(Truyện này hơi hack não. Đọc kĩ mới hiểu nha).
Chào mọi người, cháu tên là Molly. Cháu 4 tuổi ạ. 2 tuần trước cháu có thấy mẹ mua một con búp bê rất đẹp, nhưng không cho cháu động vào nó. Mẹ bảo cháu đang bị bệnh nên không nên sờ vào nó.
Một buổi tối, sau khi đã dỗ dành và tin rằng cháu đã ngủ, bố mẹ đi xuống dưới tầng và xem TV. Đợi cho bố mẹ không để ý, cháu đã lẻn vào phòng họ để lấy con búp bê chơi.
Trông con búp bê ấy có vẻ rất đắt tiền vì trông nó rất mềm và giống người thật, cháu còn cảm nhận được những sợi tóc lơ thơ rất thật trên đầu nó cơ.
Nhưng con búp bê ấy lại được đặt ở trong một cái cũi. Cháu cố gắng trèo vào trong đó để lấy nó ra. Nó rất nặng, cháu không thể cứ thế cầm nó ra được.
Thế là cháu dùng hết sức đẩy nó ra khỏi cũi rồi thả cho nó rơi xuống đất. Con búp bê ấy tự nhiêu kêu rất to, phòng lại rất tối. Cháu cố gắng sờ xoạng khắp người con búp bê để tìm cái nút tắt nó đi, nhưng chẳng thấy đâu.
Cháu đã bắt đầu nghe thấy tiếng bước chân mẹ chạy lên cầu thang. Tức giận vì không thể tắt nổi con búp bê này đi, cháu vớ lấy một cây gậy gần đó phang thật mạnh vào đầu nó. Nó im bặt.
Mẹ cháu bật đèn lên, lao vào ôm con búp bê ấy, khóc như điên dại. Máu chảy lênh láng khắp nhà. Nhưng cháu đâu có làm gì sai, ai bảo bố mẹ cứ giấu nó đi không cho Molly chơi cơ.
*Đừng có giấu con mình bất cứ điều gì bởi chúng tò mò lắm đấy.