Do dự một lúc, Tần Nùng đi chân trần ra khỏi phòng ngủ dành cho khách đến phòng khách rót một ly nước ấm rồi cầm theo ly nước bước vào phòng ngủ chính. Trên giường, người đàn ông đang nằm có thân hình cường tráng, dưới sàn nhà là một chiếc đèn trang trí đã bị đập vỡ tan tành.
Tần Nùng hít sâu một hơi, đi vào bên trong, nói nhỏ: "Liêu tiên sinh, anh ngủ rồi hả? Có muốn uống chút nước không?"
Người đàn ông cáu gắt xoay người trên giường, hô hấp càng trở nên nặng nề, giống như đang kiềm chế, giọng khàn khàn, cắn răng nói: "Còn dám bỏ thuốc tôi, muốn chết à?"
Tần Nùng kinh ngạc, cô nhìn tư thế nằm trên giường của người đàn ông hơi kỳ lạ, giống như đang giãy giụa, cũng giống như mất hết sức lực, hóa ra là bị bỏ thuốc.
Chẳng phải như vậy càng có lợi cho cô sao?!
Trong lòng Tần Nùng vui mừng khôn xiết, dưới ánh sáng lờ mờ xuyên qua bóng tối, cô đỡ người trên giường dậy, giúp anh uống nửa ly nước, rồi bắt đầu cởi quần áo của người kia.
Người đàn ông vội vàng muốn đẩy cô ra, nhưng anh không có sức để giơ tay lên, chỉ có thể hỏi: "Cô định làm gì?"
Tần Nùng cố gắng bình tĩnh để làm dịu đi sự lo lắng của bản thân, cô nói: "Nhìn Liêu tiên sinh có vẻ không thoải mái, phía dưới còn cứng như vậy, em giúp anh lấy nó ra sẽ cảm thấy dễ chịu hơn."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người đàn ông tức giận nói: "Ai là Liêu tiên sinh hả? Cô... cô tránh ra."
Tần Nùng biết người đàn ông này đã bị bỏ thuốc, hiện tại anh chỉ là một con hổ giấy, sao cô sợ anh được. Chờ gạo nấu thành cơm, ngày mai nói chuyện với anh về việc này cũng không muộn.
Sau khi hạ quyết tâm, Tần Nùng cởi quần áo càng nhanh hơn, một lúc sau, người đàn ông bị cô lột trần truồng, dựa vào đầu giường mềm nhũn. Tuy rằng tay chân yếu ớt, nhưng gậy thịt ở dưới đũng quần vẫn cứng rắn một cách đáng sợ. Tần Nùng cởi bỏ quần áo của mình, cúi người sờ soạng, lập tức sửng sốt trước sự thô dài của gậy thịt. Nếu nhét gậy thịt vừa to vừa dài như vậy vào trong cơ thể cô hẳn sẽ rất đau.
Người đàn ông bị người khác nắm giữ tính mạng, dường như đã từ bỏ sự phản kháng, ra lệnh: "Nếu không cút ra ngoài, thì liếm đi."
Tần Nùng nghĩ thầm: liếm thì liếm, cô sợ chắc?!
Hít một hơi thật sâu, cô ngửi thấy mùi vị tanh nồng giữa đáy quần của người đàn ông. Thế là cô nuốt nước bọt, rướn mặt lại gần, trong bóng tối há miệng ngậm lấy “cây kem” cứng rắn nóng hổi này.
Cây hàng này thực sự quá lớn, phần quy đầu cũng rất to, cô không có cách nào ngậm hết được, chỉ có vừa dùng đầu lưỡi liếm láp để làm ướt quy đầu, vừa dùng bàn tay tuốt phần thân gậy thịt. Trong lòng âm thầm than khổ không thôi, gậy thịt của Tổng giám đốc Liêu lớn gấp đôi của bạn trai cũ của cô, đúng là to chết người đó!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Có lẽ người đàn ông cảm thấy thoải mái khi được người ta mút cho, cuối cùng cũng không còn phản kháng gì nữa. Trong hơi thở nặng nề còn có tiếng rên nhàn nhạt, vô cùng gợi cảm.
Trong miệng Tần Nùng đang liếm cây hàng tanh nồng, còn bím nhỏ bên dưới của cô cũng nhịn không được mà chảy ra nước. Dâm thuỷ nhịn không được cứ chảy ra, vừa vặn chân anh ở ngay dưới háng của cô, cô không khỏi vặn vẹo eo mình, để cho chiếc miệng nhỏ xinh của bướm dâm cọ qua lại trên chân anh.
Chốc lát, trong căn phòng mờ tối vang tiếng nước "lép nhép", bầu không khí cực mập mờ dâm đãng vô cùng.
Đúng lúc này, điện thoại di động của người đàn ông đột nhiên sáng lên, màn hình hiển thị có cuộc gọi đến. Bởi vì điện thoại di động đã bị người đàn ông ném ngay phía trên, Tần Nùng vừa nhìn lên thì thấy tên người gọi đến trên màn hình - Tần Dịch.
Nội tâm cô bấn loạn điên cuồng.
Tần Dịch?
Đó không phải là tên của chị gái của cô sao???
Đúng lúc này, người đàn ông đang dựa vào đầu giường cũng nhờ ánh sáng mờ mờ của điện thoại để nhìn xem hình dáng của người phụ nữ đang liếm thằng nhỏ cho mình là ai. Tiếp theo, người đàn ông sững sờ hai giây, giọng nói như không thể tin được: "Tần Nùng?!!"
"A??"
Tần Nùng ngơ ngác ngẩng đầu lên, nghĩ bụng làm sao vị Tổng giám đốc Liêu này lại biết tên cô??
Tiếng sột soạt vang lên, sau khi người đàn ông mò mẫm tìm nút bật đèn trên đầu giường, "Tạch" một tiếng, căn phòng mờ tối bỗng trở nên sáng sủa hơn.
Trên giường, hai còn người trần như nhộng sững sờ sau khi nhìn thấy rõ hình dáng của đối phương.
Người đàn ông thở gấp, lồng ngực phập phồng, nghiến răng nói: "Tần Nùng!"
Tần Nùng còn đang cầm thằng nhỏ của đối phương, đơ hoàn toàn luôn.
Cô há hốc mồm: "Anh... Anh rể???"