Hiện trường, trong sân nhà của Bá Thiên Vũ.
Ngay khi một thị nữ đi ngang qua nơi đây và phát hiện ra tám vị thiên tài Bá gia nằm bất động trên đất.
Tổng giáo đầu (người dạy võ, thân thủ căn bản cho thiên tài trong Bá gia) Bá Thâm Thẩm, một vị trung niên 42 tuổi, tu vi Ngưng Lực cảnh tầng 1, có dáng người chắc khỏe, râu hàm dạng quai nón.
Tổng giáo đầu Bá Hành Hình, tuổi 41, tu vi cũng ở Ngưng Lực cảnh tầng 1 với dáng người hơi gầy nhưng đầy vững chắc, đặc biệt là một quả đầu trọc vô cùng bắt mắt trên đầu.
Và Bá Vân Long, tam trưởng lão của Bá gia với tu vi Ngưng Lực cảnh tầng 4 khi chỉ 50 tuổi, thân thể vẫn còn rất sung mãn, trẻ, khỏe như trung niên 39, 40 tuổi.
Cả ba người sau nghe tin truyền đến liền lập tức bỏ dở công việc, mang thân chạy nhanh đến khu đất hẻo lánh duy nhất trong Bá gia, là nơi trú ngụ của tiểu tử phế vật Bá Thiên Vũ.
- Chuyện… chuyện quái gì đã xảy ra thế này?!!!
Vừa đến nơi, Bá Thâm Thẩm nhìn tình cảnh xuất hiện trước mặt thì miệng không khỏi bất thốt lên một câu kinh ngạc.
Ngay trước mắt hắn, tám tiểu tử thiên tài Bá gia thường ngày đều tập luyện rất chăm chỉ, đạt được thân thủ rất khá khiến hắn luôn để ý vậy mà giờ đây lại chất thành đống, nằm đè lên nhau như những xác chết chỉ chờ ngày chôn.
Hắn vội chuyển ngay ánh mắt lạnh lên những người hạ nhân, cũng như hàng loạt các vị con cháu Bá gia đang có mặt, quát.
- Nói mau, đây là chuyện gì?
Một thiếu nữ 16 tuổi, ăn mặc quần áo của thị nữ mà chắc hẳn là người phát hiện ra tám người Bị, Bất, Lực đầu tiên liền sợ hãi, lễ phép đáp.
- Nô tì không biết ạ. Nô tỳ vừa đi ngang đây thì đã thấy… thấy các vị thiếu gia bị như vậy, nên mới liền chạy đi báo cáo với mọi người ạ.
Lúc này, Bá Hành Hình cũng nói với Bá Thâm Thẩm.
- Sự tình đã như thế này thì chắc cũng chỉ có hung thủ và tám đứa nó là biết rõ chuyện gì đã xảy ra. Huynh hỏi những đứa này âu đều là vô nghĩa thôi.
- Bọn chúng bị thương không nặng lắm, còn cứu được. Các ngươi mau kêu người đưa chúng đến phòng trị thương.
Tam trưởng lão sau khi kiểm tra nhanh thân thể của tám người liền lớn giọng hô.
Bá Thâm Thẩm nghe thế thì quát lên với đám con cháu Bá gia đang mắt to, mắt nhỏ, miệng lớn, miệng bé xì xào với nhau.
- Mấy cái đứa chết tiệt này, các ngươi còn không mau kêu người khiêng chúng đến phòng trị thương rồi quay trở về tập luyện? Muốn bị ăn phạt đúng không?
Gần 20 vị con cháu Bá gia nghe vậy, cả bọn tức thì bỏ chạy khỏi hiện trường. Nhưng mà còn cái chuyện có gọi người đến để khiêng tám người Bị, Bất, Lực hay không thì cũng tùy tâm trạng của chúng.
Chúng thích thì chúng kêu, không thích thì ba người Bá Thâm Thẩm, Bá Hành Hình và Bá Vân Long làm được lol chúng, bởi đây nào phải chuyện của chúng, họ không tự đi kêu thì thôi chứ nhờ cái con cờ!
- Các ngươi cũng trở về làm việc của mình đi.
Bá Hành Hình đuổi tiếp những thị nữ, người làm vì tò mò và đang rãnh, hết việc làm nên đứng xem, khiến nơi đây chẳng mấy chốc chỉ còn lại duy nhất ba người.
Bá Thâm Thẩm vội đi đến, nhẹ giọng hỏi Bá Vân Long.
- Trưởng lão, người thấy thế nào?
Bá Vân Long nghiêm mặt, rồi đợi khi Bá Hành Hình vừa đến tập hợp, thì trầm giọng nói.
- E rằng là một cường giả Ngưng Lực cảnh đã ra tay với bọn chúng. Các ngươi nhìn.
Tam trưởng lão tiến lại chỗ tám người Bị, Bất, Lực đã được lão tách ra.
Lão cầm lấy cánh tay phải của Bá Từ Lu giơ lên cho hai người Bá Hành Hình và Bá Thâm Thẩm thấy, nói.
- Hai ngươi thấy chứ, cổ tay của tiểu Lu đã nát vụn, cho thấy hung thủ đã nắm lấy nó và bóp mạnh đến vỡ nát.
Lão đưa tay chỉ vào đầu của Bá Từ Lu.
- Tiếp đó thì dùng một quyền đánh mạnh vào vùng thái dương, khiến nó bất tỉnh ngay tại chỗ.
Bá Hành Hình nghe xong, khẽ ngẫm ngẫm thì vội ý kiến.
- Thưa trưởng lão, chỉ với bấy nhiêu đã kết luận là do cường giả Ngưng Lực cảnh gây ra thì không phải có hơi…
Bá Thâm Thẩm cũng xen lời.
- Đúng vậy thưa trưởng lão. Bọn tiểu tử này có tu vi cao lắm là Bá Văn Ngo, Luyện Khí tầng 9, một Luyện Khí tầng 10 với thân thủ tốt đã dư sức hạ được bọn chúng. Huống hồ người ra tay không lấy mạng chúng, cho thấy hắn có thể cũng là tộc viên Bá gia chúng ta nên mới nương tay, không giết chúng. Mà cường giả Ngưng Lực cảnh trong Bá gia đều là người trưởng thành, có địa vị, sẽ không đi đôi co với một lũ nhóc chưa ráo máo đầu, Luyện Khí tầng 7, tầng 8. Cho nên…
Tam trưởng lão nhìn hai người Bá Thâm Thẩm nói như đúng rồi, trứng mà đòi khôn hơn vịt, lão liền không giữ nổi bình tĩnh được nữa, cáu lên.
- Con mụ các ngươi, đã ngu như con bò mà còn thích tỏ ra nguy hiểm!
- Các ngươi nhìn cho kỹ vào này!
Bá Vân Long chỉ vào thân thể Bá Văn Bị.
- Tên này nát chân phải.
Vào thân thể Bá Lâm Bất.
- Tên này nát tay phải.
Vào thân thể Bá Văn Lực.
- Tên này vỡ vụn tay phải.
Vào thân thể Bá Văn Ngo.
- Tên này vỡ vụn chân trái.
Vào thân thể Bá Văn Ke.
- Tên này nát chân trái.
Vào thân thể Bá Anh Gủ.
- Tên này cũng nát chân trái.
Cuối cùng là thân thể Bá Từ Côi.
- Nát vụn tay trái.
- Nhưng dù chúng có bị nát chân hay vụn tay thì nguyên nhân dẫn đến bất tỉnh cũng đều là bị một quyền đánh vào vùng thái dương, gây chấn động mạnh đến đại não nên mới bất tỉnh. Điều này cho thấy hung thủ là một người có khả năng chiến đấu rất cao thâm, muốn đánh trúng chỗ nào là đánh trúng ngay chỗ đó. Đây là điểm thứ nhất.
Bá Vân Long chỉ tay xuống vùng đất ngay dưới chân, nói.
