Niềm vui của chim hoàng yến

Tần Nùng đứng trước thang máy tầng 23 của khách sạn, cô có chút khẩn trương, dù đang đang khoác chiếc áo lông vũ nhưng tay chân vẫn hơi run. Cô hơi lo lắng bởi vì chút nữa cô sẽ làm một việc lớn, một việc “khác thường” nhất trong suốt  21 năm cuộc đời gái ngoan của cô.
 
Cô nhấc đôi chân một cách cứng nhắc đi tới một bên bức tường kính, tường kính nhẵn bóng phản chiếu rõ dáng người mỏng manh xinh đẹp của cô.
 
Tần Nùng là sinh viên khoa diễn xuất, mọi người học ngành này cũng đều rất gầy, bởi vì không ai mang một thân hình mập mạp đứng trước ống kính bao giờ. Nhưng dáng của Tần Nùng vốn dĩ đã hoàn mỹ rồi, còn thêm khuôn mặt nhỏ, có thể nói cô sinh ra là để làm diễn viên.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Tần Nùng lặng lẽ đứng trước bức tường kính, im lặng thất thần, trong lòng vẫn đang hoang mang không biết bản thân làm chuyện này có đúng không? Có đáng không? Sau này liệu có hối hận không?
 

Không chờ Tần Nùng kịp hối hận, cửa thang máy đã mở ra. Có mấy người đi ra từ bên trong, vài nhân viên phục vụ và một người phụ nữ ăn mặc rất thời thượng. Họ đang đỡ lấy một người đàn ông mặc vest mang giày da, tiến về phía trước. Người đàn ông mặc vest bị vây ở giữa, không thể nhìn rõ gương mặt của anh ta, nhưng từ những bước đi loạng choạng có thể thấy người đàn ông này đã uống say.
 
Trái tim Tần Nùng run lên, người mà cô đợi đã đến.
 
Trước đó bạn trai của bạn thân là Kỳ Chí, đã nhắn tin cho cô thông báo tối nay Tổng giám đốc Liêu sẽ đến đây để xã giao, đã book phòng nghỉ, sau khi xã giao xong sẽ đến phòng nghỉ ngơi. Số phòng là 2369 .
 
Tần Nùng nhẩm thầm dãy số này trong lòng, tim đập dữ dội, cơ thể càng run hơn, nhưng vẫn cắn răng lặng lẽ đi theo đám người vừa rồi vào phòng. Có lẽ sự chú ý của mọi người đều đổ dồn vào Tổng giám đốc Liêu nên không ai phát hiện đằng sau có thêm một người. Tần Nùng cứ như vậy thuận lợi theo vào phòng 2369.
 
Vừa vào phòng nhân viên phục vụ bật đèn lên. Tổng giám đốc Liêu bị chói mắt, đang say rượu thì trở nên tức giận, anh yêu cầu tắt đèn. Nhân viên phục vụ vội vàng tắt đèn, chỉ để lại một ánh đèn ngủ màu vàng ấm áp.
 
Sau khi đưa  Tổng giám đốc Liêu vào phòng ngủ chính, mấy nhân viên liền kéo nhau rời  Khi đi ngang qua Tần Nùng, những người đó có chút khó hiểu, tại sao lại có thêm người phụ nữ nữa vậy. Nhưng bọn họ cũng không hỏi nhiều vội vàng ra khỏi phòng, nhân viên phục vụ đi cuối còn rất lịch sự đóng cửa lại.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Âm thanh “cạch” từ khóa cửa vang lên, Tần Nùng bị nhốt trong không gian xa lạ.
 
Lúc này, người phụ nữ ăn mặc thời thượng đi từ trong phòng ngủ ra, váy hơi xộc xệch để lộ ra bên ngoài bờ vai mềm mại mang theo mùi vị phong trần.

 
Nhìn thấy Tần Nùng cô ta bất ngờ, tức giận nói: "Cô là ai, ai bảo cô đến đây? Anh Thất đã nói tối nay là tôi chăm sóc cho ông chủ này, tại sao lại còn gọi cô tới?”
 
Tần Nùng có chút bối rối không hiểu tình hình, cô nhỏ giọng nói: "Buổi chiều anh Kỳ gửi tin nhắn cho tôi, bảo tôi tới đây đợi."
 
Người phụ nữ vẻ mặt mất kiên nhẫn, đang định nói tiếp thì đột nhiên nghe thấy có tiếng vật rơi xuống đất vang lên từ phòng ngủ, tiếp đó là tiếng gầm nhẹ của người đàn ông: "Cút!"
 
Hai người phụ nữ bên ngoài đồng thời ngẩn người, ngay sau đó người phụ nữ kia bĩu môi nói với Tần Nùng: "Bỏ đi, chuyện này tôi không làm nữa. Gã đàn ông say rượu kia rõ ràng không dễ gần, nếu cô muốn ở lại thì cứ ở lại đi. Tôi đi đây."
 
Nói xong, cô ta cầm túi xách trên ghế sofa, giẫm lên đôi giày cao gót, xoay người bỏ đi không thèm ngoảnh lại.
 

Lúc này, trong phòng chỉ còn lại Tần Nùng và Tổng giám đốc Liêu.
 
Không gian yên tĩnh xa lạ làm Tần Nùng căng thẳng đi đi lại lại trong phòng, cuối cùng cũng quyết định ở lại. Chuyện này liên quan đến tương lai và tài nguyên của cô, cô không nên dễ dàng từ bỏ, thành công hay thất bại đều phụ thuộc vào đêm nay.
 
Tần Nùng âm thầm cổ vũ chính mình, sau đó đi tới tủ quần áo trong phòng lấy ra một chiếc áo ngủ. Cô cởi áo khoác và váy xuống, mặc áo ngủ lên che đi cơ thể không mặc gì của mình. Trong phòng có máy sưởi, cho dù không mặc quần áo cũng không cảm thấy lạnh, nhưng tay chân Tần Nùng vẫn không ngừng run rẩy, căng thẳng đến mức khó thở.
 
Tần Nùng vừa mới chia tay bạn trai cách đây không lâu , hai người sống chung nửa năm. Tần Nùng cũng có thể xem như là có kinh nghiệm trong chuyện giường chiếu, nhưng cô rất ít khi chủ động, huống chi là quyến rũ một người đàn ông xa lạ.
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận