hành hạ mày cho mày biết. Cái gì càng khó chiếm doạt thì tao càng hưng phấn, oắt con ạ.
Thật may mắn vì âm mưu của Cactar chưa kịp thực hiện thì Lucy và Hana đã đến. Lucy lấy danh nghĩa là xử đạo còn Hana là học trò của cô. Cả hai chẳng khó khăn gì để bá tước phu nhân mời vào nhà khi gặp bà ngoài đường
-Thưa phu nhân, bà là một người phụ nữ rất xinh đẹp nhưng tiếc là âm khí trên người bà rất nặng. Tôi đoán là có rất nhiều hồn mà ở trong nhà bà và luôn bám theo bà.- Lucy gây ấn tượng
-Cô là ai? Tại sao cô biết?- Bá tước phu nhân ngạc nhiên
-Tôi là pháp sư đã có nhiều năm kinh nghiệm, trông tôi vậy thôi nhưng thật ra đã ba mươi tuổi rồi và tôi đã hành nghề từ năm mười tuổi.- Lucy quảng cáo rầm rộ
-Thật sao? Ôi may quá! Tôi đã rất lo lắng, liệu tôi có thể hỏi cô một câu được không?-Bá tước phu nhân mắt sáng rực
-Vâng, mời bà.- Lucy lịch sự
-Bà ấy muốn hỏi sư phụ là làm sao mà người có thể duy trì tuổi thanh xuân như thế này vì người nói người gần ba mươi tuổi nhưng lại có hình dáng của một thiếu nữ mười tám chứ chẳng quan tâm đến ma cỏ gì đâu.- Hannaa lạnh lùng
-Cô đây là?- Vị phu nhân ngỡ ngàng- Làm sao mà cô có thể biết tôi đang nghĩ gì?
-Xin lỗi phu nhân, đây là học trò tôi, nó rất am hiểu về tâm lí người khác nên ra oai chút thôi. Còn về phần tại sao tôi có được tuổi trẻ này thì xin thưa là do tôi tu luyện được đấy ạ- Lucy đáp
-Vậy à? Thôi hai người cứ vào nhà tôi giúp tôi trừ tà đi rồi chuyện khác tính sau- Vị phu nhân có vẻ đã yên tâm một chút
-Rất hân hạnh-Hana trả lời
Cứ như thế mà Hana và Lucy cao ngạo bước chân vào tòa lâu đài bí ẩn đó. Khi màn đêm nhẹ buông xuống trên lâu đài vốn đã sẵn màu chủ đạo là màu đen, Carol nhận đem thức ăn cho khách, trong đó có Lucy và Hana. Cô đi được một đoạn thì gặp được Karry, thế là Karry cũng phụ giúp phân phát thức ăn cho bạn để tranh thủ thời gian mà còn nói chuyện với Hana và Lucy. Chẳng bao lâu họ đã làm xong nhiệm vụ, cuộc trò chuyện bắt đầu:
-Các cậu, tớ không có nhiều thời gian đâu, phải nhanh chóng trở về để người khác khỏi nghi ngờ- Carol mở màn nghe thấy ham
-Thôi được, các cậu có moi móc được thông tin nào không?-Hana hỏi( làm như thông tin là bọc hay sao mà moi với chả móc)
-Tớ bị tên khốn Cactar làm phiền suốt nên chẳng tìm thấy gì cả-Karry chán nản
-Trong những buổi tối tớ theo dõi lão bá tước này thì tớ phát hiện ra lão ta thường xuyên vào một căn mật thất nằm ở sâu trong phòng của lão- Carol báo cáo
-Cậu biết mật khẩu không?- Lucy mừng rỡ
-Không.- Carol đáp ngắn gọn
-Thôi được rồi, ngày mai chúng tớ sẽ tiếp cận lão ta để điều tra, nếu được tớ sẽ báo cho các cậu biết.- Hana nói
-Cơ mà cậu ăn mặc thế này không lạnh à?-Karry hỏi Hana và Lucy
-Ừ, nãy giờ tớ không để ý-Carol chen vào- Áo thì cúp ngực, váy thì ngắn cũn cỡn. Các cậu làm nghề xử đạo hay bán rượu vậy?
-Cái này là tớ bị Hana ép mặc chứ bộ. Làm như tớ muốn lắm ấy.- Lucy phản kháng
-Chẳng phải cậu nói về sớm sao, Carol?- Hana vội đánh lạc hướng khi nhận ra ánh mắt của mọi người đang đổ dồn về phía mình
-Ừ nhỉ? Thôi, tớ đi đây.- Carol vội vàng đi ra ngoài
-Carol đi thì vẫn còn tớ đấy- Karry tỏ ra tinh quái
-À, cậu có nhắc đến tên khốn Cactar nào đó. Hắn ta là ai vây?- Hana còn tinh quái hơn
-Cái tên bệnh hoạn ấy nhắc lại vẫn còn thấy bực mình, thôi tớ về xử hắn dây.- Karry bực tức bỏ đi
-Haizzzzzzzzz, chẳng biết đây là thằng đần thứ bao nhiêu bị Karry từ chối rồi nữa.- Lucy thở dài
-Điên rồ- Hana nhếch mép xem thường