Hôm nay, chỉ có mình tôi và chú chó cưng Leila ở nhà một mình. Mặc dù đã bật nhạc rất to ở trong phòng của mình nhưng tôi vẫn có thể nghe thấy tiếng sủa gầm gừ của Leila trước một thứ gì đó. Vì cảm thấy tương đối kì lạ trước hành vi của Leila, tôi liền rời phòng của mình và đi xuống tầng để tìm hiểu. Tôi nghe thấy rất rõ ràng tiếng của Leila lao xuống tầng hầm và sủa rất ầm ĩ.
Cảm thấy vô cùng kì lạ, tôi đã bật đèn của tầng hầm lên để kiểm tra xem có gì bí ẩn ở trong đó. Khi đèn sáng lên, tôi tận mắt trông thấy Leila liên tục sủa như điên trước cửa buồng nồi hơi. Tôi đưa tay lên gõ vào cánh cửa, hỏi rằng có ai ở trong đó không...
Đến lúc này, Leila gần như phát điên. Nó nhảy chồm chồm, sủa không ngớt và liên tục đưa hai chân trước ra cào thô bạo vào cánh cửa, như thể nó thực sự muốn phá tan cánh cửa này ra và lôi cái thứ trong đó ra cắn xé. Đến lúc này, tim tôi bắt đầu đập nhanh hơn. Có thể trong đó thực sự có gì đó rất đáng sợ mới khiến cho Leila nổi điên đến thế...
Tôi thực sự không muốn mở cánh cửa này ra để kiểm tra xem nó là cái gì, liền cố gắng kéo Leila lên tầng và khoá cửa tầng hầm lại.
Khi bố tôi trở về nhà, tôi ngay lập tức bảo ông ấy ra mở cửa kiểm tra buồng nồi hơi. Trong lúc tiến lại gần căn buồng đó, bố tôi có trông thấy có một cái thang được đặt bên cạnh cửa sổ của tầng hầm, và cánh cửa đó đã bị phá vỡ kính, mở tung và méo mó. Bố tôi ngay lập tức gọi cho cảnh sát trong tình trạng vô cùng bất an và lo lắng, lúc đó tôi thực sự không dám hồi tưởng lại những gì đã xảy ra tại căn nhà của tôi. Hoá ra, Leila đã sủa liên tục trước cửa buồng hơi vì đã có kẻ nào trốn trong đó. Tôi cảm thấy bản thân thật may mắn vì đã không mở cánh cửa ấy ra...