- Điểm thứ hai. Mặt đất rất bằng phẳng, ngoài vài ba dấu chân ở nơi kia cho thấy tám tiểu tử Bị, Bất, Lực đã điên cuồng lao đến tấn công một ai đó thì không có bất kỳ dấu tích ẩu đả dữ dội hay quyết chiến ác liệt, giống như khi chúng lao đến hung thủ thì hung thủ đã nhẹ nhàng hạ chúng ngay tại chỗ chỉ trong tích tắc. Đây là điểm thứ hai.
- Từ hai điểm này, các ngươi làm ơn tìm giúp ta xem, khắp toàn bộ trên dưới Bá gia có tên Luyện Khí cảnh nào làm được những điều đó không?
Bá Hành Hình và Bá Thâm Thẩm nhìn nhau, ánh mắt “xin thua, em chịu rồi. Xin lỗi trưởng lão, là chúng ta ngu ngốc ” đã hoàn toàn hiện rõ trong mắt của cả hai.
Tam trưởng lão hừ lạnh thêm.
- Ta thấy hai ngươi còn không thể làm được chuyện này chứ đừng nói thằng nhóc thiên tài Bá Vân Tiêu có khả năng.
Hai vị tổng giáo đầu lúc này mới vội gãi đầu, hướng tam trưởng lão nhận lỗi.
- Trưởng lão bỏ qua, chúng ta thật ngu ngốc.
Bá Vân Long vốn là người có tính rộng lượng nên cũng không để bụng lâu đối với những ý kiến phản bác ngu ngốc của hai người Bá Thâm Thẩm, lão nói.
- Lần sau muốn ý kiến cái gì thì làm ơn dùng não một chút, không thì ta vả cho vài cái vào mặt để tỉnh, hiểu chứ?
- Vâng, vâng. Hai chúng ta hiểu rồi thưa trưởng lão.
Hai vị tổng giáo lia lịa gật đầu, trong lòng cũng không có gì gọi là áp lực, toát mồ hôi lạnh khi mà họ đều rất rõ, tam trưởng lão tuy thích mắng, thích chửi vậy thôi chứ thật ra là một người hiền khô, bởi vậy nên họ dám ý kiến, ý cò tùm la, tùm lum ngay từ đầu mà khong sợ bị khiển trách là không tôn trọng trưởng lão.
Chứ kiểu như đại trưởng lão, ngũ trưởng lão thì thôi sợ rồi, họ chỉ dám đứng im, sai gì làm đó.
Tổng giáo đầu chỉ là một chức vị hơi chút lớn lớn, gặp trưởng lão còn cần phải cung kính ba cái đầu a.
- Nhưng nếu là Ngưng Lực cảnh thì có thể là ai? Mà nếu đã là người quen thì tám tiểu tử này khi nhìn thấy hẳn cũng biết người ta có thực lực bậc gì, tại sao còn điên người nhảy vào đòi đánh người ta?
Bá Thâm Thẩm vẫn chưa thể hết khó hiểu.
Tam trưởng lão nhàn nhạt nói.
- Ngươi không cần suy nghĩ làm gì nữa. Vài giờ sau khi bọn chúng tỉnh, lúc đó thì mọi chuyện sẽ được rõ ràng thôi. Mà…
Tam trưởng lão bỗng nhiên nổi sùng, quát.
- Ta bảo các ngươi kêu người đến khiêng chúng đi trị thương, sao bây giờ vẫn chưa thấy một ai đến hả?!!
- …!
Bá Thâm Thẩm và Bá Hành Hình không hề có động tác dư thừa khi tiếng quát vừa vang lên, cả hai lập tức xách mông lên mà chạy, biến mất ở ngã rẽ phía trước.
Không lâu sau thì hai người quay lại cùng với vài tên thanh niên to, khỏe, rồi cấp tốc đưa tám người Bị, Bất, Lực đi chữa thương, đợi chờ đáp án hung thủ toát ra từ miệng chúng.
Chuyện ở Bá gia, về tám vị thiên tài bị hành hung cứ thế tạm thời lắng xuống, nhưng chắc chắn chưa thể yên ổn khi những lời bàn tán vẫn đang lấy tốc độ miệng truyền miệng, không ngừng lan tràn khắp mọi ngõ ngách Bá gia.
Khiến Bá gia không khỏi có một phen nhức nách vô cùng.